Tinh Ngự
Chương 16 : Hồn Tinh
Ngày đăng: 14:06 18/04/20
Phát hiện một khe hở, Lăng Phong huy kiếm bổ xuống cây cối bùn đất đang đánh về phía mình, di chuyển ra sau lưng con gấu.Tiến gần, tiến gần lại!Vết thương mà Lăng Phong sử dụng kiếm mang đánh trúng trong mắt hắn phóng đại vô hạn, Lăng Phong mạnh mẽ đứng dậy:- Kiếm mang!Một đạo kiếm mang này cơ hồ là sự ngưng tụ tất cả chân lực của Lăng Phong, một khi thả ra, không còn dư lực!Kiếm mang tinh chuẩn đánh trúng miệng vết thương trước đó, chỉ nghe "rốp rốp" một tiếng, con gấu liền rũ người ngã xuống!Một kích đó đã đem xương sống của nó chặt đứt!Liệp Điện Báo thấy thế, liền như ác lang vồ mồi lộn xộn lao lên, cắn vào cổ Đại Địa Chi Hùng!Có điều chuyện không ngờ tới xảy ra, mắt thấy con gấu khổng lồ gần chết bỗng phát ra một đạo tia sáng màu vàng rực rỡ, mấy con Liệp Điện Báo tựa hồ như chịu phải trọng thương, bùm bùm bùm, bị bắn bay hết ra ngoài! Mà Lăng Phong té xuống mặt đất rõ ràng chứng kiến được lúc nó bay ra, thân thể y nguyên trở nên mềm nhũn, rõ ràng là bị một kích đó của Đại Địa Chi Hùng đem nội tạng toàn bộ dập nát rồi!Cái này còn chưa tính, Lăng Phong giờ mới kiến thức rõ sức sống dai dẳng của nó, ngay sau khi giải quyết Liệp Điện Báo xong, liền đổi hướng đem toàn bộ lực lượng lúc sắp chết đánh về phía Lăng Phong, cự chưởng hoàng quang tràn ngập!- Không được phép tổn thương đại ca của ta!Khải Ân sợ hãi la lên, đáng tiếc hắn cách khá xa, căn bản là cản không kịp!Mắt thấy Lăng Phong chân lực còn chưa kịp khôi phục liền sắp bị dính một kích đó mà rơi vào số mệnh toàn thân tan nát!Chính là vào lúc này, một tiếng rít sắc nhọn quái dị vang lên, một đạo quang ảnh màu trắng từ trên đầu Liệp Điện Báo thủ lĩnh bay ra, quang ảnh lóe lên liền men theo lỗ tai Đại Địa Chi Hùng mà chui vào!- Grào! Grào! Grào!Không giống với những tiếng rống giận lúc trước, tiếng rống lần này của Đại Địa Chi Hùng tràn ngập hương vị thê lương, nó buông tha việc công kích Lăng Phong, hai tay gắt gao ôm chặt lấy đầu, thân thể khổng lồ không ngừng lăn lộn vặn vẹo trên mặt đất.Kinh biến nảy sinh, Khải Ân chạy đến vội vàng nâng Lăng Phong dậy rồi tránh lui sang một bên, nhìn coi con Đại Địa Chi Hùng không ngừng gào thét, không ngừng lăn lộn.Cuối cùng, Đại Địa Chi Hùng làm ra một cử động ngoài dự đoán của mọi người, nó vươn hai trảo tay khổng lồ lên đập mạnh vào đầu mình!Máu me tung tóe, đầu óc bạo liệt!- Vậy nghĩa là sao?Lăng Phong hai người nhìn nhau, rồi lại nhìn xuống khu rừng đã khôi phục lại yên tĩnh, chỉ cảm thấy một màn mới phát sinh vừa rồi không thể tưởng tượng được. Chẳng lẽ là nó, Lăng Phong nghĩ đến quang ảnh lóe lên rồi biến mất lúc cuối cùng, chẳng lẽ là nó đã giúp mình!- Đừng suy nghĩ nữa, nhanh chóng thu lợi điSang Sư nhắc nhở.- Phải rồi!Lăng Phong vỗ đầu một cái, trên mặt nhịn không được lộ vẻ kinh hỉ, mười hai con ma thú tứ tinh, một con ma thú ngũ tinh, còn có một con nguyên tố ma thú tứ tinh nữa! Đây là bảo tàng phong phú đến cỡ nào a.Hai người bắt đầu động thủ, lấy ma hạch của Liệp Điện Báo chết đi ra, vốn dĩ da và lông của ma thú cũng là trân phẩm khó có được, đem ra bán cũng kiếm được không ít tiền, nhất là những tấm da lông hoa mỹ của Liệp Điện Báo, là thứ có thể dùng để chế tạo một ít áo da mà các quý phụ nhân rất yêu mến. Bất quá bọn họ cũng không có mang theo quá nhiều thiết bị vận chuyển, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ đi. Tuy nhiên có thể thu hoạch được nhiều ma hạch như vậy thì họ cũng đã thấy đủ rồi. Text được lấy tại Truyện FULLCuối cùng đi tới bên cạnh xác của Đại Địa Chi Hùng, cẩn thận lấy một viên nguyên tố ma hạch tứ tinh từ trong máu ra, nó không giống với những ma hạch bình thường, nguyên tố ma hạch bề ngoài có một tầng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, có vẻ rất là thần dị.- Tìm tiếp nữa xem!Nghe Sang Sư phân phó, Lăng Phong lập tức làm theo, trước giờ phân phó của lão là không có sai. Cẩn thận tìm kiếm trong đống đồ vật, rốt cuộc Sang Sư quát:- Dừng lại, là ở chỗ này.Lăng Phong từ trong đống đồ vật tìm được một con sinh vật kỳ quái, trên lưng nó có một đôi cánh hơi mờ, bụng hiện màu trắng nhạt, cả người đều bị Đại Địa Chi Hùng đập nát, chỉ riêng phần dưới bụng là hoàn hảo không tổn hao gì.- Lấy nó ra!Sang Sư mừng rỡ nói.Lăng Phong cẩn thận cầm nửa bụng dưới của sinh vật quái dị đó lấy ra, nhìn kỹ phần màu trắng trên bụng lại giống như một khối ngọc thạch, mềm nhẵn trơn tuột, mơ hồ có chút cảm giác mát lạnh.- Hồn tinh, thật không ngờ là hồn tinh!Biết Lăng Phong không rõ, Sang Sư giải thích nói:- Sinh vật trong tay ngươi gọi là đỉa hai cánh, là một loại ma thú có thể khống chế linh hồn lực phi thường khó thấy. Cấp bậc của nó cũng không cao, nhiều lắm là tới nhị tinh thôi, nhưng mà nó có một sở trường khá đặc biệt, đó là ... có thể ký sinh trong đại não của ma thú!- Ký sinh trong đại não?Lăng Phong rùng mình, ngập ngừng nói:- Vậy không phải là giống như ngài sao?Trầm mặc!Ngay lập tức, thanh âm giống như phát điên của Sang Sư chấn mạnh khiến lỗ tai của Lăng Phong muống ong ong cả lên:- Lão nhân gia ta là ở trong thức hải của ngươi, không phải trong đại não! Ngươi, ngươi, ngươi...... Ngươi lại dám đem lão nhân gia ta cùng với loại sinh vật cấp thấp đó đánh đồng! Hừ hừ, được, được, được, ngươi không muốn thấy lão nhân gia ta thì ta đi!Sang Sư thở hồng hộc thì thầm một hồi.Lăng Phong âm thầm co đầu lại, hắn không nghĩ tới một câu nói đùa của mình lại khiến cho Sang Sư phản ứng lớn đến như vậy, vội vàng nhận lỗi, thật vất vả mới khiến cho lão nhân gia hết giận. Không thể không thừa nhận, có thể đem Sang Sư thần bí tức giận đến nỗi thất thố như vậy, Lăng Phong trong lòng cũng có chút đắc ý, nói cho cùng ... Hắn vẫn chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi a!- Đỉa hai cánh dựa vào việc hút tủy não ma thú mà sống, ta coi bộ có lẽ Liệp Điện Báo trước đó cũng bị nó ký sinh rồi. Khó trách lúc đối mặt với Đại Địa Chi Hùng, chúng nó lại không lùi bước một cách khác thường!Lăng Phong cũng minh bạch, làm thủ lĩnh ma thú phần lớn đều có trí khôn nhất định, bình thường đều sẽ vì "thuộc hạ" mà lo lắng. Thế nhưng vừa rồi khi đối mặt với Đại Địa Chi Hùng, biết rõ không thể thắng, những con Liệp Điện Báo kia vẫn không lùi bước, chắc hẳn là bởi vì thủ lĩnh bị đỉa hai cánh hoàn toàn điều khiển ... đỉa hai cánh đương nhiên sẽ không để ý đến an nguy của mấy con Liệp Điện Báo này.Sau khi hút tủy não xong, trong cơ thể của đỉa hai cánh sẽ tự động ngưng luyện ra một viên hồn tinh, bên trong viên hồn tinh này ẩn chứa linh hồn chi lực cực kỳ thuần túy! Nếu như để cho lực lượng của viên hồn tinh này không ngừng tinh khiết hóa mà nói, hẳn nó có thể tiến hóa thêm một bước, trở thành vua đỉa hai cánh, nếu như vừa rồi chích Đại Địa Chi Hùng không tự đập nát đầu mình, chỉ cần nó hút hết tủy não, rất có thể bây giờ đã tiến hóa.Lăng Phong âm thầm kinh hãi, hắn không hiểu rõ lắm vua đỉa hai cánh sẽ có sào huyệt như thế nào, nhưng mà con ma thú này hiện tại đã quỷ dị như thế, nếu tiếp tục tiến hóa thì không biết sẽ ra sao? Hắn tò mò hỏi:- Vậy hồn tinh này có lợi ích gì?Thứ có thể khiến cho Sang Sư kinh hỉ như thế, tự nhiên không phải là thứ tầm thường.- Chỗ hữu dụng sao, hữu dụng rất lớn!Sang Sư thần bí thả mồi hấp dẫn.Lăng Phong cũng quen với trò diễn xuất của lão rồi, bèn buông tha việc tiếp tục hỏi. Hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì, chạy tới bên cạnh thủ lĩnh Liệp Điện Báo bắt đầu công tác tháo dỡ xương cốt:- Khải Ân, mau tới đây hỗ trợ.Sang Sư lập tức suy nghĩ tính toán cẩn thận của hắn, tán dương:- Không tồi, không ngờ ngươi vẫn nhớ kỹ lời ta nói, hài cốt của Liệp Điện Báo đem đựng chất lỏng La Hâm ngược lại còn có cái gì có thể tốt hơn nữa!Thủ lĩnh Liệp Điện Báo là ma thú ngũ tinh, hài cốt của nó đương nhiên là có công dụng rồi, Lăng Phong đối với chất lỏng La Hâm kia chính là nhớ mãi không quên.- Đại ca, huynh xem, đây là cái gì?Khải Ân giơ một hòn đá bình thường đen như mực lên, lớn tiếng nói.- Hử?Lăng Phong còn chưa kịp phản ứng, thì Sang Sư đã ở trong thức hải của hắn hô lớn:- Dẫn Linh Hương, thì ra là Dẫn Linh Hương, hahaha, ta hiểu rồi. Vừa rồi mấy con Liệp Điện Báo kia dây dưa Đại Địa Chi Hùng không phải vì óc của nó, mà là vì thứ này!Đi đến bên cạnh Đại Địa Chi Hùng, Lăng Phong cầm dẫn linh hương lên, thứ này bên ngoài không có hình dạng xác định, màu đen như mực, dùng sức bóp thì thấy có được độ co dãn nhất định, mùi hương thơm ngát. Không đợi hắn nhìn kỹ, Sang Sư đã hô lên:- Nhanh thu thứ này lại, sau này dùng nó phối hợp với một số tài liệu đặc thù thì mới phát huy được công dụng, hiện tại nhanh chóng rời khỏi đây đi, bằng không đợi lát nữa mùi máu tươi có thể sẽ hấp dẫn nhiều ma thú lại!Lăng Phong trong lòng rùng mình, biết rõ lo lắng của Sang Sư là có lý, vội vàng thu thập một phen rồi mang theo Khải Ân nhanh chóng ly khai. Hai người ở phía xa xa tìm được một hồ nước nhỏ rửa sạch vết máu toàn thân, bảo đảm sẽ không lưu lại mùi máu hấp dẫn ma thú rồi thì mới an tâm.Không đợi bọn họ rời đi bao lâu, thì liên tiếp xuất hiện mấy con ma thú, những con ma thú này không con nào con nấy là không có hình thể cự đại, khí tức cường hãn biểu lộ ra cho thấy tuyệt không thua kém gì thủ lĩnh Liệp Điện Báo! Chúng nó sau khi phát hiện sự tồn tại lẫn nhau liền nhe răng nhếch miệng gào rú một trận, lập tức tiếp theo liền kéo đến một trận đánh nhau hỗn loạn.Đột nhiên, trong không trung truyền đến một tiếng rít bén nhọn, những ma thú này kinh hãi, làm ra tư thế chạy thục mạng. Có thể là do không đợi được chúng nó chạy đến khoảng cách an toàn, tiếng rít lại vang lên, trong không khí tựa hồ xao động một đợt sóng vô hình. Ngay sau đó, phốc phốc phốc mấy tiếng, đầu của những con ma thú này toàn bộ đều bị tạc nứt ra!Một sinh vật kỳ quái có hình dáng núc ních như quả cầu xuất hiện giữa không trung, chung quanh nó tản ra mấy đạo quang ảnh lờ mờ, những quang ảnh này nhanh chóng chui vào trong đầu của những con Liệp Điện Báo. Vậy là chuyện quỷ dị chợt xảy ra, những con Liệp Điện Báo vốn đã chết bỗng lảo đảo đứng dậy, lập tức liền chứng kiến trảo chân của những con Liệp Điện Báo này lật tới lật lui thi thể ma thú trên mặt đất. Thật lâu sau, tựa hồ như không tìm thấy được thứ mình muốn, sinh vật hình cầu lại rống thảm một tiếng thê lương, quang ảnh lại trở về bên trong cơ thể nó lần nữa, thân thể của nó cũng thoáng như điện quang tan biến.