Tình Đắng
Chương 95 : Đứa trẻ mất rồi (3)
Ngày đăng: 07:09 30/04/20
An Noãn cứng đầu nói, “Tôi trở về bên cạnh anh là vì muốn trả thù hai người, để đứa con của các người về trời là kế hoạch đầu tiên của tôi. Mạc Trọng Huy, loại người như anh không xứng đáng làm cha!”
Mạc Trọng Huy bị cô chọc giận, nắm lấy cổ tay cô. “An Noãn, đứa nhỏ mất rồi, cô đền cho tôi, tôi có xứng làm cha hay không không phải do cô quyết định!” An Noãn bị hoảng sợ, liền gào thét, “Mạc Trọng Huy, anh đừng làm2bậy, người phụ nữ của anh đang nằm trên giường bệnh, anh còn tâm trí...”
“Làm nhiều chuyện xấu trước sau cũng gặp báo ứng, An Noãn, cầu này là cô tự nói, giết chết con của tôi, cô tưởng tôi sẽ tha cho cô dễ dàng vậy sao?”
Sau đó khi nhìn thấy dấu móng tay in đậm trên cổ cô, hắn liền ngừng tay lại, lạnh lùng hỏi, “Đây là cái gì?” “Hà Tư Kỳ bóp cổ tôi, vì không muốn làm hại con của anh nên ban đầu tôi không dám phản8kháng mạnh, đến lúc sắp bị cô ta bóp chết thì tôi cũng chỉ phản kháng lại theo bản năng thôi.”
Tim Mạc Trọng Huy đau đớn vô cùng, hắn sờ vào cổ cô, đau lòng trách móc, “Tại sao không nói sớm với anh? Tại sao không giải thích với anh?”
“Giải thích có ích sao? Trong mắt anh, Hà Tư Kỳ làm gì cũng có thể tha tội, còn tôi làm gì cũng đều là sai hết. Mạc Trọng Huy, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị anh tống vào tù lần6nữa rồi, lần này, tại sao anh không làm vậy?”
Hắn cầm chăn đắp lên người cô, ấn vào thái dương, đứng dậy bỏ đi.
An Noãn day dứt, nước mắt không ngừng rơi trong câm lặng. Cô không ngờ là sẽ làm hại đến đứa bé vô tội, nhưng đôi tay này của cô đã dính máu của nó mất rồi.
Phan Bình nhìn thấy cô liền hốt hoảng, ngẩn người ra ấp a ấp úng không biết nên giải thích thế nào.
“Phan Bình, có phải thức ăn nhanh không?” Giọng nói của La Hiểu Yến ở trong nhà vang lên, cô ta cũng nhanh chóng đi ra và trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng tanh.
“An Noãn, sao lại là em? Sao em lại tới đây?” La Hiểu Yến đỏ mặt, vỗ Phan Bình, bảo ông ta vào trong thay quần áo. “An Noãn, vào trong trước đi, vào trong chị giải thích với em.” La Hiểu Yến khoác lấy tay An Noãn đi vào trong nhà. Phan Bình thay quần áo xong liền rời khỏi. “Chị Hiểu Yến, tại sao là ông ta, ông ta là người đã có gia đình, sao chị có thể ở bên ông ta được chứ?” La Hiểu Yến giải thích, “Chị với anh ấy thật lòng yêu nhau, anh ấy và vợ cũng đã có xích mích từ lâu rồi.”
“Ít nhất ông ta vẫn chưa ly hôn, sao chị có thể.”
“Noãn Noãn, em tin chị đi, Phan Bình là thật lòng với chị, anh ấy đã hứa với chị, sẽ mau chóng ly hôn với vợ rồi kết hôn với chị.”
An Noãn bất đắc dĩ nói, “Chị Hiểu Yến, ông ta là Phan Bình, giám đốc Phan của Thiên Đường, là người lăn lộn trong giới kinh doanh, chị tin lời ông ta sao? Loại người như ông ta yêu hay không yêu gì chứ, mấy cô gái ở Thiên Đường chắc cũng đều qua tay ông ta cả rồi, sao chị có thể tin là ông ta yêu chị được!”
La Hiểu Yến bị lời nói của cô kích thích, đứng phắt dậy, mặt đanh lại, nói, “An Noãn, em đừng nói chị như vậy, em thì có tốt đẹp gì hơn chị đâu? Hà Tư Kỳ đã mang thai con của Mạc Trọng Huy, không phải em cũng đang ở chung với Mạc Trọng Huy đấy sao? Phan Bình có xấu xa thế nào thì anh ấy cũng là tay chân làm việc cho Mạc Trọng Huy. Nếu gái ở Thiên Đường đều đã qua tay Phan Bình, vậy thì phụ nữ ở cả cái Giang Thành này ai cũng có quan hệ với Mạc Trọng Huy hết rồi đấy. Hơn nữa, chị với Phan Bình không thì không oán, thật lòng yêu nhau cũng rất bình thường. Còn em thì sao, Mạc Trọng Huy là kẻ thù giết ba của em cơ mà, thế mà em vẫn có thể ở bên anh ta, em có quyền gì mà nói chị chứ?”