Tinh Giới
Chương 88 : Quảng trường hỗn loạn
Ngày đăng: 13:18 30/04/20
Một đường chạy chầm chậm mà đi tới, khoảng cách một km cũng đủ làm cho hô hấp của Lâm Thiên dồn dập một chút!
Tường Thành màu đen, cửa thành màu máu khiến cho hắn có cảm giác không thoải mái hơi chút áp lực, đứng trước cổng thành cao ba bốn mươi thước khiến hắn cảm thấy mình thật nhỏ bé! “Sinh tử do mệnh, cường giả vi tôn!” Hai thanh đại đao màu máu được cắm vào hai bên có khắc hai dòng chữ đen to đùng, những chữ này cùng chữ trung quốc không khác biệt lắm, Lâm Thiên có được tiểu linh nên phương diện ngôn ngữ hoàn toàn không lo lắng!
Ở giữa cổng thành là một cửa lớn hai bên là hai cửa phụ cao tầm ba bốn mét, bình thường ra vào đều đi ở cửa phụ mà thôi!
“Huynh đệ, ngươi rất lạ mặt à!” Người mặt thẹo canh cổng cười nói, nhưng Lâm Thiên đã nhìn ra nụ cười giả lả kia, không mặn không nhạt nói: “Sinh Tử thành rộng lớn như thế nếu ngươi biết hết mọi người thì chắc không cần phải ở đây canh cổng nhỉ?” Sắc mặt người kia lúc xanh lúc đỏ chuyện canh cổng này thật sự cũng không vinh quang gì cho lắm!
Mặc kệ người mặt thẹo kia. Lâm Thiên vào thành cảm nhận được khắp nơi đều có sát khí, ý chí chiến đấu trong người hắn đột nhiên được thắp lên, loại tình huống này có chút khác thường, bình thường hắn đều có thể khống chế rất tốt chiến ý của mình và đồng thời luôn điềm tĩnh trước mọi vấn đế!
“Tiểu Linh, đây là như thế nào vậy? Vì cái gì chiến ý của ta đột nhiên mãnh liệt như thế”
“Chủ nhân, thứ nhất đấy là do hoàn cảnh nơi này ảnh hưởng tới ngài, thứ hai là do sức mạnh của ngài tăng lên quá nhanh nên có chút không thể khống chế!” Tiểu Linh nói. Lâm Thiên gật đầu chỉ cần biết nguyên nhân là tốt rồi:
“Bao lâu nữa thì ta mới có thể khống chế được sức mạnh này?”
“Nếu chủ nhân không làm cái gì cả thì kể cả ở đây 10 ngày nửa tháng cũng không được, còn nếu mà rèn luyện thì tầm 3-4 ngày còn chiến đấu chắc tầm 1-2 ngày thôi, ngài càng vận dụng sức mạnh thì càng nhanh thích ứng!”
“Aizz, ta cũng không phải là người tự nhiên gây chuyện linh tinh nhưng vì thích ứng với sức mạnh thì không thể không làm ít chuyện rồi, Tiểu Linh ở đây có nhiều vũ khí công nghệ cao không? Nếu mà lỡ bị thương thì lại khổ!” Lâm Thiên nói.
“Hì hì, chủ nhân à, vậy thì ta chỉ có thể chúc ngươi may mắn rồi, tuy Sinh Tử thành có rất ít loại vũ khí này nhưng không phải không có nhưng mà thường là nằm trong tay của các thế lực lớn, chủ nhân ngài nên tìm kẻ dễ bắt nạt thì hơn!”
“Lời này của ngài cỏ vẻ hơi ngu ngốc rồi, ngài có biết con người có một câu là ở nơi nào có con người thì ở đó có tranh chấp, nên có thế lực rất là bình thường, Sinh Tử Thành cũng không ngoại lệ, ở đây có tứ vương, phân biệt là đông tây nam bắc vương luôn, tứ vương này chiếm tầm 80% Sinh Tử Thành, cò lại là các tiểu thế lực khác chiếm cứ, còn nơi chúng ta đang đứng là địa bàn của đông vương, ở đây thì tốt nhất là không nên gây chuyện, đi dọc theo đây rồi rẽ trái thêm ba con phố nơi đó có một ít tiểu thế lực nên là một địa phương tốt để gây chuyện!”
Lâm Thiên gật gật đầu, nếu nơi này là địa bàn của một trong tứ vương tất nhiên là không thể gây chuyện, bằng thực lực này của hắn còn chưa đủ chống lại bọn chúng, huống chi còn thêm vũ khí công nghệ cao.
Khu phố mà đông vương quản lí thật rất tốt, nếu không phải trên đường có một nhóm người mang theo vũ khí cộng thêm sát khí, thì Lâm Thiên còn tưởng đây chỉ là một thành thị bình thường!
“Chủ nhân, đề nghị ngươi đem sát khí bộc phát ra, nói cách khác, để cho người khác không nghĩ ngươi dễ bị bắt nạt!” Tiểu Linh ở trong đầu Lâm Thiên nói.
Lâm Thiên khóe miệng hơi hơi giương lên:”Vậy làm cho bọn họ tưởng dễ bắt nạt, đến lúc có người tự động tìm tới cửa, không phải rất tốt sao?!”
“A, chủ nhân, ngươi thật sự là rất xấu rồi!” Tiểu Linh hì hì cười nói. Lâm Thiên không nói gì, hắn cũng không tin Tiểu Linh không biết, cố ý làm cho hắn nói ra, sau đó lại cười nhạo một phen, phỏng chừng đó mới là mục đích của Tiểu Linh!
Lâm Thiên đi phía trước, phía sau có tầm mười mấy người âm thầm đi theo, hắn đi chậm chậm về phía quảng trường mà tiểu linh nói, đối với bọn kia thì thật là tốt, ở đây họ không dám ra tay tuy nhiên đến Hỗn Loạn quảng trường không phải mặc bọn họ xử lí dê béo này sao.
À thậm chí còn vài tên biến thái còn nghĩ đến “cúc hoa” của Lâm Thiên nữa!
Đánh nửa ngày rồi lại còn giết hơn hai mươi người, trên người có thể nói là rất bẩn!
“Lão đại, ta ở đây cũng có một gian phòng không tệ lắm, ngài không chê thì mời qua đó một chút rồi tắm rửa ta sẽ đưa cho ngài quần áo!” Hầu tử nói.
Lâm Thiên gật đầu, xem ra Hầu tử này cũng là một kẻ có cơ trí!
Đoàn người rất nhanh đến nơi mà Hầu tử nói, nơi đó là một nhà khá lớn tầm ba bốn trăm thước vuông.
“Hầu tử, ngươi cũng không tồi, căn nhà này quá tuyệt vời rồi!”
Hầu tử cười hắc hắc nói: “Chỉ tốn một ít tiền với một ít khí lực để giết một tên mập mạp là ta có ngay một căn nhà!”
Trong Sinh Tử Thành chính là như vậy, ngươi giết người nào thì tất cả những gì thuộc về người chết trước kia đều thuộc về ngươi gồm tiền tài nhà cửa hay thậm chí là cả nữ nhân, đương nhiên là cũng ngược lại như thế khi ngươi bị giết, rất chi là tàn khốc!
“Lão đại,nếu như ngài thích mà nói thì ở đây sau này sẽ thuộc về ngài!” Hầu tử nói.
“Ở đây vẫn sẽ là của ngươi, ta ở đây chỉ một thời gian mà thôi!” Lâm Thiên nói,
“Đi mua cho ta một bộ phục phù hợp đi!|
Trong Sinh Tử Thành cũng có cửa hàng, mà những cửa hàng này chủ yếu là đều nằm trong tay của Tứ Đại Thiên Vương, những thế lực khác cơ bản là “chưa đủ tuổi”, và cũng rất nhiều thế lực khác phụ thuộc Tứ Đại Thiên vương làm công tác culi này!
Đợi lúc Lâm Thiên tắm rửa xong cũng là lúc Hầu Tử mua quần áo về, ở bên ngoài không thiếu, quần áo ở đây cơ bản cũng không khác địa cầu là mấy! Chờ Lâm Thiên mặc vào bộ âu phục thì mọi người cơ bản là không nhận ra được bởi vì quá khác biệt, một bên là một chàng thanh niên đẹp trai phong độ anh khí bừng bừng, còn một bên là một sát thần giết người không chút chớp mắt!
“Lão đại thật là là cho chúng ta bó tay. Thực lực thì chúng ta không bằng người rồi ngay cả người cũng đẹp trai như thế này thì ai mà sống được!”
Hầu Tử nịnh bợ nói.
“Hầu Tử, ngươi thế mà cũng nói được, ngươi một chút cũng không có đẹp trai là gì mà dám cùng lão đại so sánh!” một tên khác nhanh chóng ngắt lời.
Lâm Thiên phẩy phẩy tay: “Được rồi được, các ngươi rất biết nịnh hót đấy, Các ngươi hẳn là rất quen thuộc Sinh Tử Thành chứ?!”
Hầu tử vỗ ngực nói: “Lão đại, chúng ta đều đã lăn lộn ở đây hơn bốn năm năm rồi, tuy không thể nói là rõ như long bàn tay nhưng phần lớn vẫn nắm rõ, chẳng hay người muốn biết gì?!”
“Các ngươi có biết chuyên gia nào hiểu biết về phương diện bệnh độc không?!” Lâm Thiên nói.