Tinh Giới

Chương 141 : Không phải con ruột

Ngày đăng: 13:19 30/04/20


Chu Dao nhìn Chu Thiên Tứ nằm dài trên đá xanh lót đường, không thấy có vết thương gì, nhưng ánh mắt sợ hãi của gã nhìn sao cũng không bình thường. Trước kia đôi mắt đó luôn háo sắc nhìn Chu Dao.



– Ta thả chị họ ra sau đó người ta chạy mất.



Chu Dao trả lời:



– Tiểu Lâm Tử, thật sự không có chuyện gì sao? Ta không lo cho hắn mà sợ Tiểu Lâm Tử...



– Không sao, yên tâm, hắn rất khỏe mạnh. Nếu không vì nàng thì ta đã nhân đạo hủy diệt loại cặn bã này.



Lâm Thiên thở hắt ra:



– Đi đi, nhìn tên này là khó chịu rồi.



Chu Dao gật đầu cùng Lâm Thiên rời đi. Hai người đi thật lâu sau Chu Thiên Tứ bò dậy, lảo đảo chạy đi. Sợ hãi biến mất, trong mắt Chu Thiên Tứ tăng nét oán độc.



Làm người thừa kế sao Chu Thiên Tứ chịu nổi hành hạ kiểu này? Chắc chắn Chu Thiên Tứ sẽ trả thù, nhưng nhớ đến ánh mắt Lâm Thiên nhìn gã như xem người chết là gã không kiềm được toàn thân run rẩy. Khi một người đánh gãy mấy khúc xương của ngươi thì hai cảm giác sợ hãi và oán hận sẽ chiếm hết phần lớn. Nhưng khi một người đánh gãy xương ngươi lại chữa lành cho rồi đánh gãy tiếp, lặp lại mười, hai mươi lần thì cảm giác lớn nhất trong lòng ngươi tuyệt đối là sợ hãi.



Đi thật xa rồi Chu Dao nhỏ giọng hỏi:



– Tiểu Lâm Tử, tại sao ánh mắt của hắn như thế? Có phải Tiểu Lâm Tử hù hắn không?



Lâm Thiên nói:



– Có lẽ vì mặt mũi của ta đáng sợ? Hi hi, Dao nhi, phụ thân của nàng chỉ có một nhi tử sao?



Chu Dao gật đầu nói:



– Đúng rồi. Phụ thân của ta cưới bốn thê tử, bao gồm mẫu thân của ta. Ta còn ba muội muội, bọn họ là con của đại nương, tam nương và tứ nương. Chỉ có đại nương sinh hai hài tử, trong đó một người là ca ca của ta.



Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:



– Chủ nhân, vừa mới phát hiện một chuyện thú vị, chủ nhân muốn biết không?



Lâm Thiên cáu kỉnh thầm nghĩ:



– Nhảm nhí, nói mau!



Tiểu Linh lên tiếng:



– Chủ nhân, Chu Thiên Tứ không phải nhi tử ruột của phụ thân Chu Dao.



Lâm Thiên ở trong đầu kinh ngạc kêu lên, thân thể khựng lại:



– Cái gì?



Chu Dao lấy làm lạ hỏi:



– Tiểu Lâm Tử, sao vậy?



Lâm Thiên lắc đầu nói:



– Không có gì.



Tiểu Linh đã bảo là không phải thì chắc chắn là không. Nếu về sau Chu Thiên Tứ yên phận thì Lâm Thiên không định khui ra, nhưng nếu gã có ý đồ gì, hắn sẽ không khách sáo.



Lâm Thiên nói thầm trong đầu:



– Tiểu Linh, Chu Hồng không đến nỗi không biết Chu Thiên Tứ có phải là nhi tử ruột của mình hay không đi? Gia tộc như Chu gia, ta không tin Chu Hồng không giám định con ruột.


– Lâm hiền chất, không biết ngươi nghe từ đâu?



Chu Hồng trầm giọng nói:



– Nếu không phải sự thật thì ngươi không có hy vọng ở cùng Dao nhi.



Nghe phụ thân của mình nói như thế, trái tim Chu Dao treo cao.



– Ô miệt, ngươi đang ô miệt!



Chu Thiên Tứ cao giọng quát:



– Phụ thân, loại người như thế làm sao cho Dao muội đi cùng hắn được?



Lâm Thiên lạnh nhạt nói:



– Có phải ô miệt hay không thì điều tra biết ngay. Nếu ta không đoán sai, bên Chu gia chưa giám định con ruột đúng không?



Chu Hồng gật đầu nói:



– Đúng vậy! Thiên Tứ lớn lên ở Mỹ, hai năm nay mới trở về, chưa giám định mặt này. Lâm hiền chất vì sao cho rằng Thiên Tứ không phải nhi tử ruột của ta?



Lâm Thiên trả lời:



– Bá phụ, làm sao tiểu điệt biết thì không tiện lộ ra nhưng tuyệt đối không giả.



Lão nhân bên cạnh Chu Dao ngừng cười, trầm giọng nói:



– Hồng nhi, lập tức kiểm tra ngay, nếu đúng vậy hãy xử lý nghiêm khắc!



Chu Hồng phụ thân của Chu Dao vội đáp:



– Vâng thưa gia gia!



Chu Hồng kéo Chu Thiên Tứ gào rú lôi ra ngoài.



Lão nhân hít sâu, nói:



– Ăn cơm!



Thức ăn phong phú, mùi vị ngon nhưng lúc này trừ Lâm Thiên ra những người khác không nếm được gia vị.



Bữa cơm qua đi trong không khí nặng nề.



Trước khi ra khỏi phòng, thái gia gia của Chu Dao trầm giọng nói:



– Lâm tiểu hữu, việc này dù là thật thì hy vọng đừng để lộ ra.



Lâm Thiên gật đầu, nếu truyền ra ngoài sẽ đả kích rất lớn cho danh dự gia tộc lớn như Chu gia.



Người thừa kế của gia tộc lại là con hoang, đủ khiến Chu gia thành trò cười cho tất cả thế gia.



Lâm Thiên thầm nghĩ:



– Vận mệnh về sau của Chu Thiên Tứ chắc là chết vào ngoài ý muốn.



Ban đêm, dĩ nhiên Lâm Thiên sẽ không ngủ chung với Chu Dao, hắn một mình trong phòng khách cao cấp. Lâm Thiên vừa về phòng liền trở lại không gian Tinh Giới.



Chỉ cách vài ngày là sẽ tăng cao thực lực, Lâm Thiên khá là sốt ruột. Đại viên mãn thiên giai, sau khi thăng cấp dù không dùng giới lực thì Lâm Thiên dư sức đối kháng với thái gia gia của Chu Dao.