Tinh Giới

Chương 19 : Hãm hại (trung)

Ngày đăng: 13:17 30/04/20


“Chỉ gãy hai xương sườn!”



Lâm Thiên hết ý kiến, đánh gãy hai xương sườn còn coi là nhẹ nha, hắn không nhìn ra Tiêu Bạch lại là phần tử bạo lực như vậy, ừm, thật ra đây đã không phải lần đầu, chẳng qua trước đây bọn Tiêu Bạch cho rằng Lâm Thiên chỉ là người bình thường (thật ra cũng đúng là như vậy) cho nên những chuyện bạo lực này hoàn toàn không để hắn biết!



Tả Vân Phi xua xua tay: “Không nói những chuyện đó nữa, lão tam trúng số, hôm nay mọi người cùng moi hắn một chuyến.”



Mười phút sau, bọn Lâm Thiên đã tới một quán ăn nhỏ, người dẫn đường là Tả Vân Phi! “Lão tam, các ngươi cũng không cần phải tiết kiệm cho ta như vậy!?” Lâm Thiên nói, chi phí ở quán cơm nhỏ này ước chừng chỉ bằng một phần năm với khách sạn mà bọn hắn vào trước đây.



“Ở đây đi, món lẩu ở đây không tệ, buổi trưa bọn ta đã ăn rồi!” Ngụy Phong nói.



Lâm Thiên gật gật đầu nói: “Vậy thì theo các ngươi!” Bọn Tả Vân Phi đã quen ăn ở quán nhỏ thế này rồi, vậy Lâm Thiên cũng không có vấn đề gì, hắn vốn chỉ là một người bình thường, ăn ở chỗ thế này càng cảm thấy thân thiết hơn nhiều, đến ăn ở loại khách sạn lớn đó còn cảm thấy hơi gò bó!



Thái độ của quán này cũng không tệ, một nồi lẩu mấy loại rau mấy chai bia rất nhanh được bày lên bàn. “Đến đây, bốn anh em ta cạn một ly, tuy ở kí túc xá đối với bọn ta hơi không tiện, chẳng qua có thể quen biết lão Ngụy, tiểu Bạch và lão tam ngươi, là phúc khí của Tả Vân Phi ta!” Tả Vân Phi búng tay một cái, nắp chai bia bị hắn búng bay, đứng lên cầm ly bia nói.
“Sao rồi?” Chu Dao hơi căng thẳng trong lòng, vội vàng qua nhìn, tiêu đề topic làm Chu Dao hơi sững sờ, liền đó lắc đầu: “Chuyện này không thể nào, Lâm Thiên tuyệt đối không làm chuyện như vậy!”



Nam Cung Uyển Nhi bĩu bĩu môi: “Muội cũng biết là không thể, Lâm Thiên như khúc gỗ, đối với tình cảm của một đại mĩ nữ như tỉ còn không để ý tới, sao có thể làm ra chuyện như vậy, chẳng qua chúng ta tin hắn cũng chẳng có tác dụng gì, tỉ xem những bài sau này đi, mắng còn dữ hơn lần trước, lần trước dẫu sao người ta cũng không có lý do chính đáng, trong lời nói ít nhiều cũng có chừng mực, lần này thì phất lên lá cờ hoằng dương chính nghĩa rồi!”



“Đừng nói nữa, coi thử Lâm Thiên xử lý ra sao, bọn Tả Vân Phi cũng có ở đó, hẳn không để Lâm Thiên chịu thua thiệt!” Chu Dao nói.



“Súc sinh, ngươi là súc sinh, cháu gái ta thanh thanh bạch bạch, không ngờ lại bị ngươi chà đạp, ta đánh chết súc sinh ngươi!” Người trung niên đó mặt mũi đỏ bừng tức giận nói, cánh tay nổi gân xanh lên, hung hăng đấm một đấm vào đầu Lâm Thiên.



Tả Vân Phi hừ lạnh một tiếng: “Ông bạn này, nói rõ rồi ra tay cũng không muộn, nếu không, đừng trách bọn ta vô lễ!” Tả Vân Phi thò tay trái ra, nắm chặt tay phải người trung niên kia, một đấm hung mãnh đó lại bị hắn tiếp một cách tùy ý, đến thân người cũng không lắc lư lấy một cái!



Người trung niên kia dùng sức muốn rút tay về, nhưng tay Tả Vân Phi như cái kềm sắt, hắn rút kiểu gì cũng không được! “Lão tứ, buông ra!” Lâm Thiên trầm giọng nói. Tả Vân Phi theo lời thả ra “Ý ngươi nói, ta hiếp dâm cháu gái ngươi?” Lâm Thiên lạnh nhạt nói “Thời gian, địa điểm, nói rõ ra!”