Tinh Giới
Chương 174 : Đệ tử Côn Luân đến
Ngày đăng: 13:19 30/04/20
Lâm Thiên mỉm cười, đến tu vi của hắn thì thiên giai hoàn toàn không cấu thành uy hiếp nên hắn không quan tâm tu vi của đối phương có tiến bộ hay không. Không thể tiến bộ cũng chẳng có gì to tát, tiến bộ thì thực lực cao thủ lớp trẻ đất nước mạnh thêm một phần, là chuyện tốt. Khí thế vô thiên duy ngã nháy mắt bao phủ người thanh niên. Thanh niên hoàn toàn biến sắc mặt, khí thế toàn thân tăng vọt, rất nhanh lại bị khí thế của Lâm Thiên đè xuống.
Hai mươi giây, mặt thanh niên không còn chút máu. Nhưng thanh niên trải qua mấy chục trận chiến sống chết, người bình thường không nghị lực bằng gã. Nên dù đôi chân run rẩy thì thanh niên vẫn cắn răng kiên trì.
Ba mươi giây.
Thanh niên gầm rống:
– A!
Khí thế toàn thân thanh niên đẩy lùi khí thế của Lâm Thiên một chút, tuy chớp mắt hắn lại đè khí thế bộc phát trở về nhưng dù gì thanh niên đã chống cự trong khoảnh khắc. Mắt Tập Mạc Vân lộ tia hâm mộ, gã biết Kim Ngọc Điền đã đột phá đến thiên giai trung kỳ. Nếu không đột phá đến thiên giai trung kỳ thì không thể chống cự lại khí thế của Lâm Thiên được.
Khóe môi Lâm Thiên cong lên. Thanh niên tên Kim Ngọc Điền không tệ, đã đột phá đến thiên giai trung kỳ, khí thế của Lâm Thiên sẽ từ mười phần trăm tăng lên ba mươi phần trăm. Kim Ngọc Điền mới thăng cấp, cứ tưởng có thể thở ra ai ngờ bị khí thế khủng bố mãnh liệt gấp mấy lần đè nín thở.
Lâm Thiên chậm rãi thu về khí thế, lạnh nhạt nói:
– Không cần ta tiếp tục đi?
Kim Ngọc Điền hít sâu, nói:
– Có lẽ thực lực của ngươi không mạnh nhất trong những người ta gặp, nhưng khí thế của ngươi là khủng bố nhất ta từng thấy.
Đã thấy nhiều máu me, Kim Ngọc Điền rất quen thuộc khí thế mang theo sát khí mãnh liệt. Trong khí thế của Lâm Thiên không chứa sát khí, nhưng khí thế cao cao tại thượng đó khiến người càng thêm khó chịu đựng. Trong khí thế của Lâm Thiên làm Kim Ngọc Điền cảm giác mình rất nhỏ bé, có ý định từ bỏ mạng sống.
Vô thiên duy ngã thậm chí không thèm để trời vào mắt, đứng ở độ cao vô cùng cao. Nếu Lâm Thiên có thể phá tan các chặng khốn cảnh cứ tiến lên cao thì khí thế vô thiên duy ngã mang đến ích lợi rất lớn cho hắn. Nhưng nếu có người nào cũng lĩnh ngộ ra khí thế vô thiên duy ngã như Lâm Thiên không ngừng đột phá bản thân, vậy chờ đợi Lâm Thiên sẽ là tinh thần phân liệt.
Khí thế vô thiên duy ngã rất bá đạo, bá đạo đến mức không chấp nhận được chủ nhân dừng bước không tiến lên.
Lâm Thiên lạnh lùng nói:
– Ngươi rất khá, nhưng nếu có ngày ta biết ngươi dùng sức mạnh của mình tàn sát đồng bào thì ta sẽ tự tay hủy diệt. Ngươi nên biết ta có thực lực này!
Kim Ngọc Điền nói:
– Kim Ngọc Điền ta không làm chuyện bán nước được!
Lâm Thiên nói:
– Thế thì tốt!
Lâm Thiên nhìn Tập Mạc Vân đứng bên cạnh, chỉ vào mấy người lúc trước khiêu khích hắn:
– Tập huynh, Kim huynh, ta còn chút việc phải làm, phiền hai người chơi với bọn họ được không?
Tập Mạc Vân, Kim Ngọc Điền vừa bị Lâm Thiên đả kích xong.
Kim Ngọc Điền cười gian:
– Không thành vấn đề, chút chuyện nhỏ này cứ giao cho chúng ta. Tập huynh đệ, chúng ta chơi với bọn họ không?
Tập Mạc Vân nhún vai nói:
– Tốt, bằng vào thực lực của mấy người đó không đủ khiến Lâm huynh ra tay.
Chỉ một lát Tập Mạc Vân đã hỏi thăm được tên của Lâm Thiên.
– Thanh Minh, dẫn nhóm Huyền Minh sư điệt đi phòng mình.
Thanh Minh mập cung kính nói:
– Tuân lệnh trai chủ!
– Các vị, mời theo ta.
Huyền Minh cau mày, mặt ngoài thì cười nói:
– Vậy xin đa tạ đạo huynh trước.
Làm Huyền Minh nhíu mày vì gã phát hiện tình hình rầm rộ thế này chủ yếu không phải hoan nghênh người phái Côn Luân bọn họ.
Huyền Minh theo sau Thanh Minh đi vào Từ Hàng Tịnh Trai, thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ Tề Tần của Thục Sơn cũng dẫn người sắp tới nơi?
Lâm Thiên đang định đi cùng Tiêu Bạch, Tả Vân Phi thì giọng Diệu Vân tiên nữ vang lên:
– Lâm thiếu hiệp xin dừng bước!
Lâm Thiên dừng bước, hắn nói với Tiêu Bạch, Tả Vân Phi, Long Hạo Hải:
– Các ngươi đi vào trước đi!
Tả Vân Phi tùy tiện nói:
– Lão tam, vậy chúng ta vào trước.
Tả Vân Phi không cho rằng Diệu Vân tiên nữ sẽ làm gì Lâm Thiên trong Từ Hàng Tịnh Trai. Với năng lực của Từ Hàng Tịnh Trai chắc chắn biết thân phận của Lâm Thiên, cố vấn đặc biệt của Long tổ đủ làm Côn Luân, Thục Sơn phải e ngại.
Rất nhanh nhóm Tả Vân Phi vào trong.
Diệu Vân tiên nữ lạnh nhạt nói:
– Lâm thiếu hiệp, chúng ta đến bên cạnh nói chuyện.
Diệu Vân tiên nữ đi hướng một lương đình cách sơn môn không xa. Lâm Thiên gật đầu đi theo.
Hai người ngừng lại trong đình. Diệu Vân tiên nữ bấm pháp quyết, một tầng kết giới từ bên ngoài bao trùm lương đình. Lâm Thiên thản nhiên nhìn, hắn không ngăn cản. Với tu vi Kim Đan trung kỳ, Lâm Thiên không sợ Diệu Vân tiên nữ mới chỉ là Kim Đan sơ kỳ làm hại hắn.
Diệu Vân tiên nữ nhìn Lâm Thiên, lạnh nhạt nói:
– Lâm thiếu hiệp, đầu tiên ta xin cảm tạ thiếu hiệp. Nếu không có Lâm thiếu hiệp có lẽ lần trước Thanh Ngưng đã gặp nguy hiểm, cũng không dễ dàng lấy được chìa khóa hình ngôi sao.
Mặt Lâm Thiên không biểu tình nói:
– Trai chủ khách sáo, dù không có ta thì cuối cùng chắc chắn chìa khóa hình ngôi sao sẽ rơi vào tay Từ Hàng Tịnh Trai. Thạch Huyên Hiên cô nương nhất định có cách tự bảo vệ mình, sẽ không xảy ra chuyện gì.
Diệu Vân tiên nữ gật đầu mặc nhận.
Diệu Vân tiên nữ hỏi:
– Lâm thiếu hiệp, tức là lần đó Lâm thiếu hiệp và Thanh Ngưng ở chung một thời gian dài đúng không?