[Dịch]Tinh Không Chi Dực

Chương 220 : Rút khỏi New Siberia.

Ngày đăng: 12:08 07/09/19

Các chiến đấu cơ khi chấp hành nhiệm vụ, hoặc do tính chất nhiệm vụ yêu cầu hoặc do tàu mẹ bị thương hoặc do các nguyên nhân khác nhau không thể quay về tàu mẹ nên phải hạ cánh trên các tàu khác cùng hạm đội là chuyện hết sức bình thường. Thuỵ Sâm nheo mắt nhìn đám Tia Chớp, bị bắt phải hạ cánh do bị thương không thể quay về tàu mẹ là quá khiên cưỡng, thường những trường hợp đó là lẻ tẻ một vài chiếc, không thể xảy ra trường hợp hàng chục chiếc cùng bị thương kiểu đó được, hơn nữa thoạt nhìn mấy chiếc này đều hết sức bình thường, chẳng có dấu hiệu gì là bị thương, thêm vào đó, khu vực chiến trường nằm ở vị trí trung gian giữa hạm đội 9 và hạm đội 5, nếu chúng có thể bay về đến tàu Đại Thiên Sứ thì chẳng có lý do gì không về đến tàu Kẻ Càn Quét của mình được. Việc tàu Kẻ Càn Quét xảy ra vấn đề cũng không lớn, Đồng Minh là bên chiến thắng, thành thật mà nói là Đế Quốc chẳng có chút cơ hội nào để tiến công hạm đội 9. Như thế chỉ còn có một lý do duy nhất là do nhiệm vụ yêu cầu, nhưng Thuỵ Sâm cũng chẳng biết hạm đội 5 và hạm đội 9 có nhiệm vụ phối hợp nào để cần phải tăng cường số chiến đấu cơ này, có khả năng là quyết định lâm thời sau khi anh bị bắn rơi. “Không, anh nhầm rồi, số chiến đấu cơ này đã thuộc về bọn mình đấy, các biểu tượng và màu sơn của chiến đấu cơ cùng sẽ thay hết thành biểu tượng của hạm đội 5 chúng ta.” Phi Luân sửa lại sai lầm của Thuỵ Sâm. “Không phải chứ?” Thuỵ Sâm kinh ngạc đến trợn tròn hai mắt. “Thế cùng được sao? Tướng quân Alfred không có ý kiến gì?” Nói rồi anh dùng tay đập mạnh vào đầu mình một cái. “Anh đúng là thằng ngốc, việc này chắc chắn phải được sự đồng ý của tướng quân., nhưng đám Tia Chớp này bay đến tàu chúng ta có chuyện gì?” “Đây là số chiến đấu cơ mà tướng quân Alfred chi việc cho chúng ta coi như bổ sung cho số tổn thất trong tác chiến, có điều chỉ là chiến đấu cơ thôi, không bao gồm các phi công, hiện các phi công của hạm đội 9 đã quay về tàu Kẻ Càn Quét bằng tàu con thoi rồi.” Robert Parnell nói chen vào. “Chuyện phi công thì không nói, nhưng tao quan tâm là hạm đội 9 sẽ ra sao? Chi viện cho chúng ta hơn hai chục chiến đấu cơ cộng thêm số bị bắn hạ trong trận chiến vừa rồi, hạm đội gần như chỉ còn là cái xác không mất rồi?” Thuỵ Sâm càng nghe càng kỳ quái, tuy đám Tia Chớp này tới khiến anh cảm thấy vui mừng nhưng rút ruột cả hạm đội để chi viện cho hạm đội khác là cách chi viện theo trường phái nào vậy ta? “Hạm đội 9 theo kế hoạch sẽ xuyên qua cổng siêu không gian JP1 rời khỏi đây và tập hợp với tàu Người Chiến Thắng thuộc hạm đội 4, trên đường đi nó sẽ lấy chiến đấu cơ từ một số căn cứ bí mật của chúng ta để bổ sung, mặc dù hiện tại số lượng chiến đấu cơ không đủ nhưng nhiệm vụ hiện nay của nó không phải là tác chiến, hơn nữa hành tung của các hạm đội Đế Quốc đều bị chúng ta nắm trong tay, chỉ cần trinh sát cẩn thận là có thể tránh được phần lớn các nguy hiểm, nhưng chúng ta thì khác, hạm đội 5 nhận nhiệm vụ yểm hộ cho cả đội tàu vận chuyển rút lui, hơn nữa trong một thời gian nữa chúng ta sẽ không nhận được bất cứ sự bổ sung nào, do đó tướng quân Alfred quyết định đem một bộ phận chiến đấu cơ bổ sung cho hạm đội chúng ta.” Phi Luân giải thích. “Không nhận được bổ sung? Nếu anh nhớ không lầm thì nếu chúng ta đi theo cổng siêu không gian JP2 đến nơi thiết lập bộ tổng chỉ huy mới thì trên đường còn có nhiều căn cứ bí mật mà…” Thuỵ Sâm nheo mày, anh không nghĩ trí nhớ của mình lại tồi đến thế. “Thuỵ Sâm, kế hoạch lại thay đổi rồi, hiện nay đội tàu không đi qua cổng siêu không gian JP2 nữa mà tất quả thông qua cổng siêu không gian JP1 rồi khỏi đây, tàu Đại Thiên Sứ đang hộ tống những chiếc cuối cùng đi về phía cổng siêu không gian JP1.” “Đi theo JP1?” Thuỵ Sâm giật mình, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cô gái, anh biết Phi Luân không nói đùa. Cổng siêu không gian JP1 không phải là không đi được, nhưng điều quan trọng là đến đó rồi thì làm thế nào để rời khỏi? Một khi hạm đội Đế Quốc đóng lại ở thiên hà New Siberia, tuyền đường Tử Thần lại hoàn toàn bị cắt đứt nên không thể đến Liên Bang, vậy còn đường duy nhất là xuyên qua thiên hà Ahl The Mellon, một tuyến đường tương đối nguy hiểm, bởi lẽ lực lượng Đế Quốc ở trạm không gian Cardoso nhất định không khoanh tay đứng nhìn bọn họ đi qua một cách tự nhiên, hạm đội 11 của Đế Quốc ở thiên hà Cockran cũng không phải để nghỉ ngơi cho khoẻ, với một đội tàu vận chuyển không những lớn mà còn chậm như rùa bò, muốn tránh khỏi phát hiện là chuyện không thể có, sau khi bị phát hiện, trong trường hợp không có ngư lôi xung động năng lượng yểm hộ, muốn thoát khỏi sự truy kích của Đế Quốc là chuyện vô cùng khó khăn, cho dù bọn họ có anh dũng đến đâu, trình độ của các phi công có cao đến đâu cũng sẽ không tránh khỏi tổn thất nghiêm trọng. “Vì sao quyết định đi đường đó?” Thuỵ Sâm lập tức bình tĩnh lại, kế hoạch dù sao cũng đã được thực hiện, anh tin vào tướng quân Aosikanni, tin vào phu nhân Almeida và tin vào Phi Luân, họ đều biết rõ những khó khăn của tuyến đường đi theo JP1 nên nếu họ đã quyết định thì nhất định là có lý do của họ. “Bởi vì chúng ta đã không còn đường nào để đi nữa!” Phi Luân liếc nhìn xung quanh một cái rồi mới thấp giọng nói. “Bốn hạm đội của Đế Quốc không quản đến sự quấy nhiễu của chúng ta đều cùng lúc tăng tốc tiến về thiên hà New Siberia, còn chúng ta do ngư lôi xung động năng lượng không còn hiệu quả nên các hành động đều phải hết sức cẩn thận, thực tế khả năng quấy nhiếu hạm đội Đế Quốc là rất nhỏ, trong đó hạm đội của thiếu tướng Absurd là hạm đội có tốc độ nhanh nhất, cự ly cũng gần nhất, không đầy hai giờ nữa, chiến đấu cơ của hạm đội này có thể sẽ xuất hiện ở đây một lần nữa.” “Chắc thằng cha đó cũng đang sốt ruột, chúng ta diệt gọn hạm đội phái đi đầu của hắn, nhưng cũng may là chúng ta tốt số, giải quyết chiến trường trong thời gian ngắn, hắn đến muộn rồi!” Thuỵ Sâm cười khẽ nói. “Cũng không phải là quá muộn, hắn chắc cũng đang muốn tìm chúng ta tính sổ, điều này khiến cho hoàn cảnh của chúng ta thêm khó khăn, bởi lẽ hầu hết các cổng siêu không gian có thể rời khỏi thiên hà New Siberia đều đã nằm trong tầm uy hiếp của hạm đội Đế Quốc, JP3 bị hạm đội của Absurd uy hiếp, đi đường đó chắc không xong, JP2 cũng đã nằm trong tầm tấn công của một hạm đội khác, thời gian quá gấp, đội tàu vận tải chỉ sợ chưa kịp vượt hết qua đó thì chiến đấu cơ của Đế Quốc đã đến rồi.” “Nói như thế thì hạm đội 9 cũng phải nhanh chóng rời khỏi đây.” Thuỵ Sâm lo lắng nói. “Đừng lo! Khi chúng ta còn đang nói chuyện thì hạm đội 9 cũng đã rời khỏi cổng siêu không gian JP2 rồi, ở bên kia, khoảng cách từ JP2 đến cổng siêu không gian JP1 ở thiên hà XY-293 cũng không xa, tướng quân chắc chắn kịp đi trước khi Đế Quốc phát hiện. Nhưng đội tàu vận tải thì chắc chắn là không kịp, khoảng cách đó vẫn là quá xa với chúng!” “Như thế kế hoạch rút lui chuyển từ xuất phải ở cổng siêu không gian JP2 sang cổng siêu không gian JP1!” “Phi Luân!” Sonia đột nhiên chen vào. “Nói như thế việc điều chỉnh kế hoạch cho đội tàu vận tải đi theo JP1 là ý của em phải không?” “Ừm!” Cô gái khẳng định. “Do thời gian quá gấp, em cũng chẳng có thời gian bàn với mọi người, đó là ý của em, nếu có chuyện gì em cũng sẽ chịu trách nhiệm.” “Đồ ngốc!” Thuỵ Sâm khẽ véo nhẹ lên đôi gò mà trắng mịn màng của cô gái. “Cái gì mà là ý kiến cá nhân, ý kiến của em cũng là ý kiến của mọi người, đối với sự phán đoán và năng lực của em chẳng nhẽ mọi người còn nghi ngờ sao?” “Đúng thế, Phi Luân, mọi người đều ủng hộ em!” “Thuyền trưởng, ý kiến của chị bao giờ chẳng chính xác…” Robert Parnell, Jessica cũng lên tiếng ủng hộ. “Cám ơn anh, Thuỵ Sâm! Cám ơn mọi người…” Sự ủng hộ của mọi người khiến cô gái cảm động. “Nói xem Phi Luân, em suy luận như thế nào?” “Thực ra nghĩ kỹ là thấy mà, nếu đi theo cổng siêu không gian JP2 thì nguy hiểm quá lớn, hai hạm đội của Đế Quốc đang hướng về đây, theo hướng đi và vị trí mới nhất của chúng có thể cho phép chúng ta dự đoán rằng chúng sẽ tiến vào thiên hà New Siberia theo hướng JP2, do hạm đội 2 phụ trách quấy nhiễu ở hướng này bị thương vong nặng, nên tốc độ của chúng nhanh hơn dự đoán của chúng ta nhiều, chúng ta lại không có lực lượng nào có thể làm giảm tốc độ của chúng, căn cứ theo tốc độ, chậm nhất là nửa ngày chúng sẽ có mặt ở thiên hà XY-293, còn đội tàu vận tải, do lúc trước phải dùng các biện pháp dự phòng nên khi chúng ta kết thúc trận đánh vẫn còn loanh quanh ở gần cổng siêu không gian JP1 thiên hà New Siberia, trong vòng nửa ngày chỉ đủ để cho nói rời khỏi thiên hà New Siberia vào thiên hà XY-293 nhưng tuyệt đối không thể đảm bảo thoát khỏi đó trước khi hạm đội Đế Quốc xuất hiện, để tránh bị phát hiện, chúng ta nhất định phải chọn tuyến đường cẩn thận với nhiều chướng ngại vật, như thế không có gì đảm bảo rằng chúng ta kịp thoát khỏi đó trước khi hạm đội thứ hai của Đế Quốc tiến vào đó. Thử nghĩ xem, một đội tàu vận tải chậm rì phải chơi trốn tìm với hai hạm đội mạnh của Đế Quốc, cứ nghĩ đến cũng đủ sợ rồi.” Cô gái lắc lắc đầu nói. “Tuy thiên hà đó đủ lớn, hơn nữa chưa chắc Đế Quốc đã phát hiện ra chúng ta, nhưng em thấy lý tưởng hoá mọi việc chưa chắc đã là ý kiến hay, ngược lại còn khá nguy hiểm.” Nói một hơi, cô gái thở phào một tiếng rồi nói thêm. “Điều quan trọng nhất là chúng ta không thể tổn thất đội tàu vận tải được, hạm đội 2 bị Đế Quốc đánh trọng thương đúng là rất đáng tiếc nhưng có thể nói, cho dù cả hạm đội 2 có bị tiêu diệt chúng ta cũng có thể chịu được tổn thất đó, mất một hạm đội chúng ta còn 5 hạm đội khác, nhưng nếu bộ chỉ huy cùng các thiết bị quan trọng của Newpost New bị mất, điều này là một đòn trí mạng!” “Còn nếu đi theo cổng siêu không gian JP1, tuy mức độ nguy hiểm cũng rất cao nhưng cũng có những lợi thế, thứ nhất là JP1 là điểm bắt đầu của một tuyến đường bí mật, Đế Quốc không biết đến sự tồn tại của nó, cho dù có phát hiện, chúng cũng mất nhiều thời gian, thứ hai lên trên tuyến đường Tử Thần, Đồng Minh chúng ta biết rất rõ, còn Đế Quốc coi như mù, bọn chúng còn chưa thăm dò hết thiên ha XY-1987, thậm chí còn chưa biết thiên hà XY-1987 là một phần của tuyến đường, nếu không chúng đã đưa chủ lực vào đó rồi, điều đó chứng minh Đế Quốc không hiểu ra tuyến đường, cũng không hiểu các vị trí cổng siêu không gian trên đó, không biết nó thông đến đâu, tiến vào đó, Đế Quốc coi như tiến vào một vùng hoàn toàn lạ, còn Đồng Minh chúng ta như cá gặp nước. Thứ ba là đại bộ phận tàu vận tải đều ở gần JP1, trước khi hạm đội Đế Quốc đến đây chúng ta thừa thời gian rút lui, thậm chí nếu chúng có đuổi theo chúng ta cũng đã kịp thoát đi xa, vào một vùng lạ chưa hề biết đến, chúng không biết vị trí của cổng siêu không gian tiếp theo, thậm chí hướng đi của chúng ta cũng không biết, chúng ta muốn thoát khỏi Đế Quốc tương đối dễ dàng, còn ở thiên hà XY-293, chúng ta và Đế Quốc đều biết rõ như nhau, nếu có bất cứ dầu vết nào, Đế Quốc chỉ cần nhìn lên bản đồ là có thể đoán được chúng ta sẽ đi đâu, đuổi theo chúng ta thật dễ dàng nên sự nguy hiểm cao hơn.” “Đi theo JP1 thì chuyện nguy hiểm nhất là đột phá phòng ngự của Đế Quốc ở thiên hà Ahl The Mellon, do Đế Quốc không biết đến tuyền đường Tử Thần, không biết cổng siêu không gian JP1 thông tới đâu cho nên chúng cũng sẽ không thể đoán được đội tàu vận tải của Đồng Minh sẽ đến thiên hà Ahl The Mellon, tuy ở đó Đế Quốc đã tăng cường phòng ngự nhưng chúng ta có ưu thế bất ngờ, khả năng thành công cũng lớn hơn, sự nguy hiểm so với đi hướng JP2 sẽ nhỏ hơn nhiều. Phi Luân nói chậm rãi, ý kiến của cô gái nhanh chóng được mọi người tán thành, Thuỵ Sâm chỉ khẽ thở dài một hơi, anh không phản đối ý của Phi Luân, anh cũng hiểu đi theo JP1 sự nguy hiểm sẽ nhỏ hơn, nhưng… Nhìn sang trái, ở đó có một số sĩ quan đang quan sát một màn hình lớn, trên màn hình là những hình ảnh cuối cùng của thiên hà New Siberia, ở xa xa, hành tinh số 4 và vệ tinh số 2, nơi đã từng là bộ chỉ huy Đồng Minh và xưởng đóng tàu Newpost New đang thấp thoáng ẩn hiện ở xa xa, nhưng vẫn có thể nhận thấy những cụm lửa bùng lên, đó là căn cứ đang tự huỷ. Tạm biệt nhé, New Siberia, sẽ có một ngày chúng ta trở lại… Bước tiếp theo là đến thiên hà XY-1987, ở đó có đường đến thiên hà Ahl The Mellon, trạm không gian Cardoso, những cái tên quen thuộc, anh chợt cảm thấy quá khứ như ùa về… Một lần nữa tôi lại trở lại chốn xưa, đây là lần thứ ba, không biết điều gì đang chờ chúng tôi ở đó đây…