Tình Đắng

Chương 44 : Bỏ đứa bé này đi

Ngày đăng: 07:09 30/04/20


An Noãn nhìn anh bằng ánh mắt chân thành.



Thường Tử Phi ngẩn người, ngơ ngác nhìn cô, không nói nên lời.



“Anh bằng lòng cưới em chứ?”



Thường Tử Phi âu yếm kéo cô vào lòng, giọng trầm ấm và dịu dàng, nghiêm túc nói:



“Bằng lòng chứ, sao lại không bằng lòng? Chỉ là gần đây công ty nhiều việc quá, một số dự án bị tạm ngừng, cả đống việc đang chờ anh xử lý”



Trái tim An Noãn đập thình thịch, cô biết nhất định đây là do Mạc Trọng Huy giở trò.



An2Noãn đặt tay lên vai Thường Tử Phi:



“Thôi được, vậy anh tập trung tinh thần xử lý chuyện công ty đi, nhưng em muốn nói cho anh biết, em chấp nhận lời cầu hôn của anh, bất cứ lúc nào anh cũng có thể cưới em về nhà”



Thường Tử Phi ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên tóc cô, yêu thương nói:



“Cô bé ngốc, sao lại tự hạ thấp mình như vậy. Chờ qua khoảng thời gian bận rộn này, nhất định anh sẽ tổ chức một đám cưới thật hoành8tráng cho em”



An Noãn ngây ngô cười nói:



“Em không cần đám cưới long trọng làm gì, chỉ cần anh cả đời luôn yêu thương em là được.”



Khi quay mặt về phía An Noãn không nhìn thấy, ánh mắt của Thường Tử Phi trở nên hơi mông lung. Cả đời là quãng thời gian dài đằng đẵng, tương lai sẽ có nhiều biến đổi. Anh không biết, khi An Noãn biết chuyện hắn và Giang Thiến Nhu, cô còn có thể chân thành muốn sống cả đời với anh như vậy nữa hay6không?



***



Mạc Trọng Huy ngồi ở Thiên Đường, An Noãn không xuất hiện nhưng Hà Tư Kỳ lại tìm tới.



Hôm nay Hà Tư Kỳ không đi giày cao gót như thường ngày mà đi giày đế bằng, mặc một bộ quần áo rộng thùng thình, cũng không trang điểm.



“Anh Trọng Huy, dạo này em ăn được, mỗi ngày đều ăn rất nhiều. Em nghĩ nhất định là do đứa bé trong bụng thèm ăn”




Thẩm Cầm Phong lắc đầu một cách bất đắc dĩ, hỏi: “Cô có muốn ra ngoài bàn bạc lại một chút với ngài Mạc không?”



“Không cần đâu, anh ấy không muốn có đứa bé này. Bắt đầu đi!”



Là một cô gái thông minh, cô ta quá hiểu Mạc Trọng Huy. Nếu hắn đã không muốn điều gì thì không ai có thể ép buộc được hắn. Bởi vậy, cô ta tình nguyện bỏ đi đứa bé trong bụng để làm hài lòng hắn.



“Cô thực sự suy nghĩ kỹ rồi chứ?” Thẩm Cẩm Phong lại hỏi một câu.



Hà Tư Kỳ nhắm nghiền mắt lại, gần như cắn chặt răng, nói: “Tôi đã nghĩ kỹ rồi, xin bác sĩ Thẩm bắt đầu đi”



Cô ta vừa dứt lời, chợt nghe “âm” một tiếng, cửa phòng đã bị đá văng ra.



“Ngài Mạc, còn chưa bắt đầu phẫu thuật, ngài còn có điều gì căn dặn?”



Mạc Trọng Huy đẩy bác sĩ ra: “Cút ngay, không làm nữa!”



Hà Tư Kỳ hết sức vui mừng, nhìn Mạc Trọng Huy bằng ánh mắt không thể tin nổi, nước mắt tuôn rơi lã chã.



“Xin lỗi, giữ đứa bé lại đi, đây là đứa con đầu tiên của Mạc Trọng Huy này.”



Hà Tư Kỳ khóc òa lên, nhào vào lòng hắn, vừa đánh vào ngực hắn, vừa làm nũng:



“Không phải anh không muốn đứa con này sao? Mạc Trọng Huy, không phải anh không muốn có nó sao?”



“Xin lỗi!”



Hà Tư Kỳ lau nước mắt, tức giận nói: “Mạc Trọng Huy, nếu như còn có một lần nữa, thì cho dù anh có đổi ý muốn giữ lại đứa con, em nhất định vẫn bỏ nó!”



***



An Noãn không biết mình làm mất lòng Thường Tử Hinh ở điểm nào, Thường Tử Hinh dẫn một người bạn tới của tiệm, khi đi tới chỗ An Noãn, cô ta nhìn An Noãn bằng ánh mắt đầy thù địch.