Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 146 : Tôi Sẽ Vượt Qua Chỉ Cần Được Bên Anh

Ngày đăng: 18:10 30/04/20


Hứa Doãn Hạ mở mắt, nhìn xung quanh một vòng, mọi thứ đã thay đổi



Hứa Doãn Hạ lúc rớt xuống vực thẳm thì đã qua phía nơi này, hiện tại cô đang nằm trên đá, nhưng là dưới đá kia toàn là lửa, không phải nói là dung nham, không lẽ cô còn phải đi qua nơi này sao?



Hứa Doãn Hạ hít một hơi, nhớ về giọng nói nghẹn ngào kia của Hoắc Tư Danh



" Vợ ơivợaaaaaaaa "



Đúng vậy! Cô nhất định phải sống, Hoắc Tư Danh đang đau buồn đợi cô



Hứa Doãn Hạ đi xuống, không nhịn được hít hà một tiếng nóng nóng quá! Da thịt tuy không bị chín hay bị cháy nhưng là cô cảm nhận được nhiệt độ này mà nằm xuống thì thành luôn bộ xương khô chứ không phải vừa



Hứa Doãn Hạ mím môi nhịn nóng, giơ chân lên không bị gì hết nhưng là rất rất nóng, nóng đến nổi chính cô cũng không tưởng tượng được



Hứa Doãn Hạ hít thật sâu Bước từng bước nặng nề về phía trước, nước mắt cô lửng khửng muốn rơi nhưng cô nhịn cô không muốn khóc, nếu lúc này cô khóc thì sẽ cạn kiệt sức lực nhưng là nhịn ra sau thì dòng nước mắt của Hứa Doãn Hạ cũng rơi xuống từng bước từng bước một đi về phía trước



Hứa Doãn Hạ đi mãi thấy được một bóng người đeo mặt quỷ cao tận hơn hai mét đang dùng ánh mắt dò xét nhìn cô, trong lòng Hứa Doãn Hạ sợ hãi nhưng cô không thể khuất phục như vậy được, Nội đã dùng hai mươi năm căn nguyên để cô sống lại, cô phải cố gắng vượt qua Hứa Doãn Hạ từ ánh mắt đỏ ửng muốn khóc biến thành ánh mắt không thua kém gì Hoắc Tư Danh, có thể phóng ra sát khí dọa người



Trong đầu Hứa Doãn Hạ lúc này " Ai Cản Ta Đều Phải Chết " Nên sát khí dần dần được phóng ra, lúc trước cô cũng có nhưng đấy chỉ là sát khí thỏ chỉ dọa được một vài người ( Khựa khựa boo muốn nói là nhỏ á nhưng sát khí thỏ nghe nó dễ thương) còn bây giờ cái loại khí thế với sát khí hừng hực nay khiến ai cũng phải sợ



Bóng người mặt quỷ nhìn cô chằm chằm một lúc, giọng nói như là quỷ Tu La khàn khàn trầm thấp vang lên



" Cô Làm Gì Ở Nơi Này? " Giọng nói khàn thấp nhưng rất vang vội, khiến tai Hứa Doãn Hạ cứ cảm thấy ong ong mãi thôi




Hứa Doãn Hạ ngẩng đầu nhìn chằm chằm không sợ hãi như lúc trước nữa nói



" Tôi muốn sống! "



" Cô biết rõ Người chết không thể sống lại À thì ra có căn nguyên " Mặt quỷ nheo mắt nguy hiểm nhìn cô, nhìn một lúc lâu mới nhếch mép nói



Hứa Doãn Hạ chỉ đứng đó im lặng, cái gì cũng không nói chân của cô từ đầu gối trở xuống chín khét rồi! Cô đứng khá lâu nên cô cảm nhận được sức nóng hừng hực từ dung nham càng thêm đáng sợ, Hứa Doãn Hạ cắn chặt môi nhịn



Mặt quỷ quan sát cô nãy giờ đương nhiên biết, hắn nhếch mép cười nhẹ giọng nói



" Cô nên biết hai mươi năm căn nguyên đó không dễ dàng có được! Nếu đã muốn sống lại thì nhất định phải vượt qua dòng dung nham này! Một khi cô khụy gối xuống, vĩnh viễn không được siêu sinh " dứt câu mặt quỷ biến mất, Hứa Doãn Hạ lại tiếp tục cắn răng đi



Cô biết chứ sao không? Sống lại là đã nghịch ý trời nên một khi không vượt qua được cô sẽ không được đầu thai môi Hứa Doãn Hạ khẽ câu lên nhẹ giọng lẩm bẩm



" Em sống là vì anh đo Tư Danh sau này anh mà dám phụ bạc em! Em nhất định giết chết anh "



Dứt câu lại tiếp tục đi về phía trước, mặt quỷ canh lửa và mặt quỷ canh miểng xuất hiện từ phía sau nhìn chằm chằm bóng dáng Hứa Doãn Hạ khuất dần nhẹ giọng nói



" Cô ta vốn có thể sống hơn năm mươi năm nữa không chừng! Nhưng tại sao lại ở đây? " hắn rất thắc mắc, không phải chỉ có căn nguyên không mà mạch sinh mệnh của Hứa Doãn Hạ vốn còn mà còn rất mạnh nữa!



Quỷ canh miểng nói




" Cô ta là người của Cố Gia "



" À "



Người Cố Gia sao? Hèn gì haha



Cả hai bóng người mặt quỷ biến mất



••••••



Hứa Doãn Hạ nóng đến cả người run rẩy, cô không biết làm gì ngoài chuyện cố gắng bước đi cô sợ khi cô khụy xuống sẽ vĩnh viễn không thấy được Hoắc Tư Danh



Từng bước từng nước nặng nề đi về phía trước, đi mãi đi mãi và đi mãi ánh sáng Haha môi cô khẽ nhếch lên, cũng không biết đã đi bao lâu cuối cùng cũng đã thấy ánh sáng đó



Hứa Doãn Hạ bước nhanh hơn mặc cho da thịt đau rát cô đi nhanh hơn và nhanh hơn đôi tay nhỏ bé chạm đến cánh cửa đó, một giọng nói lạnh lẽo vang lên



" Cô nên nhớ vẫn còn một thử thách cuối cùng! Sống lại nếu chính cô không vượt qua được thì vĩnh viễn cô và người cô cố gắng đi tới nhường này sẽ xa nhau "



Lời nói vừa dứt, có một luồng gió mạnh thổi bay cô đi, Hứa Doãn Hạ nhắm chặt mắt, nước mắt chảy xuống



" Tôi sẽ vượt qua chỉ cần được bên Anh "



•••••••



Giải thích: Hứa Doãn Hạ để vượt qua những cái thử thách để sống lại này không phải ngày một ngày hai, giống như chương trước, cô phải đi trên miểng chai hay thủy tinh đó là cả tháng trời mới đi hết! Nhưng vì muốn cho truyện diễn biến nhanh hơn nên mội thử thách là một chương thôi nha! Truyện còn rất dài! Nên mấy bạn nhớ ủng hộ Boo nha!



••••••••••••••••



Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!