[Dịch]Tinh Không Chi Dực

Chương 61 : Phi đội trưởng.

Ngày đăng: 12:05 07/09/19

“Cần yểm hộ đội tàu vận tải?” Thụy Sâm ngạc nhiên ngớ người ra một giây rồi hỏi lại. “Nếu tàu Đại Thiên Sứ không may bị bắn chìm thì sao? Trong chiến tranh không có gì có thể chắc chắn được, nếu không may những số liệu trên tàu bị mất thì nỗ lực của mọi người từ trước đến nay coi như đổ xuống sông xuống biển hết.” “Tôi biết điều đó nên tàu sẽ không tham gia nhiệm vụ yểm hộ, Đại Thiên Sứ sẽ rút lui đến vị trí gần cổng siêu không gian chờ đợi, một khi chiến đấu cơ hoặc chiến hạm Đế Quốc tiếp cận, Đại Thiên Sứ sẽ lập tức thoát ly, sau đó dùng ngư lôi xung động năng lượng tạm thời vô hiệu hoá cổng siêu không gian, đề phòng hạm đội truy kích.” Diêu Phi Luân đơn giản thông báo kế hoạch, theo yêu cầu của chỉ huy căn cứ Sen, nếu có khả năng thì có thể dùng cả tàu Đại Thiên Sứ cho nhiệm vụ yểm hộ, với tốc độ của tuần dương hạm, có thể kịp thời rút lui anh toàn, nhưng sau khi suy xét cẩn thận, cô quyết định bỏ từ chối việc đó, đặt mục tiêu bảo toàn các số liệu về chiến đấu cơ Tia Chớp lên hàng đầu, tàu Đại Thiên Sứ sẽ không xâm nhập sâu vào trận đánh để tránh vị quân định chặn đánh đến không rút ra được, đó là giới hạn nhượng bộ của cô. “Như vậy là chỉ phái chiến đấu cơ tham gia nhiệm vụ hộ tống?” Thụy Sâm đã hiểu ra, đó đúng là biện pháp ổn thoả nhất. “Đúng như thế, trung uý.” Trên màn hình, không mặt cô gái thoáng hiện nét xin lỗi. “Thực ra tôi chỉ định phái trung đội Lam Thiên Sứ thực hiện nhiệm vụ chứ không yêu cầu anh điều khiển chiếc Tia Chớp mẫu tham gia tác chiến, nhưng hiện nay chúng ta cần mỗi chiếc chiến đấu cơ có thể hoạt động, hơn thế nữa đứng về mặt tính năng thì Tia Chớp cao hơn rất nhiều so với Mèo Địa Ngục, có nó sẽ cho chúng ta nhiều lợi thế, trước mắt hiện nay chỉ có mình anh có thể lái Tia Chớp, hơn nữa là người có thể giao chiến với chị Sonia mà rút lui an toàn, tôi yên tâm vào khả năng của anh…” “Tôi hiểu ý của cô, không cần nói nữa, thuyền trưởng…” Thụy Sâm cắt ngang lời cô gái. “Đó là điều mà tôi cầu mà không được, xin cứ ra lệnh.” Cô gái khẽ khoát tay, cô cũng không cần nhiều lời nữa. “Nhiệm vụ là yểm hộ ba chiếc tàu vận tải cuối cùng rút khỏi căn cứ Sen, số hiệu của chúng là LD-14, LD-15, LD-16, chú ý, chỉ huy căn cứ sẽ đi theo chiếc tàu cuối cùng, LD-16, rút lui khỏi căn cứ, cố gắng đảm bảo an toàn cho ông ta. Mục tiêu của nhiệm vụ là hộ tống ba chiếc tàu này đến cổng siêu không gian để rút lui an toàn.” “Đã nhận, vậy lực lượng của Đế Quốc như thế nào? Có bao nhiêu chiến đấu cơ?” “Thê đội một gồm ba trung đội, hai trung đội Nữ Yêu yểm hộ cho một trung đội Đoản Kiếm, hiện nay chúng ta có thể xuất kích, bao gồm cả chiếc Tia Chớp của anh là 18 chiếc chiến đấu cơ, số lượng tuy ít hơn nhưng tôi biết năng lực của mọi người, đối phó với hai trung đội Nữ Yêu dư sức, nhưng chú ý nhiệm vụ chính của mọi người không phải là đám Nữ Yêu đó, tập trung đánh chặn những chiếc Đoản Kiếm, chúng mang theo ngư lôi lượng tử, một quả ngư lôi thôi cũng có thể đánh trọng thương một tàu vận tải, nếu bị trúng một lúc hai quả, tàu vận tải với màn chắn và lớp vỏ quá yếu coi như không có hy vọng gì. Tiểu Tinh…” “Có!” Hình ảnh của Chương Tiểu Tinh xuất hiện trên một màn hình khác trong khoang lái của Thụy Sâm. “Chú ý yểm hộ Tia Chớp 04, tớ muốn cả người lẫn chiến đấu cơ đều về đến nơi an toàn.” Phi Luân cần thận dặn dò bạn. “Yên tâm đi, đảm bảo đưa hắn trở về an toàn cho bồ, một cọng lông cũng không thiếu.” Chương Tiểu Tinh cười cười trêu bạn. Khuôn mặt Phi Luân hơi ửng hồng, cô xì nhẹ một tiếng rồi nói tiếp. “Được rồi, xuất kích nhanh lên, tàu Đại Thiên Sứ chờ mọi người ở cổng siêu không gian, kết thúc.” “Nghe rõ! Thuyền trưởng.” Tất cả chiến đấu cơ chiếc này nối đuôi chiếc kia rời khỏi tuần dương hạm Đại Thiên Sứ, trong vũ trụ, họ tạo thành một biên đội với giãn cách lớn, quay đầu vòng qua Đại Thiên Sứ, bay ngược về phía căn cứ Sen, còn chiếc tuần dương hạm tiếp tục tiến tới, cho đến khi tiếp cận cổng siêu không gian. Thụy Sâm bay ở vị trí dẫn đầu, đúng ra theo quân hàm và chức vụ thì vị trí của cậu phải là số 2 cho Chương Tiểu Tinh, bay chếch sau chiến đấu cơ của cô một chút, dù sao thì quân hàm của cô gái đã là thượng úy trong khi cậu chỉ là trung úy, nhưng bây giờ chiếc Tia Chớp lại đang dẫn đầu biên đội trong khi Chương Tiểu Tinh làm nhiệm vụ yểm hộ cho cậu. Sở dĩ có sự khác thường như vậy vì cả Phi Luân lẫn Chương Tiểu Tinh đều hiểu rõ chiếc chiến đấu cơ hạng nặng như Tia Chớp có những ưu thế mà các chiến đấu cơ hạng nhẹ như Mèo Địa Ngục không thể có, đặc biệt là ở hệ thống rada, rada trên Tia Chớp trang bị là loại mới nhất, không những hiện đại hơn nhiều so với Nữ Yêu mà so với Mèo Địa Ngục nó cũng có tầm quét lớn hơn, ưu thế này đối với việc có thể phát hiện đối phương trước, có thể chiếm vị trí có lợi chủ động chọn hướng và thời gian công kích có thể nói là vô cùng trọng yếu. Hơn nữa các cô cũng biết trình độ bay của Thụy Sâm không kém gì trung đội trưởng, thiếu tá Sonia, nên mới quyết định để cậu đảm nhiệm vị trí chỉ huy phi đội lần này. Đương nhiên quyết định trên được xây dựng dựa trên các loại chiến đấu cơ cấu thành phi đội tấn công của Đế Quốc. Trên hệ thống rada trinh sát tầm xa của căn cứ, trong đội hình hạm đội Đế Quốc không phát hiện thái không mẫu hạm, ro đó có thể chắc rằng đối phương không có các loại chiến đấu cơ phụ trợ như AWACS kiểu Tỏa Nhãn, trong báo cáo đến tay chỉ huy trạm cũng không thấy đề cập đến loại chiến đấu cơ này, đó là một ưu thế của họ. Các cô gái rất có ấn tượng với việc Thụy Sâm dùng rada trên Tia Chớp để phát hiện và tránh né các Nữ Yêu truy lùng trong đám tinh vân, nếu Đế Quốc không có Tỏa Nhãn, trung đội có thể dựa vào lợi thế của Tia Chớp để tặng cho chúng một món quà bất ngờ. Có điều bản thân quyết định ấy cũng đủ khiến Thụy Sâm kinh ngạc, ấn tượng về trung đội Lam Thiên Sứ cũng cao hơn nhiều, bởi lẽ phi đội trưởng giống như thuyền trưởng trên một chiến hạm, trong hoàn cảnh không có sự hỗ trợ của AWACS, phi đội trưởng là người phụ trách phát hiện, phân phối công kích, thường thường do người có quân hàm cao nhất, kinh nghiệm dày dặn phụ trách, còn Thụy Sâm không những quân hàm thấp hơn Chương Tiểu Tinh mà trong trung đội, cùng quân hàm trung úy với cậu cũng có không ít người, tuy nói rằng trong trận đánh quân hàm cao thấp không quan trọng nhưng dám phá vỡ quy tắc thông thường, chấp nhận nằm dưới quyền chỉ huy của một người có quân hàm thấp hơn là điều không phải ai cũng làm được, không có đủ dũng khí và hiểu biết, không đặt quyền lợi của mọi người lên trên tất cả thì không thể làm được điều đó, nhất là trong một trung đội mà ACE chiếm hơn một nửa như Lam Thiên Sứ. “Ông trời ơi! Đừng để con làm hỏng chuyện đấy!” Thụy Sâm khẽ thốt lên một câu mà những người đang đối mặt với thử thách thường nói. Đối với vinh dự này Thụy Sâm vừa hưng phấn lại vừa lo lắng, trước giờ cậu chỉ huy cao nhất là một tiểu đội chiến đấu cơ, chỉ huy một trung đội thì đây là lần đầu tiên trong đời cậu. Phi đội lướt qua đội hình chậm chạp của các tàu vận tải, hướng thẳng về phía căn cứ, Thụy Sâm rất nhanh phát hiện ra những chiếc tàu rút lui cuối cùng trên màn hình rada, bọn họ vừa rời khỏi bến đỗ, tốc độ chậm như những con rùa già, với tốc độ này Thụy Sâm dự đoán họ cần từ 15-20 phút mới đến được cổng siêu không gian để rút lui. Cậu khẽ nhíu mày, kéo dài thời gian không phải là chuyện dễ, mặc dù lúc này Thụy Sâm chưa phát hiện các chiến đấu cơ của Đế Quốc trên màn hình rada nhưng điều đó không có nghĩa là chúng không tồn tại. Rada trên chiến đấu cơ có tầm quét nhỏ hơn nhiều so với rada trên căn cứ, nếu chỉ huy căn cứ đã thông báo có chiến đấu cơ tấn công thì chắc chắn là đúng, những chiếc tàu vận tải lại không có khả năng tự vệ, điều đó có nghĩa là không được để chiến đấu cơ tiếp cận tàu, nếu không chỉ một chiếc bị đánh chìm coi như nhiệm vụ của họ thất bại. Thụy Sâm biết điều cần làm là đánh chặn chiến đấu cơ địch càng xa đội tàu càng tốt, như thế có thể tối đa cự ly từ chiến trường đến đội tàu, cho các cậu đủ không gian và thời gian buộc chiến đấu cơ địch hãm nhập vào trận đánh không thể đuổi kịp tàu vận tải. Để đạt được mục tiêu đó bọn họ phải chủ động tiếp cận phi đội Đế Quốc, Thụy Sâm tính toán nhanh rồi mở máy thực hiện nhiệm vụ phi đội trưởng một cách thấp thỏm không yên, các cô gái có nghe cậu không? Có phục tùng mệnh lệnh của cậu không? “Thiên Sứ 16, trung úy Alice, cô cùng tiểu đội của mình ở lại, yểm hộ tàu LD-16, những người khác theo tôi.” “Thiên Sứ 16 nghe rõ!” Trả lời rất dứt khoát, gẫy gọn, không có bất cứ biểu hiện nào của sự dằn dỗi hay khó chịu. Bốn chiếc Mèo Địa Ngục lập tức rời khỏi đội hình, tiếp cận yểm hộ chiếc tàu vận tải cuối cùng hướng về cổng siêu không gian rút lui, Thụy Sâm thở phào một cái, những gì cậu lo lúc trước là thừa, nói gì thì nói các cô gái cũng rất tôn trọng kỷ luật, chấp hành mệnh lệnh nhanh gọn, đừng thấy hàng ngày bọn họ cười cười nói nói không phân trên dưới, nhưng khi vào trận tuyệt đối không có bất kỳ biểu hiện gì của các cô nương khó chiều như vùng vằng hay làm nũng. Thực ra đó cũng là điều đương nhiên, có thể sống để trở thành ACE, các cô gái này hoàn toàn không đơn giản, không chiến là một chuyện rất nghiêm túc, đòi hỏi người ta phải tập trung toàn tâm cho nó, nếu không có tinh thần hiệp đồng, không có kỷ luật bọn họ đừng nói trở thành ACE mà có khi đã hi sinh đâu đó trên chiến trường rồi. Bố trí bốn chiến Mèo Địa Ngục ở lại yểm trợ chiếc tàu rút lui cuối cùng, Thụy Sâm dẫn 13 chiếc còn lại tiếp tục tiến về hướng được thông báo có chiến đấu cơ Đế Quốc, cậu phải đánh chặn chúng. Chưa bay được một phút, thê đội một chiến đấu cơ Đế Quốc xuất hiện trên màn hình rada của Thụy Sâm, cùng với tiếng tít… tít… của rada báo động, liên tiếp những điểm đỏ liên tiếp nối đuôi nhau xuất hiện, phía trước là Nữ Yêu tiếp theo sau là Đoản Kiếm, số lượng hoàn toàn phù hợp với thông báo. “Phát hiện chiến đấu cơ của Đế Quốc, chuẩn bị tản rộng hình thành công kích…” Thụy Sâm cố giữa bình tĩnh, phát ra mệnh lệnh cấp trung đội đầu tiên trong đời cậu cho các cô gái của Lam Thiên Sứ, tám chiến Mèo Địa Ngục nhanh chóng ở After-Burn rồi chia thành hai tốp tản ra hai bên, Thụy Sâm dẫn theo 5 chiếc Mèo Địa Ngục còn lại tạo thành mũi chính diện vẫn giữ nguyên tốc độ tiền về phía chiến đấu cơ địch. Do tầm quét rada trên Nữ Yêu nhỏ hơn Tia Chớp, các chiến đấu cơ của Đế Quốc không biết gì về sự xuất hiện của đối thủ, giữ nguyên đội hình tiêu chuẩn, chúng lao thẳng về mục tiêu ban đầu- căn cứ Sen. Liếc mắt qua màn hình, Thụy Sâm nhận ra tình thế rất có lợi cho họ, hai nhóm Mèo Địa Ngục đã chiếm xong vị trí ở hai cánh thành thế gọng kìm, chỉ cần phối hợp chuẩn xác giữa ba tốp chiến đấu cơ là đủ đẩy đối phương vào tình thế bất lợi. “Đến lúc rồi đấy!” Tiếng Chương Tiểu Tinh khẽ nhắc. “Tăng tốc đến tốc độ tấn công, tăng cường năng lượng cho màn chắn, chính diện gấp đôi năng lượng.” Thụy Sâm trầm giọng phát lệnh đồng thời khởi động After-Burn của Tia Chớp, phía sau chiếc chiến đấu cơ bốn luồng lửa xanh kéo dài ra như những vệt sao băng, chiếc Tia Chớp lao vút về phía trước, phía sau là những chiếc Mèo Địa Ngục của Chương Tiểu Tinh và đội Lam Thiên Sứ cũng đã khởi động After-Burn. Lúc này khoảng cách về năng lực giữa hai loại chiến đấu cơ được thể hiện rõ, Mèo Địa Ngục không sao tăng tốc nhanh bằng Tia Chớp, khoảng cách giữa Thụy Sâm và năm cô gái còn lại xa dần. “Tia Chớp 04, đây là Thiên Sứ 04, tốc độ của anh nhanh quá, chúng tôi không theo kịp, giảm tốc độ, giữ vững đội hình, giảm tốc, giảm tốc ngay.” Bên tai Thụy Sâm vang lên tiếng gọi gấp gáp của Chương Tiểu Tinh. Thụy Sâm giả điếc, tiếp tục cho Tia Chớp lao về phía trước. Lý luận mà nói, một chiếc chiến đấu cơ rời khỏi biên đội lao lên trước là một hành động vô cùng ngu xuẩn, nó sẽ bị đại bộ phận hỏa lực từ đối phương tập trung bắn hạ. Thụy Sâm đương nhiên hiểu điều đó, nhưng xét đến hoàn cảnh, bên cậu chỉ có 6 chiếc chiến đấu cơ, xét về số lượng chỉ bằng một phần tư số Nữ Yêu trước mặt, điều đó có nghĩa là mỗi chiến đấu cơ của bên cậu phải đối phó với hỏa lực tập trung của bốn chiếc chiến đấu cơ địch, Thụy Sâm lo cho các cô gái, cậu muốn chia bớt một phần hỏa lực. Nhưng nói thế không có nghĩ Thụy Sâm định làm cảm tử quân, bị bắn hạ ngay lập tức không phải là thói quen của cậu, Tia Chớp tuy có màn chắn năng lượng mạnh hơn Mèo Địa Ngục nhiều nhưng hiển nhiên không phải là vô hạn, nếu năng lượng hỏa pháo mạnh hơn, màn chắn sẽ bị phá hủy, lúc đó Thụy Sâm sẽ phiền to, nên cậu cũng đồng thời sử dụng biện pháp khác. Biện pháp của Thụy Sâm là tăng tốc độ lên mức cao nhất, như thế sẽ rút ngắn thời gian phải đối diện với hỏa lực địch, đồng nghĩa với việc giảm thiểu thời gian ngắm bắn và số lần khai hỏa của phi công đối phương, cùng với kỹ xảo tránh né của mình và màn chắn đã được tăng gấp đôi năng lượng ở phía trước, Thụy Sâm có thể chắc rằng mặc dù trông có vẻ nguy hiểm nhưng trừ phi số cậu cực rủi hoặc phi công đối phương đều có kỹ năng xạ kích siêu việt, bằng không thì cũng không mấy vấn đề, tối thiểu là không bị bắn hạ ngay lần giao chiến đầu tiên. Thụy Sâm cười khẽ, sau khi tập trung công kích vào chiếc Tia Chớp, chắc chắn đối phương không còn nhiều thời gian công kích 5 chiếc Mèo Địa Ngục của nhóm Chương Tiểu Tinh nữa, là phi đội trưởng, nhiệm vụ của cậu là cố bảo vệ các cô gái, coi như đáp lễ lần trước họ đã cứu mạng cậu. Khi khoảng cách giữa hai bên ngày càng gần, các chiến đấu cơ của Đế Quốc cũng đã phát hiện ra những chiếc chiến đấu cơ đang lao thẳng vào họ, chỉ huy đội Nữ Yêu thậm chí không bố trí lại đội hình, trực tiếp lệnh cho Nữ Yêu lao lên nghênh chiến với sáu chiếc chiến đấu cơ không biết tự lượng sức mình. Cũng đúng, khi số lượng đạt đến tỷ lệ một chọi bốn thì cần gì chiến thuật hay chiến thuật hay nhất lúc đó là Biển Người. Đó cũng chính là điều Thụy Sâm mong muốn, khi toàn bộ rada của Nữ Yêu tập trung khóa chặt nhóm của cậu, tám chiếc Mèo Địa Ngục ở hai cánh cũng từ từ tiếp cận với đội hình chiến đấu cơ Đế Quốc