Tinh Giới
Chương 198 : Lôi đài tái (1)
Ngày đăng: 13:19 30/04/20
Kết quả bỏ phiếu rất nhanh đã có.
Bảy người đồng ý bỏ hiệp nghị lúc trước đã định, chỉ có bốn người phản đối bỏ phiếu. Thiểu số phục tòng đa số, hiệp nghị trong một năm cao thủ Nguyên Anh kỳ chỉ được ra tay ba lần đã xé giấy.
– Ha ha ha! Sớm nên như vậy, chúng ta đầy mình sức mạnh lại chịu trói buộc quy định của đám quỷ già trước kia thật khiến người bực bội.
Bát Kỳ cười to bảo:
– Long Đế, ta muốn một người bên ngươi được không? Ta nhắm trúng Thạch Huyên Hiên của Từ Hàng Tịnh Trai Trung Quốc các ngươi.
Long Lăng Thiên vốn lười biếng nghe vậy ngồi thẳng người, mắt lóe tia sáng nhìn Bát Kỳ.
Long Lăng Thiên lạnh lùng nói:
– Bát Kỳ, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nếu ngươi dám thò tay vào đất Trung Hoa của ta thì tám cái đuôi của ngươi chắc chắn ta sẽ chặt từng cái!
Bát Kỳ cười khùng khục:
– Long Đế suy nghĩ kỹ lại đi, vì một nữ nhân mà chúng ta ra mâu thuẫn thì không tốt, tuy dị năng không gian của ngươi lợi hại nhưng ta không sợ!
Long Lăng Thiên lạnh lùng nói:
– Nếu chỉ có một mình ta thì không làm gì ngươi được, nhưng ta dám bảo đảm ngươi mà đụng vào Thạch Huyên Hiên thì chắc chắn nếm trái đắng.
Huyết Đế Thủy Ẩn nhíu mày nói:
– Bát Kỳ, ngươi có thể đừng dùng nửa người dưới suy nghĩ vấn đề hoài được không?
Bát Kỳ nói, mắt lóe tia sáng dâm dục:
– Hừ! Ngươi không biết diệu dụng của nữ nhân!
Đại tái giao lưu thanh niên Võ Giả chia làm hai phần, phần một là thủ lôi. Mặt biển gần đảo Sinh Tử đã xây mười lôi đài, mỗi thành viên trong hai mươi ba đội có thể trở thành lôi chủ. Khi trở thành lôi chủ sẽ nhận người khác khiêu chiến, mỗi trận dài nhất một tiếng. Trong vòng một tiếng không ai gục ngã sẽ do tổ trọng tài phán định thắng thua. Thắng ba trận có thể xin nghỉ, thời gian xin nghỉ dài nhất là một ngày.
Trừ những quy tắc này ra còn một số quy tắc khác. Ví dụ cùng một phương thế lực không được khiêu chiến thành viên khác, khi đối phương nhận thua không được tiếp tục công kích vân vân.
Phần thứ hai là tìm báu vật, toàn bộ tuyển thủ tham gia so đấu (tức qua phần thứ nhất vẫn còn sức chiến đấu) cùng vào khu vực chưa khai phá của đảo Sinh Tử tìm kiếm, tranh giành mười tấm lệnh bài hoàng kim để trong rừng rậm.
Thời gian thủ lôi không cố định nhưng hạn chế thời gian dài nhất, lâu nhất là mười ngày. Sau mười ngày nếu còn đứng trên lôi đài tất nhiên trở thành lôi chủ, có thể không cần chờ mười ngày ra lôi chủ. Tìm báu vật thì thời gian cố định là ba ngày, trong vòng ba ngày toàn bộ thí sinh không thể rời khỏi khu vực so đấu, dù ngươi tìm được lệnh bài hoàng kim cũng không thể rời đi. Ngươi chỉ có thể chờ người khác đến cướp, chiến đấu tự nhiên diễn ra.
Một thanh niên thì thào:
– Đẹp quá, đi một chuyến ngắm mỹ nữ thế này cũng đáng giá tiền!
Thanh niên không ngừng điều chỉnh kính viễn vọng cầm trên tay để thấy rõ hơn chút.
Lâm Thiên mỉm cười, truyền âm cho Thạch Huyên Hiên:
– Huyên Hiên, chuyến này sư tôn của nàng nổi tiếng rồi, không biết bao nhiêu nam nhi tốt bị hút mất hồn. May mắn Huyên Hiên đeo khăn che mặt, nếu không bây giờ đã bạo loạn.
Thạch Huyên Hiên đỏ mặt, lại không tiện truyền âm cho Lâm Thiên, vì thực lực của nàng quá yếu, nơi này đông cao thủ rất dễ bị người nghe lén.
– Các vị, đi trước một bước!
Lên tiếng là một thanh niên da trắng, tuyển thủ nước Mỹ, dị năng giả phong hệ cấp A, tương đương tu vi đại viên mãn thiên giai. Thanh niên lòng máy động, gió nhẹ nâng gã lên cao năm thước rồi chậm rãi bay hướng đường nổi cách hơn năm mươi thước. Thanh niên vừa bay vừa vẫy tay với khán giả đứng bên bờ, nhiều người kêu lên.
Trong đám đông, Tả Vân Phi lẩm bẩm:
– Làm màu quá!
Tất cả tuyển thủ ai đều có chiêu trò thi triển thần thông hướng tới đường nổi. Người tu vi siêu cao hoặc dị năng giả phong hệ, dị năng giả Tiêu Bạch có thể trực tiếp bay qua. Như Thạch Huyên Hiên thực lực hơi thấp thì đạp nước đi tới đường nổ. Có người nhảy một cái vượt qua năm mươi mấy thước đến đường nổi. Buồn cười nhất là một tên mập Nhật Bản, gã không bay nổi, không biết đạp nước thế là chọn nhảy lên. Lực lượng của gã rất mạnh, đạp một cái mặt đất bê tông bên bờ bị đạp thủng cái hố nhỏ, nhưng sức mạnh đó không đủ đẩy thân thể nặng bốn, năm trăm cân ra năm mươi thước. Thế là bùm một tiếng gã rớt xuống cách cầu nổi hơn mười thước. Đám người xem òa cười.
Tên mập bơi qua mười thước xa đến đường nổi thì sắc mặt âm trầm nhỏ nước, a không, là nhỏ nước biển.
Chín tuyển thủ Nhật Bản khác sắc mặt khó xem, mới bắt đầu đã nổi bật như thế đổi lại là ai cũng vui vẻ không nổi.
Bên bờ biển, Tả Vân Phi cười gian:
– Tên đó là đô vật sao? Thể trọng không kém hơn con heo nhà ta, lực lượng thì không nhỏ, nhưng ta nghi ngờ với tốc độ của hắn sẽ bắt được người sao?
Nam Cung Uyển Nhi kỳ lạ hỏi:
– Nhà của ngươi nuôi heo lúc nào?
Tiêu Bạch cười nói:
– Lão tứ đang nói giỡn.