Tinh Ngự
Chương 498 : Tấn cấp hay ẩn dấu thực lực?
Ngày đăng: 14:13 18/04/20
Đắm chìm trong cảm xúc, Hải Tư Lam mãi không thốt được nên lời. Bất giác một giọt nước mắt chảy xuống, thần thái trên mặt hắn càng thêm bình thản, ôn nhuận như ngọc và tỏa ra ánh sáng dìu dịu. Nhìn thần thái ấy, cảm giác như không có chuyện gì trên thế giới này có thể dao động được hắn.Lăng Phong thông qua niệm thức nhìn thấy hết mọi chuyện nhưng cũng không lên tiếng làm phiền hắn, một lúc sau mới nhẹ nhàng truyền âm nói: Truyện được copy tại Truyện FULL- Hải lão, bắt đầu bước cuối cùng thôi! Mọi người bên ngoài đợi lâu lắm rồi.Nghe Lăng Phong nói vậy, Hải Tư Lam vội vàng lau nước mắt, cung cung kính kính đứng dậy bái lạy bầu trời sao, thành khẩn nói:- Đa tạ tông chủ!Lần trước ở Hắc Nguyệt Trấn hắn nói ra thân phận của Lăng Phong, sau đó lại đồng ý giao ra một phần linh hồn của mình làm để Lăng Phong khống chế, những hành động này đều xuất phát từ sự xúc động của hắn!Đúng, chính là xúc động.Lúc mới phát hiện ra Lăng Phong chính là song sinh cự linh trong truyền thuyết, sự điên cuồng vốn có của một thuật luyện sư khiến hắn hét lên, bất chấp tất cả. Sau đó hắn mới biết mình làm vậy là không ổn nhưng không kịp nữa rồi nên mới làm thực hiện hành động tiếp theo, coi như bù đắp.Cho đến khi Lăng Phong chủ động truyền thụ niệm thức pháp môn hơn nữa còn tặng tinh huyết nguyên khí hạch cho hắn, hắn mới có thể đột phá cuồng mai tiến nhập chí cấp!Tất cả những điều này đều khiến Hải Tư Lam cảm thấy vô cùng may mắn vì mình đã không lựa chọn sai. Ban đầu lúc mới lựa chọn hắn đã không thấy hối hận rồi, cho đến lúc nãy dưới sự chỉ đạo của Lăng Phong lần đầu thử thú vui tạo vật càng cảm thấy cảm kích hơn.Chỉ bỏ ra một phần linh hồn hạch tâm mà có thể thu lại nhiều như vậy, đúng là một cuộc mua bán có lời mà người kiếm được nhiều nhất là bản thân hắn.Lăng Phong không biết được những biến hóa trong lòng hắn nhưng có lẽ cũng cảm nhận được phần nào sự chân thành trong đó, mỉm cười nói:- Hải lão không cần đa lễ, sau nay ta còn phải còn nhiều việc phải phiền đến ngươi.- Nguyên nghe theo phân phó của tông chủ!Hải Tư Lam trịnh trọng nói.Biết không nên kéo dài thời gian, hắn bắt đầu bước ngưng chương cuối cùng. Vì linh hồn vật tính đã dung hợp hoàn toàn nên bước tiếp theo là đơn giản nhất: tạo hình mặc thần thạch, dung hợp linh hồn vật tính vào mặc thần thạch cẩn thận hoàn thiện nó.Cuối cùng nhìn miếng tinh chương trên tay, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, mắt lấp lánh niềm vui.Tinh chương chỉ dài độ một đốt ngón tay, có một chiếc cột trụ xuyên suốt từ đầu đến cuối, xung quang còn mọc ra rất nhiều cành gai, kết cấu khác hẳn những tinh chương bình thường. Ở viền các gai nhọn lấm tấm quang mang, chạm vào những quang mang đó không hề có cảm giác chân thực, hoàn toàn hư hóa, như chỉ có vai trò trang trí vậy. Đương nhiên, Hải Tư Lam không rảnh rỗi đến mức để ý đến thứ bên ngoài đó, nguyên nhân duy nhất biến tinh chương thành dị tượng là linh hồn vật tính trong nó quá độc đáo!Linh hồn vật tính cường liệt xuyên ra cả bên ngoài khiến mặc thần thạch cũng không thể giữ được nó. Chính vì vậy, lúc luyện chế cảm nhận được điều này Hải Tư Lam mới như có thần trợ, trang trí nó thành bộ dạng kì quái như vậy, để linh hồn vật tính có thể tự động phát xuất ra ngoài.Với những thao tác ấy, quả nhiên, miếng tinh chương mang lại cho hắn cảm giác vô cùng hoàn mỹ, như không hề có một chút trở ngại! Kiểu luyện chế hoàn toàn theo ý thức này vô cùng hiếm có, nếu nắm bắt được thì có thể nâng cao cảnh giới và cũng giúp ích rất nhiều trong việc thăm dò cảnh giới cao hơn.Điểm này chỉ khổ luyện thì tuyệt đối không thể có được mà phải dựa vào những cảm ngộ thuần túy của người tu luyện.Lăng Phong cũng cảm nhận được điều này, âm thầm khen ngợi. Ở một nơi mà tài nguyên luyện chương ít ỏi như Ao La Đế Quốc, không nhận được bất cứ sự giúp đỡ gì về ngoại lực mà có thể đi được đến đây chứng tỏ Hải Tư Lam có thiên phú!Đáng sợ hơn Hải Tư không chỉ có thiên phú đáng sợ đến cực đoan đó mà tâm tính con người cũng rất kiên cường. Người có tâm tính đó đương nhiên công hiệu tu luyện phải tăng lên gấp đôi!- Hải lão, ngươi chuẩn bị một chút, ta đưa ngươi ra ngoài!Lăng Phong lên tiếng gọi, đẩy toàn bộ niệm thức vào tiểu thế giới. Lúc nãy mặc dù giao lưu rất nhiệt liệt nhưng trong mắt người ngoài, Lăng Phong vẫn giữ nguyên bộ dạng bình thản, không hề có một chút khác thường nào!Bất luận luyện chương hay bàn bạc, mọi chuyện đều được diễn ra trong tiểu thế giới, hoàn toàn cách biệt với bên ngoài.Quang mang bạo tạc trong mắt Lăng Phong như một vì hằng tinh, thần thái khiến người ta giật mình! Hắn giơ tay nắm chặt vào không khí, nói:- Sư huynh đã hoàn thành.Câu nói này thu hút hoàn toàn sự chú ý của mọi người, chỉ thấy không khí đột nhiên vỡ ra, sau đó hắc quang nồng đậm như hồng lưu trào ra từ vết nứt đó, bên trong hắc quang là kim hoàng sắc tinh mang.Không khí lúc này chẳng khác gì những kẻ đãi vàng bên sông, vô cùng kì dị.Men theo dòng hà lưu, Hải Tư Lam - người mới có thêm rất nhiều thể ngộ chầm chậm bước ra. Từng bước từng bước, bước trên không khí như đạp trên đất bằng! Thần thái an nhiên, cộng thêm bầu trời lấp lánh sao đêm khiến Hải Tư Lam càng trông giống như một vị thần tiên.Đợi hắn xuất hiện xong, Lăng Phong mới khống chế cho bầu trời đêm tiêu tán.Du Thiên Trì ghé đến thật sát. Sau khi nhìn rõ những gì đang diễn ra, trái tim hắn như bị giáng cho một đòn thật mạnh, kinh ngạc nhìn Hải Tư Lam. Hắn lại tiến bộ rồi sao?Thân là thuật luyện sư, linh hồn niệm thức cảm tri lực của hắn vốn dĩ đã mạnh hơn người thường bây giờ lại tiếp xúc ở cự ly gần lập tức có thể cảm nhận được niệm thức của Hải Tư Lam đang triển lộ ra ngoài. Chỉ có nửa canh giờ mà hắn có thể tiến một bước lớn như vậy! Sao có thể?Không ai có thể hiểu được bằng hắn thuật luyện sư muốn tấn cấp khó như thế nào. Gian khổ cả trăm năm, Du Thiên Trì bây giờ mới là ngụy linh cấp và bây giờ hắn đang cảm nhận được một luồng khí tức tương tự trên người Hải Tư Lam! Nửa canh giờ, chỉ có nửa canh giờ mà có thể từ chí cấp đột phá lên được một tầng, sánh ngang với mình. Sao có thể như thế được?Nếu như những chuyện vớ vẩn như vậy cũng có thể phát sinh vậy hắn tu luyện bao nhiêu năm để làm gì? Không phải giống như một con heo ngu ngốc cắm đầu cắm cổ chạy và cứ tưởng mình chạy rất nhanh sao?Giờ khắc này trái tim Du Thiên Trì tràn ngập cảm giác đau khổ, nhất thời chuyển sang hoài nghi mình vất vả tu luyện như vậy để làm gì! Bất cứ ai, phát hiện ra mình vất vả tu luyện bao nhiêu năm nay chỉ bằng thành tựu một cái chớp mắt của người bên cạnh e rằng phản ứng đều như vậy.- Sư huynh, tinh chương cải tiến xong rồi chứ?Câu hỏi của Lăng Phong làm Du Thiên Trì bừng tỉnh, như vừa có một tia mặt trời vừa chiếu rọi qua lớp sương mù trong lòng hắn, hắn đột nhiên đại ngộ: Có một sư đệ yêu nghiệt như Mộc tông chủ thì tu vi của vị đó sao có thể kém được?Rõ ràng tu vi chí cấp vừa rồi chỉ là một sự che đậy! Nghĩ vậy, Du Thiên Trì lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều, hắn thầm mắng mình ngốc nghếch, ngay cả vấn đề đơn giản như vậy cũng nghĩ không thông.So với Du Thiên Trì, thắc mắc trong lòng Phong Kì còn nhiều hơn. Lúc Lăng Phong gọi một tiếng "sư huynh", thái độ có vẻ vô cùng tự tin hắn đã không coi Hải Tư Lam như một chí cấp thuật luyện sư bình thường. Chí ít tu vi của hắn cũng không bình thường như hắn thể hiện!Bởi vậy lúc nhìn thấy linh hồn ba động cường liệt dị thường trong lần xuất hiện thứ hai của Hải Tư Lam, phản ứng của hắn càng trở nên thản nhiên hơn, thậm chí còn coi đó là điều hiển nhiên! Nếu không được như vậy mới là không bình thường!