Tình Đắng
Chương 708 : Em tự ra giá đi (5)
Ngày đăng: 07:18 30/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh tức giận nhìn cô: “Chẳng lẽ đối với em, tôi không có một chút hấp dẫn nào à?”
Đồng Hiểu nhìn vào mắt anh, nói rõ từng từ: “Không có!”
“Có lẽ anh cảm thấy tôi một thân một mình lang bạt kiếm sống ở Bắc Kinh là kiểu phụ nữ ham hư vinh
Nhưng thật ra tôi đến Bắc Kinh là có nguyên nhân
Đối với tình cảm, yêu cầu của tôi rất đơn giản, tìm một người mình thích, cho dù nghèo khó giàu sang
Mà anh và tôi là người không cùng một thế giới.” “Chúng ta đều là người trái đất, sao lại không cùng thế giới?”
“Thẩm Thần Bằng, thân phận của anh cao quý như vậy, tôi tin tưởng anh muốn tìm cô gái thể nào cũng có thể tìm2được, mong anh đừng quấy rầy tôi nữa, tôi chỉ muốn làm một người bình thường thôi.”
Thẩm Thần Bằng tức giận nói: “Bây giờ em ở bên tôi, có lẽ không bao lâu tôi sẽ chán em, đến lúc đó em vẫn có thể trở về làm người bình thường.” Đồng Hiểu nghiến răng, mở cửa xe ra, nhưng cửa xe đang khóa.
“Mở cửa!”
Thẩm Thần Bằng không những không mở cửa, ngược lại tiếp tục lái xe đi
“Thẩm Thần Bằng, dừng xe!” Thẩm Thần Bằng lạnh lùng liếc có một cái: “Đồng Hiểu, tốt nhất là em an phận cho tôi.” Thẩm Thần Bằng đưa cô đến một câu lạc bộ tư nhân, đây là nơi anh và Mạc Trọng Huy, Thẩm Thần Phong cùng góp cổ phần thành lập ra
Nơi9này có điều kiện tốt, chi phí cao, người có thể đến nơi này đều là biểu tượng cho thân phận.
Thẩm Thần Bằng rất ít dẫn người đến nơi này, bởi vì đây là nơi An Noãn xã giao, cũng là mục đích ban đầu Mạc Trọng Huy muốn mở cái câu lạc bộ này ra
Người này rất bá đạo, hoàn toàn khống chế An Noãn trong phạm vi tầm mắt của mình.
Thẩm Thần Bằng cưỡng ép kéo Đồng Hiểu vào, lễ tân cung kính chào “anh Thẩm”.
“An Noãn có đến đây không?” Lễ tân lắc đầu: “Hôm nay cô An không đến.” Thẩm Thần Bằng hài lòng gật đầu, ôm Đồng Hiểu vào thang máy
Nhìn Thẩm Thần Bằng vào thang máy, các cô lễ tân bắt đầu bàn bạc
“Lần đầu6tiên anh Thẩm dẫn phụ nữ đến đây, chẳng lẽ là bạn gái à?” “Bạn gái cái gì, người như anh Thẩm đâu có nghiêm túc có bạn gái, không phải đều vui đùa chút thôi sao?” “Nhưng từ trước đến nay anh ấy sẽ không chơi ở đây, có thể đưa đến đây, chắc là rất có trọng lượng trong lòng anh ấy!” “Tôi thấy phải nói chuyện này với cô An.” “Đừng có nhiều chuyện, anh Thẩm không phải là người mà người bình thường có thể động vào đâu.” Gần đây Chung Hân Nhiên có được thẻ hội viên ở đây, chính là An Noãn tặng
Nghe thấy lời này cô ta không nhịn được đi tới, hỏi: “Anh Thẩm trong miệng các cô là Thẩm Thần Bằng à?”0Lễ tân bị dọa sợ, khẽ gật đầu
“Anh ta ở phòng nào?” Lễ tân do dự một chút, trả lời: “Anh Thẩm ở phòng V3.” Câu lạc bộ này có tổng cộng chín tầng, trên tầng chín chỉ có bốn căn phòng nhỏ, những nơi khác là khu nghỉ ngơi giải trí
Bốn căn phòng theo thứ tự là của An Noãn, Mạc Trọng Huy, Thẩm Thần Bằng, Thẩm Thần Phong
Cho nên hễ đến nơi này ăn cơm, khả năng sẽ gặp phải người nhà là cực lớn, Thẩm Thần Bằng luôn không tùy tiện đưa người đến
Thẩm Thần Bằng kéo Đồng Hiểu đến phòng của anh, không nghiêm túc nói: “Nơi này không phải là chỗ người bình thường có thể đến, có tiền cũng vô dụng.” Thẻ hội viên ở7nơi này do bốn người bọn họ đích thân phát ra, người có thể đến đây đều là người bọn họ tin tưởng
Đồng Hiểu rất khinh thường nhìn anh một cái, thấp giọng nói: “Anh không cần cố gắng nhấn mạnh, tôi biết anh không chỉ là người có tiền, còn là người rất có quyền thế.” Thẩm Thần Bằng cười nói: “Lời này sai rồi, tôi không có một chút quyền thế nào cả, chỉ có ba tôi là có chút chút quyền lực thôi
Tôi kinh doanh công ty của mình, giống như em, dựa vào mình cố gắng kiếm tiền, hoàn toàn không dựa vào gia đình.” Phục vụ đi vào, Thẩm Thần Bằng hỏi cô muốn ăn gì, Đồng Hiểu nhất định không chịu nói chuyện
“Chuẩn bị một bàn món ăn gia đình đi, thanh đạm một chút.” Phục vụ nhận lệnh đi xuống
Thẩm Thần Bằng thân mật khoác tay lên vai cô, cười nói: “Hôm nay chúng ta đến với quá nên không chuẩn bị tốt, lần sau tôi bảo đầu bếp nấu món Cẩm Giang, được chứ?” Đồng Hiểu mím môi, không nói gì
Đột nhiên có người gõ cửa đi vào, Thẩm Thần Bằng quay đầu lại, thấy Chung Hân Nhiên đi đến.
Anh theo bản năng cau mày lại, hếch cằm lên
“Anh Thẩm, vừa rồi ở dưới nghe nói anh đến, tôi đến chào hỏi anh.” Thẩm Thần Bằng lạnh lùng hỏi: “Tại sao cô lại có thẻ hội viên ở đây?” Chung Hân Nhiên cười khẽ: “Là cô An cho tôi, hôm nay vừa vặn mời bạn đến đây dùng cơm, nơi này rất tốt, các anh thật có sáng ý.” Đồng Hiểu không dám ngẩng đầu lên, bởi vì Chung Hân Nhiên biết cô
“Anh Thẩm, cô gái này là ai thể: Sao không giới thiệu một chút?” Thẩm Thần Bằng khoác vai Đồng Hiểu, giọng nói cuốn hút giới thiệu: “Bạn gái tôi, Đồng Hiểu.” Đồng Hiểu ngẩng đầu lên hung dữ trừng anh một cái
Lúc này Chung Hân Nhiên mới nhìn thấy mặt cô, cô ta cau mày lại, thấp giọng nói: “Hóa ra là em, Đồng Hiểu, thật là khiến người ta bất ngờ.” Đồng Hiểu không còn cách nào khác, chỉ đành chào hỏi: “Chào chị” Chung Hân Nhiên cười nói với cô: “Hôm nào có thời gian đến nhà chơi với Hân Văn, đã lâu không gặp nhau rồi.” Đồng Hiểu mím môi, hiền lành gật đầu
“Anh Thẩm, vậy tôi không quấy rầy hai người ăn cơm nữa, có thời gian thì tụ tập.” Chung Hân Nhiên đi ra khỏi phòng VIP, cô ta không thể ngờ cô gái bên cạnh Thẩm Thần Bằng lại là Đồng Hiểu
Ở trong mắt cô ta, Đồng Hiểu là con nhóc vắt mũi chưa sạch
Sao cô ta lại có thể thua con nhóc này, khiếu thẩm mỹ của đàn ông bây giờ sao lại thành ra như vậy không biết?
Sau khi Chung Hân Nhiên rời đi, Thẩm Thần Bằng nghi ngờ hỏi: “Sao em lại quen Chung Hân Nhiên?”
“Em gái chị ấy là bạn tốt của tôi.” “Ồ, ý em là cô con gái riêng đó hả?” Đồng Hiểu đúng vụt dậy, lớn tiếng quát lên: “Hân Văn không phải là con riêng! Không cho phép anh làm nhục cô ấy như vậy!” Thẩm Thần Bằng bĩu môi: “Được được được, tôi không nói, em kích động như vậy làm gì! Không ngờ một người lạnh lùng như em lại rất thật lòng với bạn bè, làm bạn với người như em chắc là rất hạnh phúc.” Đồng Hiểu cắn môi, không nói gì
Chỉ một lúc sau phục vụ đã mang đồ ăn lên, món ăn tinh xảo, đâu có giống với món ăn gia đình
Thẩm Thần Bằng gắp vào bát cố không ít đồ ăn: “Nếm thử xem, mùi vị không tệ.” Nhưng mãi mà Đồng Hiểu vẫn không động đũa.