[Dịch]Tinh Không Chi Dực
Chương 153 : Đưa chúng ta về nhà đi!
Ngày đăng: 12:07 07/09/19
Tàu Người Giải Phóng chậm rãi đến gần cổng siêu không gian JP4, thiên hà Ahl The Mellon vốn chỉ có ba chiếc cổng siêu không gian, giờ đây đã có chiếc thứ tư... Hơn hai mươi chiếc chiến đấu cơ kiểu Tia Chớp vây quanh chiếc thái không mẫu hạm, chuẩn bị yểm hộ. Trên tàu, các nhân viên kỹ thuật đang dồn mọi lực lượng có thể để sửa lại những hệ thống bị hư hỏng. Rồi kỳ tích cũng đến, màn chắn năng lượng mạn trái tàu, thứ mà ai cũng nghĩ đã bị hỏng hoàn toàn, đã được sửa lại trong một thời gian ngắn, ở bên ngoài mạn trái tàu, một tầng năng lượng mỏng manh, hầu như nhìn không thấy của màn chắn lại bao trùm lên toàn bộ. Cho dù còn cần một thời gian rất lâu để màn chắn năng lượng bên mạn trái tàu bổ sung lại cường độ năng lượng, cho dù với cường độ hiện nay ngay cả nó thậm chí không chịu nổi hỏa lực pháo bắn nhanh của chiến đấu cơ chứ đừng nói đến ngư lôi lượng tử, nhưng đây đã là một thành tựu phi thường, nó khiến sĩ khí và lòng tin của anh em trên tàu càng thêm mạnh mẽ.
"Đúng là cực kỳ xuất sắc, thiếu tá, bây giờ tôi mới hiểu vì lý do gì mà Đế Quốc không thể hoàn toàn đánh bại một đối thủ tương đối yếu như Đồng Minh." Red 05 nói lên sự khâm phục từ tận đáy lòng, anh ta cũng như các cô gái của trung đội Lam Thiên Sứ, là lính “tình nguyện” đến trực tiếp từ quân đội Liên Bang.
" Red 05, tôi cũng không quên rằng trên tàu có đến phân nửa sĩ quan và nhân viên kỹ thuật là những người đến từ Liên Bang," Thụy Sâm mỉm cười " Cũng như anh vậy."
" Cám ơn, thiếu tá!"
"Tốt lắm, không nói chuyện phiếm nữa. Mọi người kiểm tra lại các hệ thống trên chiến đấu cơ của mình, xác nhận động cơ, màn chắn năng lượng cùng vũ khí đều ở trạng thái tốt nhất, nếu có vấn đề lập tức quay lại tàu đổi chiến đấu cơ dự trữ! Khi hạm đội Đế Quốc đuổi đến nơi, chắc không ai hy vọng lúc đó với phát hiện ra vấn đề." Thụy Sâm báo cho toàn đội.
" Rõ! Đội trưởng."
" Sao mãi mà hạm đội Đế Quốc còn không xuất hiện? Bọn khốn này làm ơn đuổi theo nhanh nhanh cho người ta nhờ chút có được không?" Robert Parnell lại bắt đầu làu bàu.
" Mới vài phút thôi mà, mày kiên nhẫn chút đi có được không, phải thông cảm cho các chỉ huy bên đó chứ? Đế Quốc dù sao cũng không thể lệnh cho một chiếc thái không mẫu hạm rỗng đuổi theo chúng ta đúng không? Bọn chúng trước hết phải thu Nữ Yêu và Đoản Kiếm về! Đừng quên rằng bọn này cơ bản không có khả năng xuyên siêu không gian như Tia Chớp" Thụy Sâm cắt ngang lời bạn.
"Giữ cảnh giác! Bọn chúng có thể đến bất cứ lúc nào, tôi đồng ý với phán đoán của Phi Luân, Đế Quốc dùng trăm phương ngàn kế đặt cái bẫy này, chúng sẽ không bỏ qua dễ dàng như..."
"Anh nói đúng rồi, Thụy Sâm!" Lời mới nói được một nửa. Sonia đã cắt ngang "Phát hiện dao động năng lượng bất thường ở cổng siêu không gian."
"Quả nhiên không thoát khỏi suy nghĩ của Phi Luân, bọn khốn đến đấy! Tất cả chiến đấu cơ tăng tốc đến tốc độ công kích. Chuẩn bị yểm hộ tàu Người Giải Phóng......"
Cùng với những ánh sáng trắng lóe lên chói mắt, những chiếc Siêu Nữ Yêu là kẻ xuất hiện đầu tiên, còn có một tuần dương hạm lớp Quân Đao cùng một tàu khu trục hạm. Siêu Nữ Yêu lập tức gia tốc tiến lên, đón lấy chiến đấu cơ của Đồng Minh. Còn hai chiếc tuần dương hạm và khu trục hạm cũng phóng ra những chùm sáng năng lượng nhiều màu, dưới sự yểm hộ của chúng, một thái không mẫu hạm Quang Huy cũng xuất hiện, gần như ngay lập tức mấy chiếc Nữ Yêu nhanh chóng ra ngoài, tiếp theo là những tốp chiến đấu cơ liên tục cất cánh, chuẩn bị giáng cho chiến hạm địch một đòn chí mạng.
Nhưng Đế Quốc nhanh chóng và kinh ngạc phát hiện, quân phản loạn thật sự là...... quá gần, bọn họ vừa tiến vào Thiên hà Ahl The Mellon chưa đến vài giây, chiến đấu cơ của quân phản loạn đã trực tiếp công kích....
Hệ thống phòng ngự tầm ngắn trên ba chiến hạm Đế Quốc dựng lên một bức tường lửa sáng chói, tựa hồ không thể vượt qua, hơn mười chiếc Siêu Nữ Yêu cùng Nữ Yêu chặn đánh những chiếc Tia Chớp tạm thời có ưu thế về số lượng, nhưng bọn họ chỉ cần có thể kéo dài thời gian một chút, chỉ một chút nừa là các chiến đấu cơ từ tàu Quang Huysẽ xuất kích toàn bộ, cán cân lực lượng dần dần khôi phục bình thường, rồi rất nhanh ngả sang Đế Quốc.
Thượng tá Riley ngồi trong khoang lái chiếc Siêu Nữ Yêu, chiến đấu cơ của ông bám theo một chiến đấu cơ của quân phản loạn, nhưng ông ta cũng không thèm để ý mấy đến chiếc chiến đấu cơ đang muốn thoát thân kia, ấn nút một cách nhẩn nha, phóng những luồng sáng chói lòa vào đuôi chiến đấu cơ địch, thượng tá còn có thời gian nhìn chung quanh, như đang tìm kiếm vật gì vậy.
Thượng tá đang cố tìm chiếc Tia Chớp màu đen có đóa hoa Tuy-lip trên mũi, nhưng chiến trường quá hỗn loạn, rada cũng chỉ có thể phân biệt địch ta chứ không thể tìm ra chiếc chiến đấu cơ địch mà thượng tá muốn tìm, chỉ có thể dựa vào mắt thường tìm kiếm, hy vọng vận may tốt, có thể giúp cho ông ta có thể may mắn gặp được tên khốn đó.
Có lẽ hôm nay vận may của thượng tá không tồi, vừa tìm xong bên trái, đang định chuyển hướng quan sát góc khác, thì một điểm đen lao vút qua phía trên chiến đấu cơ của ông.
Điểm đen? Thượng tá giật mình, không thèm để ý đến chiếc chiến đấu cơ địch trước, ông ta nhanh chóng kéo chiến đấu cơ lao theo, để lại một anh chàng ở đội Green vẫn còn chút thẫn thờ, đang thầm khen số mình hôm nay quá đỏ, anh chàng vốn đã chuẩn bị tinh thần thoát ra, bất kể dùng động tác cơ động như thế, bất luận động tác chiến thuật, tránh né tốt đến đâu, chiến đấu cơ địch vẫn có thể phóng những luồng sáng chết người vào đuôi chiến đấu cơ, nhìn năng lượng của màn chắn sắp hạ đên không, anh chàng đã bắt đầu ngẩng đầu lên, chuẩn bị nghênh đón những luồng lửa chết chóc từ phía sau, bàn tay đã sờ vào cần gạt thoát hiểm, nhưng đúng lúc đó chiến đấu cơ địch lại đình chỉ công kích, đột nhiên ly khai.
Hôm nay là ngày gì thế? Là ngày may mắn của ta sao? Anh chàng phi công nhăn mặt cố nhớ lại......
Thụy Sâm có chút lo lắng, mặc dù hệ thống phòng thủ tầm ngắn của ba chiến hạm Đế Quốc đang hoạt động hết mức, nhưng những tháp đại bác notron của chiếc tuần dương hạm và khu trục hạm cũng không vì vậy mà nơi lỏng việc tấn công tàu Người Giải Phóng đang tới gần, phía trước mũi tàu không ngừng lóe lên những chùm sáng đủ màu do va chạm giữa tia năng lượng và màn chắn. Thụy Sâm đã định lệnh cho mấy chiếc Tia Chớp đột kích vào tuần dương hạm, ý đồ lặp lại trò cũ hòng quấy nhiễu hỏa lực công kích, bản thân anh cũng kéo chiến đấu cơ lao lên, chuẩn bị gia nhập đợt công kích chiếc tuần dương hạm.
Ngay khi đó, những tiếng đô đô đô vang lên trong khoang lái, có điều gì đó lạ thường đang lao rất nhanh tới gần anh, Thụy Sâm vừa mới làm động tác phản ứng, mấy chùm sáng màu đỏ đã sượt qua dưới bụng Tia Chớp rồi biến mất.
Thụy Sâm định thần nhìn kỹ, đây là một chiếc Siêu Nữ Yêu, phản ứng của anh cũng không cắt đuôi được đối thủ, chiến đấu cơ địch phản ứng rất nhanh, bám sát theo sau anh, khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng rút ngắn lại, đối phương lao tới một cách điên cuồng......
Bất đắc dĩ, Thụy Sâm chỉ có thể ngừng ý đồ công kích, anh điều khiển Tia Chớp liên tục làm vài động tác xoắn quanh trục, sau đó bổ xuống phía dưới, chuyển hướng sang trái......
Khi Thụy Sâm cho rằng anh tạm thời đã bỏ rơi được chiến đấu cơ địch, có thể có một chút thời nghĩ xem nên làm gì. Đột nhiên, khi anh vừa đem chiến đấu cơ cải bằng, chuẩn bị quay lại công kích tuần dương hạm thì một luồng đạn màu đỏ từ sau phương bắn tới, những chùm tia sáng chói lòa khoang lái, thân chiến đấu cơ cũng liên tục truyền đến những tiếng ken két cùng chấn động, cường độ của màn chắn năng lượng nhanh chóng giảm xuống đến không đầy 30%. Nguy hiểm, động tác vừa rồi không bị cắt đuôi được địch.
Nguy hiểm!! Mồ hôi lạnh đẫm trán Thụy Sâm, gã phi công địch ở phía sau cũng không phải là đơn giản, anh đã quá coi thường hắn...
Một khác mặt, Tàu Người Giải Phóng đang tăng hết tốc độ lao đến cổng siêu không gian, Phi Luân trấn tĩnh ngồi trên ghế của thuyền trưởng ghế. Do khoảng cách giữa mẫu hạm và cổng siêu không gian không xa, thời gian để chiến hạm địch công kích cũng không nhiều, do đó cô vẫn rất tự tin là có thể thuận lợi đột phá phòng tuyến Đế Quốc.
"Thuyền trưởng, thái không mẫu hạm của địch đang ở trước mặt chúng ta, chắn đường đến với cổng siêu không gian." Sĩ quan điều khiển căng thẳng báo cáo.
" Giữ nguyên hướng đi, tốc độ không thay đổi."
" Nhưng mà nếu chiến hạm địch cũng không thay đổi biến hướng đi, chúng ta sẽ đâm vào bọn họ." Thượng úy Karl cảm thấy mồ hôi lạnh toát đầy đầu.
"Thì cũng có gì khác nhau sao? Chúng ta nếu không thể đột phá, chiến hạm địch sẽ đánh chìm chúng ta ở đây, đánh một đòn rồi cả hai cùng chết và bị chiến hạm địch đánh chìm, ta thà rằng lựa chọn cái trước." Cô gái kiên định trả lời.
"Không... Bọn chúng chắc là sẽ không… quân phản loạn hẳn là không điên cuồng đến vậy chứ?" Thuyền trưởng Blanche căng thẳng nhìn chằm chằm vào chiếc thái không mẫu hạm đang lao thẳng đến trước tàu của mình, mồm lẩm bẩm không ngừng, thậm chí ông ta đã nhổm hẳn mông khỏi ghế mà không hề hay biết.
Khi ngài thuyền trưởng còn đang thì thào và do dự, tàu Người Giải Phóng đã ở rất gần, tốc độ không có vẻ gì làm muốn giảm...
"Hai chiếc thái không mẫu hạm sắp đâm nhau." Thậm chí các phi công của Đồng Minh và Đế Quốc đều đồng thời ý thức được điểm này, ánh mắt của không ai bảo ai đều dồn toàn bộ về phía sắp phát sinh chuyện.
"Phi Luân…" Thụy Sâm trái tim như nhảy lên đến cổ họng.
"Chị Phi Luân." Anne cũng nhịn không được kêu lớn lên.
"Phi Luân!!!!" Bàn tay nắm lấy cần điều khiển của Sonia đã bóp chặt đến trắng bệch cả ra, theo cảm giác của nàng, va chạm là không thể tránh khỏi...
"Thuyền trưởng!!!!!!" Sĩ quan phụ tá của thuyền trưởng Blanche không nhịn nổi gào lên "Chúng muốn đâm vào chúng ta, nên làm gì bây giờ?????"
"Sang trái hết mức, lực đẩy động cơ 100%!" Trong giây phút cuối cùng, thuyền trưởng Blanche tựa hồ bừng tỉnh, ông ta vội vàng hạ lệnh " Phát tín hiệu cảnh cáo va chạm."
Trên tàu Người Giải Phóng, Phi Luân cũng đồng thời hạ mệnh lệnh, " Tiếp tục giữ nguyên tốc độ, hướng đi, phát ra cảnh cáo va chạm, tất cả hạm viên, nắm chặt."
Tiếng rít chói tai của thiết bị cảnh báo vang vọng hai tàu, mọi người vội vàng tìm kiếm chung quanh một chỗ có thể ổn định thân thể, hai chiếc tàu khổng lồ lao từ hai hướng đối nghịch vào nhau, trong đó một chiếc cố văn thân thể khổng lồ của nó, ý đồ tránh cú va chạm nảy lửa, nhưng đã không còn kịp nữa, mạn phải của tàu Người Giải Phóng đập thẳng vào mạn trái tàu Quang Huy...
Những tiếng rít chói tai của kim loại ma sát vang vọng ở bên trong tàu, cho dù trước đó mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng vẫn bị hất ngã lộn nhào, những thứ không được cố định tốt bắn tung tóe trong khoang. Trong hangar của hai chiếc tàu, những chiếc chiến đấu cơ còn chưa kịp cất cánh giằng gãy các chốt cố định, đâm sầm vào nhau, tiếng rên rỉ kêu la vang lên khắp nơi. Bên bên ngoài hạm tàu, hai lớp vỏ ma sát với nhau làm bắn lên một đám tàn lửa không lồ trông như pháo hoa trong đêm, tất cả các hệ thông bố trí ở mạn tàu như tháp đại bác phòng ngự tầm ngắn, dây anten và các loại thiết bị hầu như không còn tồn tại, mảnh vụn kim loại và cả thi thể bay tung tóe vào vũ trụ...
Những sĩ quan Đế Quốc trên hai chiếc chiến hạm còn lại đứng ngây người ra với mồm há hốc, cảnh tượng hai chiếc thái không mẫu hạm đam vào nhau là thứ không phải ngày nào cũng có thể nhìn thấy, kinh hoàng, khiếp sợ, bọn họ thậm chí đã quên cả việc tiếp tục nổ súng công kích tàu Người Giải Phóng, nhưng rồi cũng không có cách nào để tiếp tục nổ súng, hai chiếc tàu khổng lồ đâm vào cùng một chỗ, tiếp tục công kích có khi còn có khả năng bắn nhầm tàu bạn, mãi đến khi hai chiếc tàu tách ra, bọn họ vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Nhưng có một người phản ứng rất nhanh, Phi Luân lảo đảo bám tay vào thành ghế đứng dây, không thèm để ý đến mũ của mình đã muốn bay sang một bên, cũng không để ý đến mái tóc đã rối bù, lớn tiếng hét " Khởi động động cơ xuyên siêu không gian, lập tức thoát đi."
"Nghe rõ! Thuyền trưởng!"
Tàu Người Giải Phóng lại một lần nữa biến mất trước mắt quan binh Đế Quốc......
" Tất cả chiến đấu cơ, thoát ly, lập tức thoát ly về phía cổng siêu không gian, dồn hết năng lượng vào động cơ, không cần chậm trễ, lần này tàu Người Giải Phóng nhất định sẽ dùng ngư lôi xung động năng lượng phong tỏa cổng siêu không gian, nếu có ai chậm chân sẽ bị bỏ lại đấy." Thụy Sâm lớn tiếng hô.
Trong khi anh phân tâm hạ lệnh cho anh em, mấy chùm sáng lại bắn trúng chiến đấu cơ, cường độ của màn chắn năng lượng hạ còn không đến 10%, Thụy Sâm lầm bầm mắng một tiếng," Đáng chết, đồ dai như đỉa."
" Thụy Sâm, chuyển hướng70 độ, trực tiếp bay về phía cổng siêu không gian, em đến yểm hộ anh." Giọng Sonia bình tĩnh nói.
" Nhưng mà Sonia......"
" Đừng lo lắng, màn chắn năng lượng của em còn mạnh hơn anh nhiều."
Hai mắt thượng tá Riley đỏ vằn lên, lại một lần… lại một lần nữa ông ta thưởng thức mùi vị của miếng ăn đến miệng còn rơi, dựa theo vị trí và hành động của tàu địch, có thể đoán được rằng bọn họ đã biết hạm đội Đế Quốc nhất định sẽ truy kích nên mới chủ động phục sẵn. Nhưng thượng tá cũng không có biện pháp nào khác, ông ta phải truy kích, không thể đứng yên như vậy ở bên kia, cho dù ông có đoán được ý đồ của đối phương đi chăng nữa. Mà lúc này đây, thượng tá dám khẳng định, quân phản loạn sẽ không cho bọn họ có cơ hội truy kích một lần nữa.
Điều duy nhất có thể vãn hồi thể diện, chính là bắn hạ siêu Ace của quân phản loạn, cho dù thái không mẫu hạm địch chạy thoát, nhưng có thể bắn rơi Tuy-lip Đen thanh danh lừng lẫy, cũng có thể miễn cưỡng xem như một thắng lợi , nhất là hiện tại, chiến đấu cơ địch đang lao về phía cổng siêu không gian bỏ chạy, không có nhiều không gian để cơ động tránh né như trước, thượng tá cười lạnh, đây đúng là một cơ hội.
Nhưng một chiếc chiến đấu cơ địch khác cắt ngang mộng đẹp của ông ta, mới đầu thượng tá còn không thèm để ý đến chiếc Tia Chớp còn ở khá xa, nhưng chiếc chiến đấu cơ này lại làm cho ông ta phải kinh hãi, ở khoảng cách xa đến vậy, loạt đạn của nó vẫn bắn trúng cách trái của Siêu Nữ Yêu, chiến đấu cơ rung lên bần bật, loạt đạn đang công kích chiếc Tia Chớp màu đen vì vậy cũng bị lệch khỏi quỹ đạo mục tiêu.
Chiến đấu cơ mới đến không hề tiếc năng lượng pháo, từng chùm sáng mãnh liệt quét ngang trước mặt Siêu Nữ Yêu, làm cho thượng tá Riley không thể không điều chỉnh lại đường bay của chiến đấu cơ, bắn kiểu này, năng lượng của pháo trên chiến đấu cơ sẽ tiêu hao hết rất nhanh.
Thượng tá đoán không sai, chiếc chiến đấu cơ nhanh chóng ngừng bắn, sau đó Sonia không thèm liếc nhìn thượng tá Riley đến một cái, lập tức thay đổi phương hướng, bám theo chiến đấu cơ của Thụy Sâm cùng gia tốc hướng Cổng siêu không gian bay đi, mà thượng tá cũng một lần nữa khóa chiếc Tia Chớp màu đen trong vòng ngắm.
Nhưng mà, trì hoãn một lúc, đối Thụy Sâm mà nói, đã là đủ rồi, anh vốn cách cổng siêu không gian không xa, toàn lực gia tốc, rất nhanh Tia Chớp đã ở trước cổng siêu không gian, cho dù phần đuôi của chiến đấu cơ lại bị trúng vài chùm tia sáng, hệ thống màn chắn năng lượng ngừng hoạt động, nhưng anh vẫn hoàn thành khởi động động cơ xuyên siêu không gian.
"Đưa chúng ta về nhà đi!" Trong luồng sáng trắng chói mắt, Thụy Sâm chậm rãi, an tâm nhắm hai mắt lại.
Giậm chân vỗ ngực kêu trời, thượng tá Riley điên cuồng đem lửa giận phát tiết lên chiếc chiến đấu cơ đã quấy nhiễu công kích, nhưng vẫn quá muộn, mặc dù phần đuôi của chiến đấu cơ địch liên tục lóe lên những quần sáng chói lòa, nhưng điều làm thượng tá thất vọng là còn xa mới đến lúc có thể bắn xuyên màn chắn năng lượng của nó, tiếp theo, nó nhanh chóng biến mất trước mắt ông ta.
Lòng tự trọng của thượng tá bị giáng một đòn nặng nề, chiếc Siêu Nữ Yêu dừng bất động ở trước cổng siêu không gian thật lâu, lần này xuất kích ông ta không thu hoạch được gì, ngay cả chiếc thái không mẫu hạm cũng đã chuồn mất, đã lâu rồi thượng tá không có cảm giác mất mát giống như bây giờ.