Tình Đắng
Chương 68 : Không thể tha thứ (8)
Ngày đăng: 07:09 30/04/20
“Đúng rồi, em dọn đến nơi đây ở, vậy em với Thường Tử Phi kết thúc rồi sao?”
Nói đến Thường Tử Phi, trong lòng An Noãn có áp lực nói không nên lời. Dọn đến đây một tuần, Thường Tử Phi chưa từng tới gặp cô, thậm chí cả một cuộc điện thoại hay một tin nhắn cũng không có. Có lẽ bọn họ cứ như vậy, sẽ càng lúc càng xa nhau.
***
Qua một ngày nữa là tới sinh nhật của An Noãn rồi, hôm đó cũng là ngày giỗ của mẹ, hai mươi năm trong2quá khứ, năm nào sinh nhật cô, ba đều sẽ tự mình làm bánh kem và đưa cô đến mộ của mẹ. Đã rất lâu cô không đi thăm họ rồi.
An Noãn đóng cửa hàng sớm, đi siêu thị mua nguyên liệu làm bánh kem về.
Ngày hôm sau, cô thức dậy sớm làm xong bánh kem.
Lúc đón xe tới nghĩa trang, trời vẫn chưa sáng.
Cô đặt bánh kem trước tấm bia, đặt hoa bách hợp mà lúc còn sống mẹ thích nhất trước mộ của bà.
Tuy rằng chưa bao giờ gặp mẹ, nhưng từ nhỏ ba8đã nói cho cô biết, mẹ là một người phụ nữ rất xinh đẹp, rất lương thiện, rất cao quý, rất có khí chất, bất luận có dùng từ ngữ tốt đẹp nào miêu tả về bà cũng không hề kì lạ. Ba còn từng kể chuyện tình yêu của ông và mẹ. Từ nhỏ ba đã là cô nhi, mẹ lại là thiên kim nhà giàu, ở thời buổi đó, hai người tự do yêu đương đã phải chịu rất nhiều ngăn trở, ông ngoại trăm phương nghìn kế muốn chia rẽ ba mẹ, mẹ6không ngần ngại cắt đứt quan hệ với ông ngoại, theo ba tới Giang Thành. Ba nói, những ngày tháng khi đó tuy rằng sống thật sự khổ sở nhưng rất hạnh phúc, sau lại thuận lợi có thêm An Noãn, bởi vì không có tiền, không được nằm bệnh viện tốt, không được dùng phòng bệnh và kỹ thuật tiên tiến nhất, nên lúc sinh cô mẹ đã chết vì khó sinh. Đây là tiếc nuối lớn nhất đời này của ba. Về sau ông từng bước có được thành tựu, mục đích của đời3người là cho An Noãn sống một cuộc sống giàu có hạnh phúc.
Sau này lúc An Noãn yêu Mạc Trọng Huy, ba từng phản đối mãi, nhưng do An Noãn kiên trì, cuối cùng ông vẫn vui vẻ đồng ý. Có lẽ từng chịu nỗi đau khổ vì bị chia rẽ, ông không muốn An Noãn đi lên con đường của họ, vì thế ông dùng cách thức của chính mình để mua sự bảo đảm cho cô, nhưng không nghĩ kết cục lại thành ra như vậy.
An Noãn quỳ trước mộ cả buổi sáng, nói5rất nhiều lời với ba và mẹ.
Hai tay An Noãn nắm lại, từng nắm đấm đấm lên vị trí trái tim hắn, từng cú đá đá lên cẳng chân hắn. Mạc Trọng Huy cứ đứng thẳng tắp như vậy, mặc cố đánh đấm, vẫn không nhúc nhích.
“Mạc Trọng Huy, anh cút đi cho tôi, xa được bao nhiêu thì cút xa bấy nhiêu, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”
Cô lớn tiếng gào thét, cổ họng nghẹn ngào.
Mạc Trọng Huy đau lòng vô cùng, cánh tay sắt thép kéo cô vào lồng ngực, ôm chặt lấy cô.
“Mạc Trọng Huy, buông tôi ra, anh buông tôi ra!”
Trong lúc giãy giụa, An Noãn nghe thấy tiếng bước chân nặng nề vang lên, cố theo bản năng đẩy Mạc Trọng Huy ra, thấy Thường Tử Phi ôm một bó hoa bách hợp đang đi tới với khuôn mặt vô cảm, lúc ngang qua bên cạnh An Noãn anh cũng không thèm liếc mắt nhìn cô một cái mà đi thẳng tới trước bia mộ, đặt hoa xuống.
Cúi mình trước mộ xong, Thường Tử Phi xoay người lại, nhìn An Noãn bằng ánh mắt xa lạ, tự giễu nói, “Đây là lựa chọn của em à? Anh có đối tốt với em đến đâu, đôi mắt của em trước sau vẫn không nhìn đến anh, trong lòng em trước sau vẫn không có sự tồn tại của anh”
“Thường Tủ Phi, không phải như anh nghĩ đâu.”
Thường Tử Phi không dừng lại, lạnh lùng ngắt lời cô, “Cho dù các người muốn tình chàng ý thiếp, cũng không thể đổi một chỗ khác sao? Ở trước mộ của chú An, em có nghĩ đến cảm nhận của chú ấy không? Bởi vì cái gọi là tình yêu của em, chú ấy mất đi tính mạng của mình, bây giờ em còn đưa người tới diễu võ dương oai sao? Đây là cái mà em gọi là hiếu thảo đấy à?”
Dừng một chút, Thường Tử Phi hít sâu một hơi, nghiêm túc nói, “An Noãn, nếu đây là lựa chọn của em, anh tôn trọng em, tác thành cho các người, chúc hai người hạnh phúc”