Tinh Giới

Chương 266 : Thiên lam chi luyến

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


Lâm Thiên gật đầu, lòng máy động, bốn trăm năm mươi tiên tinh xuất hiện trên quầy bên cạnh.



Nữ nhân kinh kêu:



– Tiên tinh?



Nữ nhân cất mười viên Oanh Thiên Lôi vào hộp ngọc giao vào tay Lâm Thiên:



– Khách nhân hãy nhận lấy.



Lâm Thiên cầm hộp ngọc cất vào không gian Tinh Giới, nửa canh giờ đã sắp qua, hắn đi xuống lầu.



Lâm Thiên xuống đại sảnh lầu một, giật nảy mình. Trong đại sảnh bây giờ đông nghẹt người, ai nấy khí thế bất phàm.



Lão nhân áo bạc thấy Lâm Thiên xuống thì cười toe toét vẫy tay với hắn:



– Lâm tiểu hữu, đã chừa một ghế rồi này!



Lâm Thiên đi hướng chỗ ngồi, nghe nhiều tiếng xì xầm.



– Người đó là ai mà Ngân lão khách sáo với hắn quá vậy?



Bị nhiều người nhìn chằm chằm nhưng Lâm Thiên rất là bình tĩnh. Tiểu Linh đã hấp thu hơn năm mươi vạn duy giới lực, cộng thêm mười Oanh Thiên Lôi trong tay, có hàng thì lòng chẳng sợ.



– Ngân lão hại ta rồi.



Lâm Thiên cười khổ nói nhỏ:



– Thật nhiều người còn đứng, tuy cũng có nhiều người ngồi nhưng người ta sau lưng có người, không như ta cô đơn chiếc bóng. Ngân lão, nếu có người tới kiếm chuyện với ta thì nhớ bênh vực ta.



Lão nhân áo bạc nói:



– Lâm tiểu hữu nói đùa, ta luôn cho rằng chỉ có thực lực mới thản nhiên không sợ gì. Lâm tiểu hữu dám lấy mấy thứ kia giao dịch với ta, nếu nói không có chỗ dựa thì… ha ha.



Lâm Thiên bĩu môi, hắn đâu có chỗ dựa gì, khi đó hắn ôm quyết tâm cùng lắm thì chết mới đi giao dịch với lão nhân áo bạc. Nhưng bây giờ Lâm Thiên đã có chỗ dựa, dù sao tinh thạch vào tay, có chết cũng không tiếc.



Lâm Thiên mỉm cười nói:



– Ngân lão lo công chuyện đi, sắp đến giờ rồi.



Lão nhân áo bạc gật đầu, đứng trên cái bệ nhỏ giữa đại sảnh, lớn tiếng nói:



– Các vị, đa tạ mọi người cho đến nay ủng hộ Trân Kỳ các. Chủ nhân nhà ta chuẩn bị ba món trân quý cho mọi người ngắm chơi. Ha ha ha, chắc có nhiều người không chỉ muốn nhìn xem, Trân Kỳ các cũng không tiện quyết định người sở hữu ba món quý hiếm, đành theo quy tắc cũ, ai giá cao người đó được.



– Ngân lão, hãy mau lấy ba món báu vật ra đi, chúng ta sắp không đợi được nữa!



Một thanh niên cười nói:



– Dù sao chúng ta đều biết quy định rồi.



– Đúng vậy! Ngân lão, mau lấy báu vật ra đi, mười năm chỉ có một lần như vậy!



Lão nhân áo bạc cười nói:



– Được, vậy thì không làm mất thời gian của mọi người nữa.
Lâm Thiên thu Thiên Lam Chi Luyến vào không gian Tinh Giới, mỉm cười nói:



– Ngân lão, ta chỉ có chút xíu tinh thạch mua được món này trong mấy thứ kia.



Lão nhân áo bạc quét thần niệm qua, xác định bên trong có tám ngàn tiên tinh thì cười càng tươi. So với tám mươi vạn cực phẩm tinh thạch thì tám ngàn tiên tinh càng khiến lão nhân áo bạc vừa lòng hơn.



Lão nhân áo bạc mỉm cười nói:



– Bạch nhi, vén lên đi.



Thiếu nữ áo trắng lên tiếng:



– Tuân lệnh!



Thiếu nữ áo trắng vén vải đỏ lên, kiếm khí khiếp người tứ giăng. Con ngươi Lâm Thiên co rút. Trong khay ngọc là tiểu kiếm màu máu to cỡ bàn tay.



Kiếm nhỏ nhưng những người có mặt không ai bỏ qua nó được. Dù là Lâm Thiên hoàn toàn không có kiến thức về pháp bảo cũng biết thanh phi kiếm màu máu này tốt hơn Thanh Linh kiếm lúc trước hắn mua gấp vô số lần.



Lão nhân áo bạc nói:



– Tên kiếm là Ẩm Huyết, linh khí thượng phẩm, giá trị thì chắc mọi người cũng rõ ràng, ha ha ha ha ha ha!



Lâm Thiên nói thầm trong đầu:



– Bi kịch, ta cũng nhìn trúng kiếm này nhưng không có tinh thạch...



Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:



– Chủ nhân, thanh kiếm này không phải linh khí thượng phẩm.



Lâm Thiên nghi hoặc hỏi:



– Không phải linh khí thượng phẩm?



Tiểu Linh nói:



– Đúng thưa chủ nhân, thanh kiếm này là ma khí, chỉ bị phong ấn một phần.



Ma khí là tương đương với tiên khí, pháp bảo người trong Ma Giới sử dụng.



Lâm Thiên nhìn Ẩm Huyết kiếm, nhíu mày nói:



– Tiểu Linh, thứ này hữu dụng với ta không?



Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:



– Chủ nhân, tạm thời thì không cần dùng thứ này. Hiện tại nó bị phong ấn còn dễ dùng, nhưng giết nhiều người thì phong ấn sẽ giải, khi đó bị ma khí phản phệ không dễ chịu.



Lâm Thiên nói thầm trong đầu:



– Thôi, dùng thứ này đổi lại tăng cao thực lực của mình thì không có lời.



Dùng linh khí thượng phẩm chiến đấu với người khác dĩ nhiên là chiếm hết ưu thế, nhưng nói cho cùng là linh khí lợi hại chứ không phải thực lực bản thân cường đại. Nếu có ngày linh khí mất đi thì sao?