Tinh Giới
Chương 150 : Khó khăn của Lâm gia
Ngày đăng: 13:19 30/04/20
Đại trưởng lão nói:
– Tộc trưởng, với sự dẫn dắt của người, mấy năm nay Lâm gia không lớn mạnh thêm ngược lại xuống dốc nhiều, ta cho rằng Lâm gia cần có người lãnh đạo mới! Lâm Thiên, nếu chúng ta bãi bỏ chức vị tộc trưởng của Lâm Chấn, xử phạt tội giết phụ thân của ngươi, vậy ngươi có chấp nhận trở thành tộc trưởng Lâm gia đời tiếp theo không? Phải rồi lệnh bài tộc trưởng ở trong tay ngươi đúng không? Chắc ngươi cũng tìm được lệnh bài tộc trưởng mới phát hiện thân phận thật của phụ thân mình?
Lâm Chấn hoàn toàn biến sắc mặt nói:
– Đại trưởng lão, ta là tộc trưởng của Lâm gia, sao có thể nói cắt liền cắt?
– Ngươi không có lệnh bài tộc trưởng, lúc trước bốn chúng ta cùng đồng ý nên ngươi mới làm tộc trưởng được. Chỉ cần trong bốn chúng ta có hai người không đồng ý thì vị trí tộc trưởng của ngươi phải nhường lại!
Đại trưởng lão lạnh nhạt nói:
– Ý các ngươi thế nào?
Câu cuối hỏi ba trưởng lão khác.
– Nói đúng, ta cũng cho rằng Lâm Thiên càng thích hợp làm tộc trưởng!
Một cố vấn đặc biệt Long tổ làm tộc trưởng Lâm gia thì địa vị Lâm gia nâng cao lên nhiều.
Hai trưởng lão khác gật đầu.
Lâm Thiên cười lạnh nhìn tất cả, lòng cảm thán bốn trưởng lão rất thực tế, cực kỳ vô tình. Tuy Lâm Chấn không phải thứ tốt lành gì nhưng ít ra phục vụ cho Lâm gia gần hai mươi năm, không có công lao cũng hữu khổ lao, nhưng bốn trưởng lão nói đổi liền đổi.
Lâm Chấn cả giận nói:
– Bốn vị trưởng lão, các người vì một Lâm Thiên mà bỏ qua sự cố gắng nhiều năm của ta sao? Tuy ta giết phụ thân của Lâm Thiên nhưng năm xưa các người có phần trong việc đuổi bọn họ ra gia tộc. Nếu Lâm Thiên làm tộc trưởng nắm giữ thực quyền, các người cho rằng hắn sẽ cung kính với bốn vị như ta sao? Các người rất mạnh, một mình Lâm Thiên chưa chắc làm gì được bốn vị, nhưng đừng quên hắn là cố vấn đặc biệt Long tổ! Long tổ cao thủ như mây, hắn tùy tiện điều mấy người đến đủ cho các người chết không chỗ chôn. Tuy thân phận của Lâm Thiên có thể nâng cao địa vị Lâm gia nhưng bất lợi cho các người!
Bốn trưởng lão nghe Lâm Chấn nói xong biến sắc mặt. Tuy bọn họ hy vọng Lâm gia tốt hơn chút nhưng không mong mình sẽ thê thảm không còn xương cốt.
– Các người nói nhảm xong chưa? Thật ra vận mệnh của các người đã định trước!
Lâm Thiên đứng, từ trên cao nhìn xuống:
– À mà tình báo của các người lạc hậu, mới trước đó ta là tu vi địa giai, nhưng hiện tại đã là đại viên mãn thiên giai!
Khí thế đại viên mãn thiên giai cường đại phô thiên cái địa ập hướng Lâm Chấn và bốn trưởng lão.
Bốn trưởng lão có tu vi sơ kỳ thiên giai, tuy mặt hơi trắng nhưng còn đỡ được khí thế từ Lâm Thiên. Lâm Chấn mới chỉ là hậu kỳ địa giai, ngực như bị sét đánh, gã phun ngụm máu.
Bốn trưởng lão kinh kêu:
– Đại viên mãn thiên giai!
Lâm Thiên cười to bảo:
– Tốt, ngươi gọi 110 đi, xem cảnh sát có dám bắt ta không?
Đã báo được thù, tâm tình Lâm Thiên sung sướng, không nhịn được trêu chọc thanh niên.
Một người trung niên tức giận quát:
– Lui xuống, mất mặt chưa đủ sao? Mau đi kêu thái thượng trưởng lão đến!
Thanh niên reo lên:
– Thái thượng trưởng lão, phải rồi! Tu vi của thái thượng trưởng lão kinh thiên, chắc chắn có thể bắt giữ cuồng đồ này!
Thanh niên co giò chạy một hướng, đó là nơi cao thủ trung kỳ thiên giai bế quan mà Lâm Thiên cảm ứng được.
Người trung niên nói:
– Lâm Thiên, ngươi giết tộc trưởng của Lâm gia ta, diệt bốn vị trưởng lão, nếu hôm nay không có lời gì giải thích thì về sau Lâm gia chúng ta làm sao đứng trên giang hồ?
Lâm Thiên lạnh lùng nói:
– Thù cha không đội trời chung, quả hôm nay là nhân ngày trước bọn họ trồng. Cút đi, ta không muốn tạo nhiều giết chóc. Nếu các ngươi cứ nhất quyết giữ ta lại thì đừng trách ta không khách sáo. Lâm Thiên ta không phải loại người lương thiện!
Người trung niên lạnh lùng nói:
– Tộc trưởng từng làm chuyện gì, chúng ta không có quyền đánh giá. Nhưng hôm nay ngươi không thể cứ đi như vậy, danh dự Lâm gia sẽ rớt xuống ngàn trượng!
Phía xa, thanh niên mới chạy ra ngoài vội vàng chạy về.
– Thái thượng trưởng lão đến, thái thượng trưởng lão đến...!
Một lão nhân áo xanh chậm rãi bước theo sau lưng thanh niên. Khiến người nhìn khó chịu là bước chân lão nhân áo xanh rất chậm nhưng tốc độ không thua gì thanh niên chạy nhanh đằng trước.
Những người Lâm gia cùng hành lễ cung kính nói:
– Thái thượng trưởng lão!
Lão nhân nhẹ gật đầu, mắt nhìn Lâm Thiên đăm đăm.
Thật lâu sau lão nhân áo xanh thốt một câu:
– Ngươi lớn lên rất giống phụ thân của ngươi.