[Dịch]Tinh Không Chi Dực

Chương 26 : Cái tên quen thuộc quá.

Ngày đăng: 12:05 07/09/19

Từ khi trở thành một phi công chiến đấu tới nay, đây là lần đầu tiên Thụy Sâm nếm quả đắng, thất bại như một xô nước lạnh dội thẳng vào sự tự tin đến mức hơi tự cao tự đại của cậu, Thụy Sâm bắt đầu nghiền ngẫm lại xem liệu có phải mình đã đánh giá quá cao bản thân không, nếu như trước đây ngoài mặt cậu không lộ ra thái độ kiêu ngạo tự mãn thì chí ít trong lòng cũng ngấm ngầm kiêu hãnh trước thành tích ưu tú của mình, nhất là sau khi lần đầu xuất kích bắn hạ một lúc hai chiến chiến đấu cơ địch. Trong trí nhớ của Thụy Sâm, từ khi bước chân vào nghề phi công đến nay cậu đã bao giờ gặp trắc trở đâu? Từ trạm Cardoso đến trung tâm huấn luyện, đến thời kỳ tập trung ở thiên hà Cockran, bên tai cậu chỉ toàn nghe thấy những lời tán dương, nói về Thụy Sâm có ai lại không thêm vào đó hai chữ thiên tài, người ta thường nói “Ba người dại hợp lại thành một người khôn”, những lời khen ngợi, tán dương, khích lệ nghe mãi cũng khiến Thụy Sâm tưởng rằng mình đúng là thiên tài. Từ một góc độ nhất định, ví dụ như điều khiển chiến đấu cơ mà nói, cậu đúng là xứng đáng với hai chứ thiên tài, nhưng bất kể là kinh nghiệm, phán đoán, chọn thời cơ, kinh lịch chiến đấu mà nói, Thụy Sâm chỉ là một lính mới tò te, đó là những thứ không thể học được trong thời gian ngắn. Nhớ lại trận đánh vừa qua, Thụy Sâm cảm thấy cực kỳ xấu hổ, biên đội cậu rơi vào ổ phục kích hoàn toàn là trách nhiệm của biên đội trưởng là cậu. Nhiệm vụ của biên đội là gì? Đánh đuổi lũ mèo con nhìn trộm, kết quả là để phi công Liên Bang chỉ dùng một mẹo vặt dắt mũi, đối phương trang bị hệ thống trinh sát tầm xa, lại chuyên môn đến giám sát hoạt động của hạm đội, chẳng nhẽ cả biên đội hai chiếc Nữ Yêu đường đường hoàng hoàng lao đến mà còn không biết? Nếu như chiếc Mèo Địa Ngục thực sự chấp hành nhiệm vụ trinh sát, nếu hệ thống trinh sát tầm xa không thể hoạt động, nó còn đứng đấy hóng gió làm gì? Người bình thường đã quay về căn cứ giao lại cho đội kỹ thuật bảo dưỡng ngay rồi! Nếu nói phi công địch do không tập trung nên không phát hiện ra thì lại càng vô lý, mọi hệ thống rada thông thường đều phát tín hiệu báo động khi có chiến đấu cơ địch tiến về phía mình, sao lại có thể sót được, trừ phi gã phi công trên Mèo Địa Ngục ngủ quên, có khả năng sao??? Thứ nữa là, mệnh lệnh là đánh đuổi, nhưng bản thân tham công, lại cho rằng có cơ hội ghi điểm, càng đuổi càng xa, khiến cho hạm đội không thể chi viện trong thời gian ngắn nhất, tạo cho địch cơ hội tập kích, bản thân là biên đội trưởng, sai phạm so với Robert còn nặng hơn nhiều. Thêm nữa là trong quá trình truy kích không chịu chú ý quan sát, không chủ động phán đoán biểu hiện bất thường của đối phương, nếu bản thân sớm phát hiện ra ý đồ của địch một chút, may mắn mà nói có khi còn dành được quyền chủ động hoặc chí ít cũng không đến nỗi rơi vào bẫy mà không biết. Thứ tư là không giữ mối liên hệ mật thiết với Tỏa Nhãn, nếu biên đội kịp thời nhận được cảnh báo của AWACS, đối phương không thể đưa mình vào bẫy được? Nói không chừng còn kịp thời nhận được chi viện từ hạm đội… Thứ năm là khinh địch, đại ý, về mặt chiến thuật xử lý hoàn toàn sai lầm. Còn nhớ rằng khi bị phục kích, bản thân đã phát lệnh chia ra công kích, bởi vì bản thân mình nghĩ rằng những chiếc Mèo Địa Ngục này cũng như những chiếc đã gặp ở thiên hà Cockran, thực ra vì trong tiềm thức đã có tư tương coi thường, không coi lẻ tẻ dăm ba chiếc ra gì!!! Nhưng không ngờ rằng đối phương trình độ so với đối thủ lần trước cao hơn nhiều, thậm chí còn có một “Siêu ACE” đứng hàng thứ ba ở Liên Bang với chiến tích 67 chiếc, những cơ bản nhất là không đứng trên tư tưởng của người bị phục kích mà đánh giá, không nghĩ rằng đối phương chủ động mai phục công kích, lấy hữu tâm phá vô tâm… Thứ sáu là… Thụy Sâm càng nghĩ càng sợ, thực sự là không biết thì thôi, đến khi biết mới giật mình, nhìn đi nhìn lại, thất bại hôm nay hoàn toàn là do sai lầm của mình, có kết quả như thế này đã phải cầu trời khấn phật rồi, chí ít bản thân còn mang được chiến đấu cơ về, không có thiệt hại về người, đó là do vận may ở phía mình, nhưng Thụy Sâm cũng biết rằng, nữ thần may mắn không vĩnh viễn mỉm cười với ai, lần sau nếu phạm sai lầm ngu xuẩn như vậy, không chừng hai anh em sẽ trôi dạt trong vũ trụ để về nhà… Hôm sau, khi Thụy Sâm cung kính đặt bản báo cáo dài thườn thượt trước mặt thượng úy Clark, ông ta ngạc nhiên nhìn cậu một cái, bản thân thượng úy vốn không định trách phạt gì hai chàng trai, chỉ hi vọng họ lần sau cẩn thận hơn, dù sao thì cũng không có nhiều người thoát khỏi vòng vây của trung đội Lam Thiên Sứ mà về, không ngờ chàng trai này lại cần thận làm cả một bản trường ca như vậy. Sau khi Thụy Sâm rời khỏi văn phòng, thượng úy lật từng trang của bản báo cáo ra xem, vừa xem vừa khẽ khoát tay, tuy chỉ là một trận tao ngộ chiến nhỏ, những thằng nhóc đó lại tổng kết được nhiều vấn đề như thế. Đọc qua một lượt ông đặt mạnh bản báo cáo xuống mặt bàn, không cần đọc kỹ nữa, chỉ cần bằng thái độ nghiêm túc này, ông cũng có thể khẳng định về sau không cần nhắc nhở gì với Thụy Sâm nữa, hoàn toàn yên tâm để cậu ta tung cánh, từ mỗi trận đánh, chàng trai ấy sẽ tự mình rút ra những kinh nghiệm và chiến thuật cho bản thân, anh ta nhất định sẽ thành một phi công ưu tú, hơn cả ông, thậm chí còn hơn cả cô nàng trung đội trưởng trung đội Lam Thiên Sứ, ông mong chờ được nhìn thấy ngày đó. --------------------------------- Ngày 12 tháng 5 năm 808 lịch vũ trụ, còi báo động chiến đấu vang lên khắp tuần dương hạm Colombo, Thụy Sâm vội vàng chui vào khoang lái chiếc Nữ Yêu, đội chiếc mũ bay lên đấu, đóng khoang kính lại, làm các động tác chuẩn bị cất cánh, đây đã là lần thứ sáu cậu xuất kích, trong lần trước, khi yểm hộ cho hai trung đội Đoản Kiếm tấn công hạm đội Liên Bang, cậu bắn rơi thêm một chiếc Mèo Địa Ngục nữa, bây giờ bên khoang lái của Nữ Yêu, cậu đã có ba chú mèo con xinh xinh được sơn nổi bật trên nền đen. Trải qua những trận đánh ác liệt, Thụy Sâm liên tục hấp thụ kinh nghiệm và tổng kết kinh nghiệm chiến đấu, cậu đã sơ bộ khắc phục được điểm yếu cơ bản của các lính mới là thiếu phân tích và kém quan sát tình huống, Thụy Sâm bắt đầu biết chiến đấu bằng cái đầu chứ không chỉ bằng kỹ năng. Sau này cậu đã tổng kết thành kinh nghiệm: Bước vào chiến đấu bước đầu tiên là phải quan sát, phân tích thấu đáo tình huống chiến trường xung quanh, nhanh chóng phát hiện ra đối phương để có thể chiếm vị trí có lợi, không cần cố gắng công kích ngay mà cần lợi dụng tối đa các chướng ngại vật có thể có xung quanh như mây bụi, mặt trời, tinh vân, vân thạch, rác vũ trụ v.v… kết hợp với vị trí đối phương và đồng đội, đánh giá ưu, liệt thế của hai bên, xác định chiến thuật hợp lý nhất, đạt đến hiệu quả xuất thần bất ý đi động đến vị trí có lợi, nắm bắt thời cơ để ra đòn chí mạng. Trong chiến đấu không tồn tại chiến thuật và động tác cố định, cần căn cứ vào thực tế để vận dụng một cách linh hoạt các động tác chiến thuật và cơ động, tránh tình trạng lặp đi lặp lại một số động tác, nếu để đối phương nắm được quy luật, đó là lúc đi đời. Nhiệm vụ lần này của Thụy Sâm là chặn đánh một đợt tập kích của Liên Bang gồm đội hình hỗn hợp tiêm kích Mèo Địa Ngục và cường kích kiểu Vô Úy. Tình huống là hai hạm đội hỗn hợp của Liên Bang và hạm đội 4 của Đế Quốc tiến vào khu vực tác chiến, hai bên đều xuất phát một lượng lớn chiến đấu cơ tấn công đối phương, tuy nhiên, do có ít chiến đấu cơ hơn nên hạm đội 4 ở trong tình huống bất lợi. Đứng ở vị trí hậu phương của hạm đội 4, hạm đội 11 không bị đối phương uy hiếp do toàn bộ đòn tấn công đã dồn hết vào hạm đội 4, tư lệnh hạm đội 11 được lệnh tung toàn bộ chiến đấu cơ chi viện, ông quyết định phái một thê đội hỗn hợp 220 chiếc Nữ Yêu yểm trợ 197 chiếc Đoản Kiếm công kích hạm đội địch, thê đội còn lại gồm 107 chiếc Nữ Yêu yểm trợ hạm đội 4, chặn đánh các biên đội chiến đấu cơ Liên Bang, mục tiêu chính là các cường kích mang ngư lôi khiểu Vô Úy, trung đội của Thụy Sâm cũng nằm trong nhóm này. Thê đội yểm trợ không kịp hợp thành đội hình, do tư lệnh hạm đội 4 đã nói đến tình trạng nguy cấp để hình dung tình huống của hạm đội ông, theo yêu cầu, toàn bộ tiêm kích bằng bất cứ giá nào cũng phải đến khu vực tác chiến với tốc độ nhanh nhất có thể, do đó các chiến đấu cơ sau khi cất cánh cũng không kịp tập hợp thành đội hình, để tiết kiệm thời gian, họ tiến vào khu chiến theo đội hình các trung đội, đến nơi, họ sẽ nhận được sự chỉ huy và trợ giúp từ những chiếc AWACS của hạm đội 4 trong khu vực, thống nhất chỉ huy tác chiến, còn về vấn đề hậu cần thì không phải lo, bất cứ chiếc chiến đấu cơ nào của hạm đội 11 đều có thể hạ cánh xuống bất kỳ mẫu hạm nào của hạm đội 4 để tiến hành bổ sung năng lượng, đạn dược sẵn sàng chiến đấu. “Tỏa Nhãn, Tỏa Nhãn, đây là trung đội Lôi Điểu, chúng tôi đã đến khu vực chiến đấu, xin chỉ thị mục tiêu.” Mười chiếc Nữ Yêu của trung đội vừa đến chiến trường, thượng úy Clark lập tức liên hệ với AWACS của hạm đội 4, giờ đây trung đội không còn đủ biên chế như ngày mới đến Haynie nữa, trong mấy ngày trước số 3 và số 8 lần lượt bị bắn rơi, số 3 cùng chiếc Nữ Yêu của mình đã biến thành một quả cầu lửa trong màn đêm của vũ trụ, số 8 may mắn hơn khi mọi người cứu được về tàu, có điều e rằng suốt phần đời còn lại của anh ta cũng không còn cơ hội ngồi trong khoang lái của chiến đấu cơ nữa. “Đây là Tỏa Nhãn 03, trung đội Lôi Điểu, cám ơn các bạn kịp thời chi viện, khu vực phụ trách của các bạn là phương vị 2-1-9, cự ly 16000, tốc độ 600, 15 cường kích kiểu Vô Úy, 8 Mèo Địa Ngục yểm trợ đang tiến vào. Tập trung mục tiêu chủ yếu là các Vô Úy, chúng mang ngư lôi photon, không được để chúng tiếp cận hạm đội.” “Lôi Điểu nghe rõ! Các chàng trai, nghe rõ chưa? Tăng tốc đến tốc độ chặn kích, khóa chặt cường kích của đối phương, không được để chúng chuồn, đặc biệt chú ý không giằng co với lũ mèo con, đó là ý đồ của chúng.” Thượng úy Clark lập tức báo cho toàn trung đội. “Rõ! Đội trưởng” Thụy Sâm vừa tăng tốc độ của Nữ Yêu đến tốc độ chặn kích vừa cẩn thận quan sát những chiếc chiến đấu cơ của Liên Bang đang lao thẳng đến trước mặt, phía Liên Bang sử dụng một chiến thuật quen thuộc, Mèo Địa Ngục lao lên trước giao chiến với Nữ Yêu để yểm hộ cho Vô Úy tiến vào cự ly phóng ngư lôi. Không thể không thừa nhận rằng trong tình huống Nữ Yêu không đủ số lượng, đó là một chiến thuật rất hợp lý. Vô số những luồng đạn nhiều màu sắc cùng với những vệt sáng của động cơ tên lửa giao cắt nhau trên nền trời tạo thành một cái võng lửa khổng lồ, chiến đấu cơ của hai bên đã tiến tới cự ly giao chiến, số lượng trội hơn của các Nữ Yêu được cụ thể hóa ngay lập tức, một chiếc Mèo Địa Ngục bị trúng quá nhiều phát đạn pháo, màn chắn năng lượng bị trung hòa hoàn toàn, cũng may là viên phi công nhanh tay điều khiển chiến đấu cơ lượn lên tránh khỏi những phát đạn trí mạng, có điều chiến đấu cơ của anh ta cũng bị thương không nhẹ, chẳng còn cách nào khác, anh ta đành thoát ly chiến trường quay về hạm đội Liên Bang. Thụy Sâm nhìn thấy chiếc Mèo Địa Ngục rời khỏi đội hình lẻ loi quay lại, nhưng cậu không truy kích, vì một chiến tích mà bỏ qua nhiệm vụ chủ yếu không phải là một ý kiến sáng suốt. Chiến đấu cơ của hai bên quấn lấy nhau, ai cũng cố hết sức chộp lấy những cơ hội để bắn hạ đối phương cũng như hạn chế khả năng bị đối phương bám vào sau đuôi, trong màn đêm đen vô tận của vũ trụ, một trận xáp lá cà nảy lửa vẫn tiếp tục… Lực lượng chiến đấu cơ của Liên Bang vốn dĩ số lượng đã ít hơn, lại thêm một chiếc bị thương phải quay về sớm, kết quả là họ không còn cách nào ngăn chặn Nữ Yêu tiến công những chiếc cường kích Vô Úy. Thụy Sâm rất nhanh thoát khỏi chiếc Nữ Yêu đang bám chặt sau lưng, khởi động hệ thống After-Burn lao về những chiếc Vô Úy, một “tiểu miêu” đang định ngăn cản hành động của cậu thì ngay lập tức hệ thống cảnh báo tên lửa trên chiếc Mèo Địa Ngục vang lên chói tai, Robert Parnell đang yểm hộ Thụy Sâm không biết từ lúc nào đã có mặt phía sau lưng anh ta, viên phi công chỉ còn cách bỏ qua mục đích ngăn chặn Thụy Sâm để tập trung đối phó với chiếc Nữ Yêu đáng ghét sau lưng. Trong mắt Thụy Sâm, mang theo ngư lôi lượng tử khiến cho những chiếc cường kích Vô úy trở nên chậm chạp và kém cơ động, đó là mục tiêu mà những quả tên lửa đối không thích nhất, ưu điểm của chúng là lớp vỏ ngoài rất dày, không chỉ có màn chắn bảo vệ mạnh hơn nhiều so với Nữ Yêu hay Mèo Địa Ngục, bản thân chiến đấu cơ cũng có một lớp vỏ bọc thép cứng, nhược điểm lớn nhất của chúng là hệ thống động cơ ở sau đuôi, chỉ cần màn chắn bị phá vỡ, khu vực xung quanh động cơ nếu bị bắn trúng cũng rất dễ dẫn đến cháy nổ, phá hủy chiến đấu cơ, để bảo vệ điểm yếu của mình, Vô Úy được trang bị tháp pháo lazer tự động phía sau, để bổ trợ cho tốc độ thấp, tính cơ động kém, chiến đấu cơ cường kích thường kết hợp thành biên đội, các vị trí bảo vệ, yểm hộ cho nhau nên cũng không dễ đối phó. Thụy Sâm nhắm vào một biên đội ba chiếc Vô Úy, đúng lúc cậu đang cẩn thận tiếp cận chuyển bị tấn công mục tiêu từ bên trái, phía dưới, chợt bên tai cậu vang lên thông báo của Tỏa Nhãn 03. “Trung đội Lôi Điểu, chúng tôi đã xác định chính xác ý đồ của chiến đấu cơ địch, mục tiêu của chúng là thái không mẫu hạm Độc Lập hiện đang bị tổn hại nghiêm trọng, trong quá trình chiến đấu trước đây nó đã bị trúng ba quả ngư lôi, các nhân viên đang dốc hết sức sửa chữa. Bằng bất cứ giá nào, lặp lại lần nữa, bằng bất cứ giá nào, ngăn cản bằng được các cường kích Vô Úy, tàu Độc Lập không thể chịu nổi bất kỳ đòn tấn công nào nữa.” “Tàu Độc Lập?” Thụy Sâm trong một thoáng lặng người, cái tên quen thuộc quá, trước mắt cậu tựa hồ hiện lên những gương mặt quen thuộc của thượng úy Văn Tư Sâm, thiếu tá Laiden, đại đội trưởng Alex, trung sĩ Jack Russell, bọn họ chẳng phải được phối thuộc vào thái không mẫu hạm Độc Lập sao? Thì ra chiếc Độc Lập là chiến hạm thuộc hạm đội 4, lần này thực sự là…