Tình Đắng

Chương 86 : Bị đâm, hôn mê bất tỉnh (3)

Ngày đăng: 07:09 30/04/20


Cô và Thường Tử Phi thật sự có thể mặc kệ sự phản đối của gia đình, dũng cảm tiến về trước không?



Liệu Mạc Trọng Huy có buông tha cho họ không đây? Quá nhiều rào cản trước mặt, cô thấy hơi sợ, không dám tiến về phía trước. Điện thoại bất thình lình reo lên, là Thường Tử Phi gọi đến. Môi cô nhếch lên, sau2đó ấn vào nút nghe. “Ngủ chưa?” Giọng nói sâu lắng và ngọt ngào ở đầu dây bên kia vang lên. An Noãn không vui nói, “Em ngủ rồi anh còn gọi điện thoại cho em.” Nghe thấy giọng nói có chút nũng nịu của cô, tâm trạng Thường Tử Phi vui trở lại, cười nói, “Anh muốn nghe tiếng của em.”



An Noãn im lặng.



“An Noãn, em8đừng áp lực, anh sẽ cho em đủ thời gian để em xem xét cân nhắc kĩ chuyện này, anh sẽ luôn đợi đến ngày anh được thông qua đánh giá.”



Sau khi nói xong, Thường Tử Phi không quên nhắc nhở An Noãn, “An Noãn, đừng quên ngày mai đến bệnh viện bốc hai liều thuốc bắc cho anh, hôm nay không được uống, dạ dày lại6khó chịu rồi.”



“Thật hay giả thế? Khó chịu lắm sao?” Thường Tử Phi cười ra tiếng, “Haha, đùa em thôi, xem em căng thẳng kìa, còn nói em không yêu anh.”



An Noãn giận đến nỗi dập điện thoại luôn.



Nhưng ngay sau đó, điện thoại lại hiện lên một tin nhắn với bốn chữ ngắn gọn, “Em yêu ngủ ngon.”
An Noãn đi vào bếp mang bát thuốc ra. Thường Tử Phi nhìn thấy liền cảm động, một hơi uống hết bát thuốc đó.



“Đi, dẫn em ra ngoài ăn cơm.” An Noãn ngồi trên ghế không động đậy, nói, “Hôm nay không muốn ra ngoài ăn, muốn ở nhà ăn gì đó thôi.” Thường Tử Phi suy nghĩ một hồi, cười nói, “Thế thì ăn gì đó luôn ở đây vậy.” An Noãn nhíu mày hỏi, “Anh cũng ăn ở đây sao? Không có thức ăn đâu.” Thường Tử Phi dứt khoát ngồi xuống ghế, mặt dày nói, “Vậy em ăn gì anh ăn cái đó.” An Noãn khẽ thở dài, bất lực nói, “Thôi vậy, em đi mua ít thức ăn, chợ cũng gần đây.” Đương nhiên Thường Tử Phi sẽ đi cùng cô. Nếu như biết lát sau sẽ xảy ra chuyện gì, chắc chắn An Noãn sẽ không yêu cầu ăn cơm tại nhà. Vì chợ gần nên hai người đi bộ qua đó, mua ít thức ăn, sau đó quay trở lại Trên đường về nhà, trời đã bắt đầu tối, tất cả đèn đường đều đã bật lên.



Tay của Thường Tử Phi nhiều lần muốn đưa qua nắm lấy tay cô nhưng lại rút lại, sợ sẽ khiến cho cô phản cảm.



An Noãn không phát hiện ra, thờ ơ nói, “Thường Tử Phi, anh nấu cơm đi.” “Được, anh nấu, em phụ trách ăn là được rồi.”



An Noãn đi một hồi đột nhiên ngừng lại, nghiêm túc hỏi, “Thường Tử Phi, anh và Giang Thiên Nhu chưa từng hôn nhau à?”



Thường Tử Phi bất đắc dĩ cười, khẳng định nói, “Anh bảo đảm, chưa từng hôn nhau.”



Lúc này, chiếc xe ở phía đằng trước nháy đèn, rồi đột nhiên tăng tốc độ chạy về hướng của hai người, An Noãn chưa kịp phản ứng xảy ra chuyện gì thì bất ngờ bị Thường Tử Phi ra sức đẩy vào bãi cỏ.