Tinh Giới
Chương 24 : Sao đá quý (thượng)
Ngày đăng: 13:17 30/04/20
Trời đã tối, Lâm Thiên không thể không tìm một khách sạn trọ lại, sau khi dặn tiểu nhị nếu hắn không kêu thì không được vào phòng, Lâm Thiên đóng cửa phòng trở về trong Tinh Giới. “Tiểu Linh, ngươi nói ta có nên kiếm thứ gì phòng thân không, Vương Hạo, Lâm Uy, còn có tổ chức Sơn Khẩu có thể gây bất lợi cho ta nha, chuyện lần này, cũng không biết là người bên nào làm nữa!”
Tiểu Linh vỗ cánh nói: “Chủ nhân, qua tính toán, tỉ lệ Vương Hạo ra tay là 44,7%, tỉ lệ Lâm Uy ra tay là 35,5%, tỉ lệ tổ chức Sơn Khẩu ra tay là 19,8%.”
Lâm Thiên rất ngạc nhiên: “Ta cảm thấy khả năng tên khốn Sơn Bản Thái Dương đó ra tay là cao hơn chứ, sao ngươi lại cho rằng khả năng hắn ra tay là thấp nhất?” “Bởi vì nếu Sơn Bản Thái Dương ra tay, hẳn sẽ không có manh mối lưu lại, vì như vậy tương đương với việc nói với Chu gia, Tần gia, Tả gia, Tiêu gia, Mộ Dung gia… là vụ nổ súng lần trước do tổ chức Sơn Khẩu làm, mấy đại thế gia nội tình thâm hậu, nếu cùng tập hợp lại tới cửa gây phiền phức, tổ chức Sơn Khẩu cũng tuyệt đối không thể chống lại được, phải trả cái giá thảm trọng, ngoài ra, Sơn Bản Thái Dương đã chạy về Nhật Bản, để ứng phó với trừng phạt của tổ chức, trong thời gian ngắn sợ rằng không có cơ hội ra tay với chủ nhân ngài, cho nên tỉ lệ của hắn là thấp nhất, là 19,8%, đây là tính tới khả năng thế lực của Sơn Bản Thái Dương còn lưu lại ở Trung Quốc không tiếc tất cả mà ra tay.” Tiểu Linh nói “Ngoài ra, nếu chủ nhân ngài ở trong đại học Hải Thiên, hẳn sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhiều nhất là gặp một ít âm mưu kiểu như hôm qua thôi, đại học Hải Thiên trong mười năm ngắn ngủi trở thành đại học số một số hai Trung Quốc, thế lực sau lưng làm sao không lớn được?! Tổ chức dám giết người ở đại học Hải Thiên không nhiều. chí ít thế lực xã hội đen lớn nhất Nhật Bản là Sơn Khẩu cũng phải tính toán lại phân lượng của mình!”
“Tiểu Linh, thế lực đằng sau đại học Hải Thiên là gì?” Lâm Thiên hỏi.
Tiểu Linh nói: “Chủ nhân, có một số thứ lúc này ngài không biết mới tốt, ngoài ra, chẳng lẽ chủ nhân ngài không cảm thấy, tự mình moi ra bí mật đằng sau mới có cảm giác thành tựu nhất sao?!” “Vậy cũng đúng!” Lâm Thiên gật gật đầu, ý niệm vừa động, ý thức đã lui khỏi Tinh Giới trở về trong thân thể!
“Ha ha, lão tam, thật bội phục ngươi quá rồi, xảy ra chuyện như vậy, không ngờ ngươi còn an an ổn ổn tu luyện!” Tả Vân Phi thấy Lâm Thiên dậy, cười lớn nói: “Chà chà, lão tam à, bây giờ ngươi là đại danh nhân của toàn trường rồi, danh khí so với ba người bọn ta còn lớn hơn nhiều, như mặt trời giữa trưa vậy!”
“Lão tứ, ngươi lắp cho dứt khoát triệt để một chút, đại học Hải Thiên quy định cưỡng chế mỗi học sinh phải ở trong kí túc xá ít nhất một năm, bọn ta tu luyện không thể để người khác quấy rầy, trang bị vật liệu cách âm cho tường luôn đi!” Lâm Thiên nói “Chẳng qua phải nói trước, về chi phí, chúng ta chia đều!”
“Lão tam, cái này!?” Tả Vân Phi biết Lâm Thiên lúc này hẳn là có chút tiền, nhưng giá gốc những tài liệu đó cũng vượt quá mười triệu, đây còn chưa tính giá chế tạo, chút tiền này đối với bọn hắn và Tiêu Bạch đều không là gì, nhưng cho dù là Ngụy Phong, có lẽ cũng không chịu nổi, càng khỏi nói tới Lâm Thiên. “Lão tam, thứ khác chia đều, nhưng tiền cửa để ta trả, nếu không ngươi không coi ta là anh em rồi, hợp kim đó tuy hơi mắc, nhưng sau này còn có thể thu hồi lại!”
Lâm Thiên thấy Tả Vân Phi kiên trì, bèn gật gật đầu: “Thì vậy đi!” Lúc này Tiêu Bạch và Ngụy Phong cũng đi lên “Lão tam, lão tứ, bữa sáng của các ngươi!” Ngụy Phong chia hai phần đồ ăn sáng cho Lâm Thiên và Tả Vân Phi. “Lão Ngụy, ta thật cảm động quá!” Tả Vân Phi nhận đồ ăn sáng, làm bộ rưng rưng nước mắt nói.
“Cút đi!” Ngụy Phong tức giận mắng một tiếng “Bữa sáng mai ngươi phụ trách!” Tả Vân Phi: “…”
Lâm Thiên hỏi: “Tiểu Bạch, chuyện vừa rồi xử lý thế nào rồi?” “Tiểu Bạch hỏi hắn ném tay nào, hắn không nói, hậu quả của việc không nói là, vốn tiểu Bạch định đánh gãy xương một tay hắn, kết quả là đánh gãy cả hai tay hắn!” Ngụy Phong lắc lắc đầu “Đúng rồi, mai phải đi học rồi, chuẩn bị đi thôi, ngày đầu đi học đừng để vắng học!”