[Dịch]Tinh Không Chi Dực
Chương 207 : Hạm đội Đế Quốc biến mất.
Ngày đăng: 12:07 07/09/19
Một chiếc tàu con thoi của Đồng Minh rời khỏi hành tinh số 4, càng lúc càng lên cao, tiến về phía vũ trụ, ở trước mặt nó có một chiến hạm khổng lồ đang chờ đợi.
Do trên đường về đã có sự thông báo trước nên khi Thụy Sâm và Phi Luân bước ra khỏi của tàu là đã thấy đủ mặt các thành viên chủ chốt của hạm đội có mặt, không có thời gian để chuyện phiếm hay cười đùa, mọi người nhanh chóng tiến về phía phòng họp của tàu…
“Có chuyện xảy ra rồi, cực kỳ nghiêm trọng!” Trong phòng họp của hạm đội độc lập cơ động số 5, đối diện với gương mặt quen thuộc của các thuyền trưởng, trung đội trưởng, chỉ huy trưởng đội đột kích cùng chỉ huy các bộ phân khác của hạm đội là hai gương mặt nặng nề, đầy vẻ lo âu của hai người vừa dự họp về.
Nhìn gương mặt lo lắng và băn khoăn của mọi người, Phi Luân giải thích. “Chắc mọi người cũng đã biết, trước mắt ở ba hướng cơ bản chúng ta đều phát hiện hạm đội Đế Quốc xâm nhập, điều này cũng đã nằm trong dự liệu, chúng ta cũng đã có kế hoạch ứng phó với đòn tấn công của Đế Quốc, nhưng một thông tin đến vào cuối buổi họp làm thay đổi tất cả, thông tin do người của ta tiềm nhập trong nội bộ Đế Quốc báo về, để tấn công thiên hà New Sibera, Đế Quốc điều phái tổng cộng bốn hạm đội!”
“Bốn hạm đội!” Câu nói như một quả tác đạn phá vỡ sự im lặng của phòng họp, mọi người lập tức nháo động, ghé đầu ghé tai thầm thì bàn luận.
Nếu tin tình báo không sai, Đế Quốc có bốn hạm đội xuất động, nhưng mạng giám sát rộng khắp của Đồng Minh mới phát hiện ra động hướng của đối phương ở ba hướng, nói cách khác mới có ba hạm đội xuất hiện, bốn trừ ba còn một, đương nhiên những người ngồi đây không làm sai phép tính lớp một đó, vậy hạm đội thứ tư đi đâu?
“Không sai… Mọi người chắc cũng đều hiểu, hạm đội thứ tư của Đế Quốc ở đâu, chúng không thể đột nhiên biến mất đúng không? Nếu đã không biến mất, bây giờ nó ở đâu?” Phi Luân chỉ thẳng vào vấn đề.
“Cái này… Liệu có phải là thông tin tình báo sai, lực lượng Đế Quốc xâm nhập chỉ có ba hạm đội?” Thượng úy Turner lên tiếng đoán.
“Cũng có khả năng đó, nhưng thực sự mà nói là không lớn.” Thiếu tá Thuler vốn xuất thân từ ngạch tình báo lập tức lên tiếng phản bác. “Tin tức quan trọng như thế, lại được truyền lại khẩn cấp, tuy không thể nói 100% là không sai nhưng so với nó, tôi thà tin là hệ thống giám sát của chúng ta không phát hiện ra hạm đội thứ tư của Đế Quốc còn hơn.”
“Nhưng chúng ta đã bố trí các thiết bị giám sát tự động khắp các vị trí cổng siêu không gian trên tuyến phân giới với Đế Quốc, ba hạm đội xâm nhập lần lượt đã bị phát hiện là một chứng minh rõ ràng nhất cho khả năng của chúng, nếu có hạm đội thứ tư của Đế Quốc xâm nhập, chúng rất khó có khả năng thoát được toàn bộ mạng lưới, dù có thoát được một hai cái đầu thì cũng bị những cái sau bắt được, chúng ta đáng nhẽ phải phát hiện ra hạm đội thứ tư rồi mới phải chứ, nhưng hiện nay lại chẳng có gì cả…”
“Không thể nói là không có khả năng, tôi còn nhớ hạm đội chúng ta cũng đã nhiều lần xâm nhập vào khu vực Đế Quốc không chế mà vẫn không bị chúng phát hiện.” Một trung đội trưởng không phục nói.
“Đó là nhớ hệ thống giám sát của Đế Quốc có lỗ hổng, cộng thêm sự thông thuộc hoàn cảnh của chúng ta, hơn nữa chúng ta còn có khả năng chỉ huy cao siêu của trung tá tư lệnh Phi Luân.” Thiếu tá Wilson vừa nói vừa liếc nhìn cô gái. “Chúng ta đã biết có nhiều tuyến đường mà Đế Quốc cũng không biết, nhưng ngược lại, biết đâu Đế Quốc sau nhiều năm ở lại đây cũng biết được một tuyến đường nào đó mà ta không biết cũng chẳng lấy làm lạ.”
“Nhưng trên bản đồ sao mà chúng ta thu được của chúng hoàn toàn không thể hiện?”
”Đã nói là bí mật, sao lại có thể thể hiện trên bản đồ…”
“Liệu có phải Đế Quốc tìm được cách nào đó trước hết hủy hệ thống giám sát tự động của ta? Do đó không thu được tín hiệu báo động?”
“Vậy sao chúng không làm thế với ba hạm đội kia? Bốn hạm đội cùng áp sát công kích chẳng phải tốt hơn sao?”
“Yên tĩnh! Xin mọi người đừng đoán mò nữa.” Thụy Sâm không nhịn được cắt ngang không khí tranh luận. “Trong tình huống hiện tại, chúng ta chưa có chứng cứ gì trong tay để khẳng định. Nhưng chắc chắn là, bất kể là thiết bị giám sát hỏng hay tin tình báo sai đều không phải là việc của chúng ta, cứ để cho bên tình báo đau đầu, bọn họ đang tìm mọi cách để có kết luận, còn chúng ta, nghĩ kỹ xem bây giờ nên làm gì!”
“Hiện nay bộ chỉ huy định là gì?” Sonia bình tĩnh hỏi.
“Bộ chỉ huy đang thực hiện đối chiếu tin tình báo, hiện đang thông qua các đầu mối đặc biệt, yêu cầu các điệp viên của ta trong nội bộ Đế Quốc xác định độ chính xác của thông tin, nhưng điều đó cần thời gian, do đó, trong khi chờ đợi, chúng ta cũng tiến hành điều tra các tuyến xâm nhập có thể của hạm đội Đế Quốc thứ tư. Dựa theo các hướng phát hiện ba hạm đội Đế Quốc, các sĩ quan tham mưu đang cấp tống lập các giả định của hướng xâm nhập thứ tư, trên các hướng có thể có sự xâm nhập, các đơn vị, căn cứ, trạm quan sát được lệnh tăng cường tuần tiễu lên mức cao nhất, đặc biệt chú trọng đến các cổng siêu không gian thông sang thiên hà này.”
“Còn tình hình hiện nay ở thiên hà New Siberia, các bạn chắc cũng biết, do thời gian trước chúng ta dừng mọi hoạt động chuẩn bị rút lui để tập trung hoàn thành thái không mẫu hạm Kẻ Càn Quét, do đó hiện nay xường đóng tàu Newsport New vẫn chưa có chút chuẩn bị nào cho hoạt động rút lui, thêm vào đó, một bộ phận của bộ chỉ huy và cả phu nhân Almeida đều ở lại đây. Giờ phút này các đơn vị còn lại mới bắt tay vào nhiệm vụ rút lui triệt để. Nhưng hiện nay ở đây, trừ hạm đội của chúng ta làm nhiệm vụ phòng ngự, các hạm đội khác đều đang ở các thiên hà xung quanh, hạm đội 9 lại vừa mới được thành lập, nếu bây giờ đột nhiên có một hạm đội Đế Quốc xuất hiện, hậu quả sẽ rất khó lường.” Phi Luân trả lời.
“Trên thực tế, nói cho cùng mọi nhiệm vụ cũng chỉ có một mục tiêu duy nhất, hoàn thành việc rút lui khỏi đây một cách triệt để, chúng ta phải cố làm sao để trước khi hạm đội Đế Quốc đến đây, dùng mọi khả năng đưa hết các nhân viên, vật tư, tàu thuyền rời khỏi, do đó, chúng ta cần thời gian. Các hạm đội bạn đã được lệnh lợi dụng tốc độ và tính cơ động nhanh của các thái không mẫu hạm tốc độ cao làm nhiệm vụ tập kích, thực hiện giao thông chiến, quấy rối, hòng làm giảm tốc độ tiến quân của hạm đội Đế Quốc, kìm chế địch, cho chúng ta thêm thời gian để sơ tán toàn bộ người và của ở đây.” Thụy Sâm bổ xung.
“Cái này, Phi Luân… Vậy nhiệm vụ của hạm đội chúng ta là gì? Có được tham gia tập kích giao thông chiến không?” Hoa Vân Long mở to mắt đầy mong đợi nhìn Phi Luân, câu nói của anh cũng nói lên suy nghĩ của đại đa số anh em phi công trong hạm đội, từ sau trận Trân Châu Cảng, một hạm đội ‘cứng’ như hạm đội độc lập cơ động số 5 lại nằm yên ở đây đã hàng tháng rồi.
“Không!” Mặc dù hiểu đại bộ phận tâm tư của mọi người, nhưng Phi Luân chỉ khẽ cười nói. “Chúng ta tiếp tục ở lại thiên hà New Siberia này dể làm nhiệm vụ phòng ngự, yểm hộ xường đóng tàu Newpost New đến khi nó rút lui hoàn toàn.”
“Vì sao chứ? Công việc đó để cho hạm đội 9 và hạm đội 4 làm có được không? Bọn họ vừa mới thành lập, phi công mới chiếm tỷ lệ lớn, làm nhiệm vụ phòng ngự đơn giản và nhẹ nhàng này chính là hợp với họ, tác chiến với Đế Quốc sao không để những người giàu kinh nghiệm như chúng ta làm?” Gã chiến tranh cuồng bất mãn chép miệng.
“Đơn giản? Nhẹ nhàng?” Giọng Sonia vẫn nhỏ nhẹ nhưng chất ‘thép’ trong đó khiến Hoa Vân Long không dám lên tiếng. “Đơn giản và nhẹ nhàng chỉ là mấy tháng trước, còn bây giờ, khi hạm đội thứ tư của Đế Quốc thực sự tồn tại, nếu chúng ta không may để nó xâm nhập vào đây mà không ai biết, chỉ bằng một chiếc Đại Thiên Sứ này, trong tình huống trở tay không kịp, đối phó với chủ lực địch đông hơn nhiều lần, cậu còn cho đó là đơn giản và nhẹ nhàng không?”
“À…! À…!” Hoa Vân Long lắp bắp mấy tiềng rồi miễn cưỡng nói. “Chắc không đến nỗi thế chứ, một hạm đội lớn như thế mà không phát hiện ra.”
“Không! Anh Vân Long, ‘Chắc không đến nỗi’ đã là vấn đề rồi đấy, bản thân anh còn chẳng dám tin vào điều đó, chỉ mong một cơ may đến.” Phi Luân lắc đầu nói. “Nhiệm vụ phòng ngự và yểm hộ xem ra có vẻ bình thường, nhưng anh có nghĩ đến gánh nặng khi nó thất bại không, lúc ấy thì chẳng đơn giản đâu. Hạm đội 9 có tàu Kẻ Càn Quét, hạm đội 4 có tàu Người Chiến Thắng đều là các thái không mẫu hạm tốc độ cao là trung tâm, tuy mới thành lập nhưng chỉ huy chung của chúng, thiếu tướng Alfred nguyên là phi đội trưởng của hạm đội 7, đối với đột kích, giao thông chiến ông ấy có nhiều kinh nghiệm phong phú, đặc biệt là lợi dụng tốc độ của thái không mẫu hạm tiến hành tạp kích quấy phá, trong hoàn cảnh đó, họ có thể chọn lựa, muốn đánh thì đành, muốn rút thì rút, bọn họ không cần chính diện giao chiến với Đế Quốc. Nhưng nhiệm vụ của chúng ta thì khác hẳn, nếu chạm trán với hạm đội Đế Quốc, chúng ta không có đường lùi, một khi chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ, những người được chúng ta yểm hộ như bộ chỉ huy, cả phu nhân Almeida rồi còn các tàu từ Newpost New coi như là cá nằm trong rọ. Trách nhiệm thì nặng nề như thế, đối với các phi công mới của hai hạm đội mà nói thì thật là quá nặng. Hơn nữa bộ chỉ huy giao nhiệm vụ cho chúng ta cũng thể hiện sự tín nhiệm sâu sắc vào năng lực của chúng ta, dù sao thì tài Đại Thiên Sứ cũng là một trong những thái không mẫu hạm mạnh nhất của Đồng Minh.”
“Vậy theo ý của tư lệnh, bây giờ chúng ta làm gì?”
“Xác định tinh tình báo và đi tìm hạm đội thứ tư của Đế Quốc không phải là nhiệm vụ của chúng ta. Nhiệm vụ của chúng ta là đảm bảo an toàn cho quá trình rút lui. Tuy hạm đội Đế Quốc chưa chắc đã xuất hiện nhưng chuẩn bị trước còn hơn, đề phòng bất ngờ xảy ra. Kể từ giờ phút này thủ tiêu mọi kỳ nghỉ, mọi người ở vị trí của mình, tổ chức trực chiến theo ca, giữ cảnh giác, hạm đội tiến vào mức báo động vàng!” Phi Luân đứng dậy đanh giọng nói.