Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 134 : Gặp Lại

Ngày đăng: 18:10 30/04/20


Đến trước phòng đã được đặt sẵn ở nhà hàng KY, Hứa Doãn Hạ lại không gấp rút vào mà kéo tay Hoắc Tư Danh đứng lại



Hứa Doãn Hạ cùng Hoắc Tư Danh bốn mắt nhìn nhau một lúc lâu, Hoắc Tư Danh thì không hiểu mấy lí do Hứa Doãn Hạ kéo anh lại



Còn Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh một lúc lâu, môi cô khẽ nhếch lên, tay đang nắm cũng bị cô buông ra, Hoắc Tư Danh khẽ nhíu mày nhìn tay của anh, còn chưa kịp phản ứng



Hứa Doãn Hạ đã ôm lấy cổ Hoắc Tư Danh kéo xuống, ở trên môi anh hôn hôn, trên mặt Hứa Doãn Hạ lúc này tràn đầy vui vẻ hạnh phúc Hoắc Tư Danh lúc đầu hơi bất ngờ nhưng sau đó lại nồng nhiệt đáp trả



Chính là mới hôn được hai phút phía sau hai người lại có tiếng ho



" Khụ khụ khụ "



Cố Hoài Nam hai mắt mở to nhìn chằm chằm bé cưng của anh cùng với người yêu của bé, khoảng cách chừng hơn một mét nói



" Đi vào thôi! Còn đứng đó làm cái gì? " Cố Hoài Nam nói xong khẽ nhếch mép cười, anh đây là cố ý rình coi Hứa Doãn Hạ và Hoắc Tư Danh hôn nhau có được không? Anh không nói thì ai mà biết chính là lúc thấy bé cưng chủ động anh hơi bất ngờ, nhưng nếu không đi ra ngăn lại biết khi nào họ mới hôn xong! Anh quá tốt bụng còn gì, sợ bé cưng bị trễ nên cố ý ra làm kỳ đà



Hoắc Tư Danh nghe tiếng nói, mày hơi nhíu lại, nhanh nhẹn ôm lấy Hứa Doãn Hạ đang đỏ mặt ngượng ngùng ở trước ngực, không nói lời nào theo sao Cố Hoài Nam bước vào



Bước theo sau, Hứa Doãn Hạ len lén ngẩng đầu nhìn Hoắc Tư Danh hỏi



" Người lúc nãy là ai vậy? "



Hoắc Tư Danh khẽ nói




" Là thật sao? Chúngchúng ta sẽ gặp được bé cưng? "



Bà cảm giác như mọi chuyện là mơ, lúc đầu bà nôn nao háo hức nhưng là về sau bà lại chần chờ lo lắng bà sợ bà là đang ngủ mà mơ thấy đến khi tỉnh lại thì hoàn toàn trái ngược



Hơn hai mươi năm qua, bà đau lòng khôn siết khi nhớ lại đứa bé sơ sinh kia mất đi! Bà muốn gặp nó trong mơ dù chỉ một lần! Nhớ lại những ngày đầu bà ngồi trước ngôi mộ nhỏ mà khóc lóc lại nói chuyện chung với nó cuộc sống cứ ngỡ như thế mà trôi qua đến một ngày bà nói



" Cho ta gặp con chỉ một lần thôi có được không? "



Cũng có lẽ là do bà quá nghĩ nhiều, chính là hiện tại bà cảm thấy giống như đứa bé kia để cho bà gặp lại con ruột của bà



•••••



Cảnh cửa mở ra, Cố Minh Dương, Hà Doãn Hoa cùng Cố Hoài Thiên không để ý đến Cố Hoài Nam đang tươi cười đi trước chỉ nhìn chằm chằm phía sau lưng anh



Từ từ trong mắt ba người họ dần dần xuất hiện một người đàn ông cao to vạm vỡ hơn Cố Hoài Nam nhiều lần đang chở che trong ngực mình một cô gái cao ngang vai anh, mái tóc xoăn nâu nâu ống ánh



Cố Minh Dương khẽ trợn to mắt không tin vào mắt mình khi Hứa Doãn Hạ chui ra khỏi lòng ngực Hoắc Tư Danh Ngay cả Cố Hoài Thiên và Hà Doãn Hoa cũng thế



Hứa Doãn Hạ được Hoắc Tư Danh buông ra đứng thẳng nhìn lại bọn họ, cái gì cũng không nói



Còn Cố Hoài Thiên thì hai mắt ửng đỏ gọi



" Bé cưng " anh đã chờ hơn hai mươi năm, từ cái ngày biết Hà Doãn Hoa mang thai anh đã trông chờ từng giây từng phút dù lúc xưa có hơi thất vọng nhưng hiện tại nhìn thấy người ờ trước mặt anh không khỏi vui mừng xúc động



Hứa Doãn Hạ xinh đẹp hơn nhiều so với ảnh, nói chính xác chính là bản sao của Hà Doãn Hoa, nhưng vẫn xinh đẹp hơn rất nhiều vì cô tụ họp lại những nét đẹp nhất của Cố Minh Dương và Hà Doãn Hoa



Hà Doãn Hoa không kiềm được nước mắt chỉ nhìn chằm chằm đứa con gái suốt hai mươi năm qua của bà cứ ngỡ mất rồi



Thương Boo thì hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo đi nè! Rảnh thì thả xuống comment nhận xét tạo động lực để Boo viết tiếp chương sau nè!