Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 153 : Anh Nhớ Vợ Lắm

Ngày đăng: 18:10 30/04/20


Hứa Doãn Hạ ở thế giới bên kia hiện tại vẫn đang cố gắng đi trên biển miểng ( chương trước trước có kể rồi) bổng dưng nghe tiếng Hoắc Tư Danh khóc nức nở, Hứa Doãn Hạ la lên



" Tư Danh "



" Tư Danh chồng đừng khóc nín đi nín đi "



" Tư Danh Tư Danh " la lớn trong biển miểng vô vọng, Hứa Doãn Hạ la một lúc lại nức nở khóc thành tiếng, nhưng vì muốn sớm về với Hoắc Tư Danh, Hứa Doãn Hạ cứ thế vừa đi vừa khóc



•••••



Bác sĩ và Cố Hoài Thiên vào tới, chính là Hứa Doãn Hạ đã hoàn toàn quay lại trạng thái ban đầu, cô nằm yên không nhúc nhích như lúc đầu



Bác sĩ kiểm tra xong nhẹ giọng nói an ủi Cố Hoài Thiên



" Cậu yên tâm, hiện tại mới một ngày mà cô Hứa đã có phản ứng như vậy thì chắc chắn sớm muộn gì cũng tỉnh " dừng một chút lại nói



" Rảnh rỗi ngồi nói chuyện với bệnh nhân cũng là cách giúp cho cô ấy tỉnh lại đó " dứt câu bác sĩ cùng với y tá rời đi



Cố Hoài Thiên đứng đó nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ, không kiềm được mà nức nở khóc Làm sao anh không biết Bác sĩ khi kiểm tra cho Hứa Doãn Hạ, ông ấy nhíu chặt mày làm sao anh lại không thấy bé cưng bé cưng của anh
Cố Hoài Thiên đứng đó nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ, không kiềm được mà nức nở khóc Làm sao anh không biết Bác sĩ khi kiểm tra cho Hứa Doãn Hạ, ông ấy nhíu chặt mày làm sao anh lại không thấy bé cưng bé cưng của anh



•••••



Hoắc Tư Danh từ HK đi thẳng đến bệnh viện, một hạt cơm cũng chưa đụng qua, đi thẳng đến phòng Hứa Doãn Hạ, Cố Hoài Thiên tự động đi ra, Hoắc Tư Danh mặt mày tái nhợt ngồi một góc nắm chặt tay Hứa Doãn Hạ vuốt ve, đôi mắt vốn lạnh lẽo nhưng bây giờ lại biến thành bi thương



Con ngươi sâu thẳm không đáy cứ mở ra nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ, hai mắt dần dần lại đỏ ửng



Anh nhớ Hứa Doãn Hạ nhìn cô trên giường bệnh nằm yên đó, tim anh cứ thế mà thắt chặt lại anh thở thở không nổi nhớ lại thường ngày vào thời gian này



Anh và cô sẽ tay trong tay đi ra bãi đỗ xe về nhà, hay là hôn nhau ở trong phòng làm việc của Hứa Doãn Hạ khi về đến nhà, anh và cô lại hôn nhau mỗi ngày mỗi ngày dường như không ngày nào là không hôn cả



Anh nhớ Hứa Doãn Hạ, nhớ đến không chịu được anh muốn rất muốn cô tỉnh lại hung hăng đánh hung hăng cắn anh như mọi ngày anh muốn muốn nhìn thấy cô cười cười thật rạng rỡ khi trêu đùa anh



Hoắc Tư Danh hai mắt đỏ ửng nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc lâu mấp máy môi nói



" Không phải em hứa với anh là cùng nhau sống một đời một kiếp một người sao? Thế tại sao em cứ ngủ, ngủ từ sáng đến giờ không tỉnh dậy? "



Hoắc Tư Danh đưa tay lên lau nhẹ đôi mắt tràn lệ của anh lại nói tiếp
Hoắc Tư Danh đưa tay lên lau nhẹ đôi mắt tràn lệ của anh lại nói tiếp



" Em không nhớ anh sao? Cả ngày hôm nay chúng ta còn chưa hôn nhau nữa đó? Em không nhớ anh sao? Chúng ta còn chưa lăn giường nữa đó " cắn chặt môi một lúc, Hoắc Tư Danh thở hắt ra nói tiếp



" Chúng ta còn chưa sinh những đứa con, còn chưa đặt tên cho chúng em không đau lòng sao? Vợ ngủ đủ rồi tỉnh lại đi em anh cho em đánh cho em cắn đó em thích anh bận váy lắm đúng không? Chỉ cần vợ tỉnh anh bận cho vợ xem, cho vợ chụp hình luôn không phải vợ thích ăn cháo cá anh nấu sao? Dậy đi anh nấu cho vợ ăn được không vợ? Đừng ngủ, ngủ nữa " càng nói Hoắc Tư Danh càng không kiềm được nước mắt và nghẹn ngào của anh nhưng anh vẫn nói



" Anh nhớ vợ lắm cả ngày hôm nay anh sợ sợ đến nổi chính anh không tưởng tượng được nhìn em cứ ngủ say như vậy anh không muốn một chút nào vợ nỡ lòng nào để anh đau lòng như vậy sao? Vợ dậy đi dậy đi đừng ngủ nữa anh muốn nghe vợ nói muốn nghe vợ chửi muốn tất cả mọi thứ vợ tỉnh đi mà "



Dứt câu, trong phòng bệnh truyền ra thanh âm nức nở thành tiếng của Hoắc Tư Danh Cố Hoài Thiên, Cố Hoài Nam và người Hoắc Gia, cả Đàm Vĩnh Long hai mắt không khỏi đỏ ửng



Những gì Hoắc Tư Danh nói, họ nghe chứ nhìn anh đau, họ cũng đau nhưng họ biết dù đau ra sao cũng không đau bằng anh



Hoắc Tư Danh vẫn luôn lạnh lùng, thi thoảng lại nở nụ cười khi có Hứa Doãn Hạ, giờ đây lại thành một kẻ bình thường, muốn khóc là khóc không kiêng kỵ gì nổi đau đó không ai sánh bằng nổi đau đó cũng vĩnh viễn không ai chửa lành ngoài Hứa Doãn Hạ những giọt nước mắt vốn không có nhưng giờ lại xuất hiện cũng chỉ vì Hứa Doãn Hạ



Cố Hoài Thiên nhìn cánh cửa kép hờ mấp máy môi lẩm bẩm



" Hạ Hạ, em nghe thấy không? Chồng em lại khóc lại khóc nức nở thành tiếng mà không để ý có ai nghe thấy không? Hạ Hạ, nếu chính em không dậy thì chồng em thật sự cũng sẽ không xa nổi em đâu "



Với tính cách của Hoắc Tư Danh, dù mới tiếp xúc nhưng Cố Hoài Thiên biết, nếu bé cưng mà xảy ra chuyện, thì Hoắc Tư Danh cũng không để bé cưng đi một mình đâu



••••••••••••••••



Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!