Tinh Giới

Chương 200 : Công pháp tà ác

Ngày đăng: 13:19 30/04/20


Né thì sẽ bị thương, về sau khó có thực lực đối kháng Đằng Điền.



Mắt Kiệt Khắc lộ tia điên cuồng:



– Muốn chết thì chúng ta cùng chết!



Kiệt Khắc bất chấp tất cả cạn kiệt tinh thần lực hình thành phong nhẫn màu xanh sậm trước mặt nhanh như tia chớp bắn hướng Đằng Điền.



Phong nhẫn màu xanh sậm va chạm đao phong Thôn Chính chém xuống. Ánh sáng đỏ và ánh sáng xanh đấu tranh kịch liệt. Mắt Kiệt Khắc lộ tia mừng rỡ, ánh sáng đỏ và xanh đấu ngang ngửa. Nhưng vui mừng chỉ đọng lại hai giây rồi ánh sáng đỏ đột nhiên rực rỡ nuốt mất ánh sáng xanh. Trong ánh sáng đỏ yêu dị, Thôn Chính nhanh như tia chớp giáng xuống Kiệt Khắc. Lòng Kiệt Khắc hoảng hốt, vội né sang bên cạnh. Nhưng tinh thần lực mới bị cạn kiệt, giờ bùng nổ tốc độ không như ý mình, cộng thêm phản phệ ập đến vào lúc này. Kiệt Khắc di chuyển sang trái nửa thước liền cứng ngắc.



Tiên tinh hạ phẩm dốc hết sức rống to:



– Ta nhận...!



Đáng tiếc Kiệt Khắc chưa hét trọn ba chữ ‘ta nhận thua’ thì Thôn Chính của Đằng Điền đã cắt nửa bên người của gã. Máu phun ra bị Thôn Chính hút hết, đã hút máu của hai người khiến ánh sáng yêu dị càng đậm, nhấp nháy như bên trong có ma linh hung ác tùy thời lao ra.



So đấu mới vừa bắt đầu chưa tới một phút thì hai tuyển thủ dự thi đã chết. Đại tái thanh niên Võ Giả đệ nhất thế giới vừa cho người đời biết thanh niên xuất sắc nhất thế giới cũng để lại ấn tượng tàn nhẫn vô tình trong lòng mọi người.



Một số khán giả không chịu nổi so đấu tàn nhẫn thế này:



– Sao có thể như vậy? Sao có thể? Chẳng phải nói hữu nghị đi đầu, so đấu thứ hai sao?



Nhưng có lẽ trong thân thể nhân loại ẩn giấu bạo lực, bên bờ biển rất nhiều người xem hò reo nhiệt liệt.



Lâm Thiên cau mày, Đằng Điền khát máu làm hắn hơi khó chịu, người xem hoan hô cũng khiến hắn bức bối.



Lâm Thiên nói thầm trong đầu:



– Tiểu Linh, đây rốt cuộc đúng hay sai? Thế giới lúc đầu dù ngầm có nhiều điều tối tăm nhưng mặt ngoài ít ra còn giữ hòa bình thân thiện. Hiện tại giết chóc phô bày trước mắt bao người.



– Chủ nhân, thời đại chuyển biến luôn đi kèm với máu me, có lẽ đây chỉ là bắt đầu. Chủ nhân nghĩ xem hiện tại cao thủ Nguyên Anh kỳ không bị hạn chế ra tay, thời đại đẳng cấp sắp đến, không thể thiếu náo động và chết chóc.



Lâm Thiên hít sâu một hơi nói thầm:



– Kệ cha nó đi, ta không phải chúa cứu thế, ta chỉ cần người bên cạnh mình hạnh phúc là tốt rồi. Những người khác có chết cũng liên quan gì ta?



Lang thang nhiều năm khiến lòng Lâm Thiên cứng rắn hơn hắn tưởng.



Đằng Điền giơ cao Thôn Chính:



– Muốn cướp vị trí lôi chủ với ta thì lên đây đi!



Ánh sáng đỏ yêu dị từ Thôn Chính khiến nhiều người sinh lòng sợ hãi. Tu vi đại viên mãn thiên giai cộng thêm Thôn Chính yêu dị, thực lực của Đằng Điền không yếu hơn cao thủ Kim Đan sơ kỳ bình thường, trong các thí sinh trừ Lâm Thiên ra cao nhất chỉ cỡ Kim Đan sơ kỳ. Trong phút chốc không ai đáp lời.



Hình Thiên nhúc nhích định đánh nhưng Lâm Thiên ghì chặt vai gã, truyền âm:



– Đừng xúc động, để người Mỹ, người da đen lên trước đi. Người của họ đã chết, sẽ không bỏ qua cho Đằng Điền. Để bọn họ chó cắn chó, chúng ta chờ xem kịch.



Từ cái lần Hình Thiên bị Lâm Thiên dễ dàng đánh bại thì lòng vô cùng phục hắn, người khác nói gã không nghe chứ Lâm Thiên đã bảo thì Hình Thiên gật đầu, thân thể mềm đi, chiến ý biến mất.
Tang Mộc tùy ý đấm một cú, đao nhẫn nửa vầng trăng không được Tá Y điều khiển đang rơi tự do bị đấm bay vào biển xa.



Thạch Huyên Hiên lạnh nhạt nói:



– Thiên, ta đánh với hắn.



Thạch Huyên Hiên tu tập kiếm điển, kiếm điển yêu cầu tu vi tinh thần rất nghiêm khắc thế nhưng hành vi của Tang Mộc khiến tinh thần nàng chấn động, nàng giận thật rồi.



Tuy Đằng Điền giết hai người nhưng so sánh thì mọi người phỉ nhổ Tang Mộc hơn. Đằng Điền hơi khát máu nhưng ít ra giết người tại chỗ, Tang Mộc thì dùng âm mưu quỷ kế.



Lâm Thiên ngạc nhiên nói thầm:



– Ủa? Chuyện gì vậy, tu vi của tiểu tử này bỗng chốc tăng lên tới thiên giai trung kỳ!



Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:



– Chủ nhân, khi Tang Mộc kia giết Tá Y thì năng lượng trong người Tá Y bị Tang Mộc hút vào cơ thể của hắn. Năng lượng đó nhanh chóng bị Tang Mộc hấp thu, khiến thực lực của hắn thoáng chốc từ thiên giai sơ kỳ lên thiên giai trung kỳ.



Lâm Thiên hỏi:



– Công pháp tà môn thật. Tiểu Linh, hắn hấp thu lực lượng của người khác nhanh như vậy có bị gì không?



Tiểu Linh nói:



– Không bị gì sao được? Chủ nhân không thấy tinh thần của Tang Mộc có vấn đề sao? Tính cách trước sau khác biệt rất lớn, tính tình đã vặn vẹo.



Đoạn đối thoại này lâu nhưng thật ra Lâm Thiên và Tiểu Linh hỏi đáp trong đầu chỉ một giây.



Tang Mộc tà môn như thế hỏi sao Lâm Thiên cho Thạch Huyên Hiên đi mạo hiểm?



Lâm Thiên bác bỏ ngay:



– Không được, để người khác lên, chúng ta đứng xem.



Thạch Huyên Hiên ngạc nhiên nhìn Lâm Thiên:



– Tại sao? Tu vi của hắn chỉ là thiên giai sơ kỳ, ta có thể thắng!



Lâm Thiên nhỏ giọng nói:



– Nàng hãy nhìn kỹ xem bây giờ hắn còn là thiên giai sơ kỳ không?



Cách hơn một trăm năm mươi thước Thạch Huyên Hiên không nhìn ra Tang Mộc đã đến thiên giai trung kỳ cũng bình thường, nghe Lâm Thiên nói xong nàng nhìn kỹ lại.



Thạch Huyên Hiên há hốc mồm:



– A!