Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 12 : Âm Mưu

Ngày đăng: 18:09 30/04/20


Cô gái xinh đẹp thấy mẹ mình đang suy nghĩ, thầm vui mừng, ôm lấy tay mẹ mình lắc lắc.



" Mẹ " giọng nũng nịu nghe mà không kiềm lòng được.



" Phải làm thế nào? " Bà nhíu mày nhìn con gái hỏi, dù sao giữa Hứa Doãn Hạ và con gái bà, thì bà đương nhiên chọn con gái.



" Dạ thì..... " Cô gái nói thì thầm bên tay bà.



Từ kinh ngạc chuyện sang giật mình. Con gái bà từ bao giờ lại có thể suy nghĩ như vậy.



Hứa Doãn Hạ và Hoắc Tư Danh đi mời rượu từng người trong tiệc, Hứa Doãn Hạ bị người mới nhiều nhất, tuy chỉ nhấp môi nhưng cũng muốn say. Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ nhíu nhíu mày nói.



" Đừng uống nữa " Hoắc Tư Danh dựt lấy ly rượu của Hứa Doãn Hạ, rồi uống thay sau đó nói với người xung quanh có ý định muốn mời Hứa Doãn Hạ uống.



" Cô Hứa tựu lượng kém, các vị cứ để tôi uống thay " Hoắc Tư Danh nhìn xung quanh con ngươi tràn đầy khí lạnh mà khiến người xung quanh không dám nghĩ tới mời rượu nữa.



Đang đứng chung một chỗ với Hoắc Tư Danh, tay bị anh nắm chặt.



" Anh buông tay tôi ra đi, rất nhiều người ở đây "



" Em là sợ họ biết chuyện chúng ta? " Hoắc Tư Danh vừa nói không quên kéo cô gần anh hơn.



" Không phải, chỉ là hôm nay là ngày khai trương... " Chưa nói hết câu, cô cảm nhận được Hoắc Tư Danh đang dựa sát người cô, có cái gì đó không ngừng to dần đằng sau mông cô, cô kinh ngạc xoay ra sau nhìn Hoắc Tư Danh.



" Anh.... Ở ngay đây mà anh....? " Hứa Doãn Hạ nói không thành lời.



" Tại em cứ quyến rũ tôi đấy thôi, em nghĩ sao nếu ngay bây giờ.... " Hoắc Tư Danh chưa nói hết câu đã bị chặn miệng lại.



" Im đi, nghiêm túc lại cho tôi, có gì về nhà nói " Hứa Doãn Hạ lấy tay che miệng anh, hung hăng trừng anh nói.



" Haha " Hoắc Tư Danh cười đến vui vẻ. Hai người cách nhau ra một chút, nói chuyện này kia thì có người phụ nữ ăn mặt sang trọng đi qua. Hoắc Tư Danh nhìn thấy nói " Chắc tìm em, tôi đi qua kia nói chuyện chút " nói xong xoay người đi.
" Bà muốn tôi nói giúp gì? " Hứa Doãn Hạ tuy lòng rất khó chịu nhưng vẫn gượng cười hỏi.



" Thì nói cô có đứa em xinh đẹp..... Rồi nếu được cô giúp hai người bên nhau thử một đêm, chuyện sao đó cô không cần biết nhưng nếu thành, chúng tôi không quên ơn cô " Bà Trần đắc ý khen con gái bà, rồi nói với Hứa Doãn Hạ.



" Bà kêu tôi giúp họ ngủ chung? " Hứa Doãn Hạ kinh ngạc nhìn Bà Trần, cô không lầm chứ một phụ nữ xinh đẹp sang trọng sao lại coa thể là loại người này? Đúng là rừng càng già càng cay.



" Ừ, chuyện càng sớm càng tốt, cô biết đó nếu cô giúp tôi sẽ quên chuyện cô và Hoắc Tư Danh có quan hệ gì đó mà giúp cửa hàng cô ngày càng rộng mở, còn không,sau này cô đừng hối hận là được" Bà Trần nói nhỏ với giọng điệu uy hiếp, người xung quanh không nghe được sẽ nghĩ bà đang trò chuyện với Hứa Doãn Hạ.



" Haha giúp, đương nhiên phải giúp " Hứa Doãn Hạ thầm nói để bà xem, bà hối hận hay tôi hối hận.



" Tốt tốt, tôi chờ tin tốt của cô, đây là hình con gái tôi " Bà Trần cười đến vui vẻ đưa hình con bà cho Hứa Doãn Hạ.



Hai người nói chuyện thêm vài câu sau đó rời đi. Bên kia Hoắc Tư Danh đang đi thì có người cố ý nhào vào người anh. Anh né ra người kia té xuống sàn.



Mọi người xung quanh nhìn thấy hỏi " Tiểu Thư cô không sau chứ? "



Trần Cát Tường ngã nhào ra sàn mặt đầy xấu hổ mà giả vờ xỉu. Thầm nói anh ta rõ là cố ý tránh mình nên mình mới té.



" Sao không động tĩnh gì vậy? "



" Xỉu rồi, nhanh nhanh giúp đỡ cô ta "



...... Cả đại sảnh rối thành một đoàn, Hoắc Tư Danh nhíu mày, hôm nay khai trương tiệm mà xảy ra việc điên khùng gì vậy.



" A con gái, con làm sau vậy? " Bà Trần đi qua thấy cố ý bật ngờ nhìn con gái xỉu. Bà ngước lên thấy Hoắc Tư Danh đứng đó không xa bèn nói.



" Cậu Hoắc giúp tôi đưa con bé lên bên kia nghĩ ngơi tý được không? " Bà Trần rất tự tin vì bà tin chắc Hoắc Tư Danh sẽ đồng ý, nhìn thấy anh đối xử với Hứa Doãn Hạ tốt như vậy chắc chắn cậu ta có giỏi cách mấy cũng bị lừa nhưng bà đã sai lầm vẻ ôn nhu của anh ta chỉ dành cho mỗi Hứa Doãn Hạ.



Hoắc Tư Danh nhìn bà Trần, con ngươi đầy vẻ khinh thường và ý lạnh. Mọi người xung quanh thì chờ xem kịch vui, rất nhiều người có thể giúp bà đưa con gái đi nhưng bà lại nhờ Hoắc Tư Danh là biết bà ta nhắm vào chuyện gì rồi.



" Tại sao tôi phải giúp? " Hoắc Tư Danh nhìn bà đầy vẻ kinh bỉ trả lời.



" Tại.... Tại.... " Bà Trần thấy được vẻ kinh bỉ của Hoắc Tư Danh cái gì cũng nói không nên lời.



" Hừ. Phục vụ phiền đem cô Trần kia đi ra ghế bên đó nghĩ ngơi, rồi cậu kêu người tẩy rửa chỗ cô ta nằm đi, kẻo lại lây bẩn đến những khách nhân khác " Hoắc Tư Danh nói xong xoay người đi lại bên cạnh người đang lén cười tủm tỉm bên kia.



Bà Trần mặt lo lắng, lại biến thành vạn vẹo khó coi.



Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo trước khi chuyển chương mới đọc nha