Tình Đắng

Chương 373 : Tình yêu sâu đậm được đánh thức (4)

Ngày đăng: 07:13 30/04/20


Ngón tay ấm áp của anh nhè nhẹ lau đi nước mắt của cô, “Ngốc, còn khóc nữa là anh không nỡ đi đâu.”



Nhìn theo bóng dáng anh quay người rời đi, An Noãn khẽ mấp máy môi. “Lâm Dịch Xuyên, thật sự xin lỗi anh!” Người của nhà họ Thẩm còn chưa biết chuyện của Lâm Dịch Xuyên. Tối hôm đó, Thẩm Diệc Minh cũng đi khảo sát ở nơi khác trở về, bác cả và bác ba đi cùng ông cũng trở về ăn bữa tối, cả2nhà họ ăn một bữa cơm đoàn viên.



Ông cụ đột nhiên nói, “Noãn, mẹ của Lâm Dịch Xuyên tới Bắc Kinh, vậy lúc nào mời người ta tới nhà mình ăn cơm đi, dù sao họ cũng đã chăm sóc cháu bốn năm”



“Họ về rồi ạ.” An Noãn trả lời.



Thẩm Thần Bằng kêu lên, “Cứ thể đi mà không nói tiếng nào à, tới Bắc Kinh cũng không đến chào ông nội nhà mình, họ quá coi thường nhà chúng ta rồi đấy. Gả em cho loại người này8á, khẳng định là về sau em sẽ chẳng có địa vị gì trong nhà bọn họ đâu.”



An Noãn cắn môi, thấp giọng nói: “Cháu và Lâm Dịch Xuyên chia tay rồi, anh ấy về Luân Đôn, sẽ không bao giờ đến Bắc Kinh nữa.”



An Noãn rất bình tĩnh nói ra câu này, nhưng lại gây nên sóng to gió lớn trên bàn ăn. Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, dùng ánh mắt khó tin nhìn An Noãn.



Thẩm Thần Bằng phản ứng mạnh, “An Noãn, em6đang đùa mọi người đấy à? Lúc thì nói kết hôn, lúc lại chia tay, không chơi kiểu này đâu nhé.” “Thật xin lỗi, cháu lại để mọi người phải lo lắng, cháu và Lâm Dịch Xuyên thực sự đã kết thúc rồi.”




“Không có liên quan gì đến anh ta cả. Anh đừng suy nghĩ nhiều.” Thẩm Thần Bằng bất đắc dĩ than thở: “Con bé này, đến lúc này rồi mà em còn mạnh miệng. Chờ đến khi thật sự mất đi cậu ta thì không còn kịp nữa rồi. Mau gọi điện cho cậu ta đi, để cậu ta cùng cái cô Lý Hân Như gì gì đó kia đừng tiếp tục dày vò nhau nữa.” “Anh giúp em bấm số của Huy, em nói chuyện với cậu ta nhé.”



An Noãn mệt mỏi, nói: “Em thật sự rất mệt, xin anh đấy, để cho em yên lặng một chút được không?” Thẩm Thần Bằng mím môi, đi ra khỏi phòng của An Noãn và nhẹ nhàng đóng cửa lại. Về phòng mình, anh ta lập tức gọi điện thoại cho Mạc Trọng Huy, tiếng chuông reo rất lâu mới thấy bên kia bắt máy. “Huy, nói cho cậu nghe một tin tốt, Noãn Noãn đã chia tay với tên Lâm Dịch Xuyên kia rồi.” Vậy mà đầu bên kia chỉ vang lên một tiếng “Ừ” rất bình tĩnh. Thẩm Thần Bằng thực sự không thể tin được, tên nhóc này giả vờ cũng giỏi đấy, thế là lại giữ được bình tĩnh như thế.



“Huy, bớt giả vờ trước mặt tôi đi, vui vẻ thì cứ cười, An Noãn thật sự chia tay với Lâm Dịch Xuyên rồi, cái tên kia hôm nay đã mang theo con của hắn về Luân Đôn, sau này cậu có thể theo đuổi An Noãn mà không cần kiêng dè, không có gì trở ngại cả.” “Tôi có vợ chưa cưới rồi.” Thẩm Thần Bằng muốn chửi bậy.



“Được, cậu cứ giả vờ đi, cứ tiếp tục giả vờ đi, tôi không biết cậu giả vờ giận dỗi thế này thì làm được cái gì, nếu cậu thật sự kết hôn cùng Lý Hân Như thì chính cậu đang tự tìm đường chết đấy.”



“Tháng sau xin mời tham dự hôn lễ của tôi.”



Giọng nói của Mạc Trọng Huy vẫn bình tĩnh như cũ.



Thẩm Thần Bằng tức đến mức muốn chửi ầm lên. “Được lắm, Huy, đừng có mà giả vờ trước mặt tôi, An Noãn làm ẩu, cậu cũng học làm ẩu giống nó à? Cậu và Lý Hân Như muốn kết hôn, An Noãn thỏa hiệp chia tay với Lâm Dịch Xuyên. Hai người mỗi người lùi một bước là được rồi. Tính tình An Noãn như thế nào cậu còn không biết chắc, giờ nó đã nhượng bộ rồi, chẳng lẽ cậu còn trông cậy vào nó chạy tới cầu xin cậu tha thứ, cầu xin cậu không cưới Lý Hân Như à? Cậu đừng có nằm mơ nữa, bây giờ cậu cứ làm cao đi, đến lúc đó không phải vẫn ngoan ngoãn mà đi dỗ dành nó sao. Mau chóng dứt khoát với Lý Hân Như đi, đừng tìm phiền toái cho mình nữa.”