Tinh Giới
Chương 232 : Quy trình chấm dứt
Ngày đăng: 13:20 30/04/20
– Tổ trưởng, chúng ta làm sao giờ? Chúng ta đã đến tầng mười tám, tầng này là chỗ nghiên cứu Cung Kỳ tiến sĩ, cực kỳ quan trọng với chúng ta.
Lời của thuộc hạ khiến sắc mặt Đằng Điền càng khó xem hơn.
Đằng Điền cắn răng nói:
– Nếu ta thua lập tức khởi động quy trình chấm dứt!
Người xung quanh nghe xong biến sắc mặt nói:
– Tổ trưởng, tuyệt đối không được! Hay là chúng ta đầu hàng đi?
Đằng Điền hừ lạnh một tiếng:
– Đầu hàng? Chúng ta là võ sĩ đại đế quốc Nhật Bản sao có thể đầu hàng?
Đao võ sĩ sáng choang rút khỏi vỏ chém bay đầu người đề nghị đầu hàng.
– Dù có đầu hàng thì các ngươi nghĩ Lâm Thiên sẽ chấp nhận sao? Đã tới lúc tận trung vì đế quốc!
Mấy chục người hét to:
– Đại đế quốc Nhật Bản vạn tuế!
Tập thể la lên:
– Tổ trưởng, chúng ta cùng tổ trưởng tiến lên!
Tầng thứ mười sáu. Lâm Thiên nhìn Đằng Điền, hai mươi nhẫn giả trước mắt, hắn vận dụng Nhiếp Hồn Nhãn ngay. Trong mắt Lâm Thiên thì nhóm Đằng Điền đã là người chết, nói nhiều với người chết chỉ tổ phí lời. Nếu đợi đám Đằng Điền hoàn thành thú hóa thì khi đối phó sẽ khó khăn hơn nhiều. Đám Đằng Điền đang thú hóa nhưng bị Nhiếp Hồn Nhãn của Lâm Thiên quấy nhiễu, có biến dị. Trừ Đằng Điền ra, hai mươi nhẫn giả nổ banh xác, linh hồn bị Nhiếp Hồn Nhãn bắt giữ hút vào trong đan điền Lâm Thiên. Mắt Đằng Điền đỏ máu, thú hóa hoàn thành trong giây lát.
Đằng Điền thú hóa thành một con sói to cao hai thước, lông đỏ máu, mắt cũng đỏ rực.
Sói to nói tiếng người:
– Grao! Lâm Thiên, đa tạ ngươi đã giúp ta!
Lâm Thiên thản nhiên nói:
– Không tệ, thú hóa bình thường mà có thể đẩy thực lực từ đại viên mãn thiên giai tăng lên tới Kim Đan kỳ đại viên mãn!
Sói to gầm gừ:
– Lâm Thiên, ta nghĩ thực lực hiện tại của ta không chênh lệch với ngươi bao nhiêu, nếu ngươi rời đi ngay thì giữa Tổ Sơn Khẩu ta và ngươi không còn mâu thuẫn gì nữa.
Đằng Điền không biết Lâm Thiên đã đến Nguyên Anh kỳ nên mới nói câu đó, vì lão cho rằng hắn mạnh mấy cũng chỉ là Kim Đan đại viên mãn.
– Bỏ qua chuyện cũ? Ta hủy tổng bộ của các ngươi, các ngươi sẽ nhẫn nhịn được cơn tức này sao?
Lâm Thiên bĩu môi:
– Đằng Điền, ngươi nói câu đó lừa con nít ba tuổi còn được. Dù ngươi không để bụng thì hôm nay ta cũng không tha cho các ngươi được, trong sở nghiên cứu này bao nhiêu đồng bào Trung Quốc đã thành vật thí nghiệm?
Tiểu Linh lên tiếng:
– Chủ nhân, hang ổ Bát Kỳ nằm trong trận pháp thiên nhiên, thần thức của chủ nhân hơi yếu nên không nhìn thấu trận pháp đó cũng không lạ.
Khu vực trận pháp hiện ra trong đầu Lâm Thiên.
– Chủ nhân, lần này chúng ta đến không uổng công.
Lâm Thiên vui vẻ hỏi:
– Sao vậy? Bát Kỳ thật sự ở bên trong hay đã để lại thứ tốt trong hang?
Tiểu Linh nói:
– Không phải, Bát Kỳ không có đây, trong động phủ của hắn cũng không có báu vật gì. Nhưng có thứ khác ở đây.
Mắt Lâm Thiên sáng rực:
– Yêu đao Thôn Chính?
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân đoán đúng rồi. Chắc yêu đao Thôn Chính biết động phủ này, sau khi hấp thu nhiều linh hồn liền chạy tới đây luyện hóa. Nơi này rất kín, khó bị phát hiện.
Lâm Thiên tăng tốc bay tới khu trận pháp, nơi đây có mấy cái cây to.
Lâm Thiên hỏi:
– Tiểu Linh, làm sao đi vào? Chỗ này dường như không có gì khác lạ.
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân lúc trước nói cho yêu đao Thôn Chính lại quấy rối Nhật Bản thêm chút nữa mới xử nó mà?
Lâm Thiên nói:
– Ài, sau này ta suy nghĩ nghĩ lại, khi đó nó bị thương, nôn nóng nâng cao thực lực nên mới chọn hấp thu nhiều linh hồn trong Nhật Bản. Chờ yêu đao Thôn Chính luyện hóa xong những linh hồn bị hấp thu, thực lực tăng lên rồi dù nó không chạy đi tìm ta trả thù cũng sẽ tới Trung Quốc quậy. Ta không muốn trở thành tội nhân của dân tộc.
– Chủ nhân thấy ba cái cây to trước mặt không? Trong một giây từ trái sang phải vỗ vào ba cái cây đó là hang ổ Bát Kỳ sẽ lộ ra.
Lâm Thiên khó tin hỏi:
– Đơn giản vậy sao?
Tiểu Linh giải thích rằng:
– Đương nhiên rồi, đây chỉ là trận pháp thiên nhiên hình thành, không có người bày ra trận pháp phức tạp. Nhưng thiên địa thành trận rất khó bị phát hiện.
Trong vòng một giây vỗ ba cái cây to cách nhau năm thước dĩ nhiên người bình thường không làm được, nhưng với tu vi của Lâm Thiên thì rất dễ dàng. Lâm Thiên lắc người kéo chuỗi tàn ảnh không nhẹ không nặng lần lượt vỗ chưởng vào ba cái cây.