Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 194 : Hứa doãn hạ! ngày mai sẽ là ngày cuối cùng của cô

Ngày đăng: 18:11 30/04/20


Trong khi Cố Hoài Thiên đang lên sân bay, bay thẳng về nước B 



Thì tại nước B 



Emleo ngồi trên ghế, nhìn như không nhìn năm người đang đứng cúi đầu trước mặt cô, môi cô khẽ câu lên nói 



" Ngày mai, các người tranh thủ đi bàn bạc với cái ông gì đó bên nước B đi Ông ta mà không đồng ý điều kiện và lợi nhuận của chúng ta, thì cứ bỏ về Rồi sau đó chúng ta nhanh chóng về lại SiLa " 



Quản gia Oukit nhíu lại, khẽ ngẩng đầu nhìn Emleo nói 



" Nhưng nữ hoàng đã dặn " lời nói còn chưa dứt, Emleo nheo mắt nguy hiểm nói 



" Tôi là công chúa hay là ông? " 



Quản gia Oukit im lặng, Emleo lại nói 



" Cứ lm như tôi nói, ngày mai chính tay ta sẽ đem Hoắc Tư Danh về SiLa cùng ta " Emleo đắc ý nói 



" Tôi sẽ đi cùng với công chúa qua chỗ cậu Hoắc " Quản gia Oukit lo lắng khẽ nói, Emleo tuy được nuôi dạy đàng hoàng nhưng tính tình quá nóng nảy, ông không thể để cô một mình hành động được 



Vừa nghe quản gia Oukit nói xong, " Xoảng " bình hoa đặt bên tay Emleo rơi xuống, Emleo ánh mắt sắc bén nhìn quản gia Oukit khẽ nói 
Vừa nghe quản gia Oukit nói xong, " Xoảng " bình hoa đặt bên tay Emleo rơi xuống, Emleo ánh mắt sắc bén nhìn quản gia Oukit khẽ nói 



" ông quên mất cái thân phận thấp hèn của mình rổi sao? Quản gia Oukit? " 



Quản gia Oukit, mím chặt môi, che dấu sự đau lòng nhẹ giọng nói 



" Thưa công chúa tôi vẫn không quên " 



" Không quên? Vậy ai cho ông cái tư cách nói chuyện với tôi kiểu đó? Tôi đi cùng ai, hay làm gì cần một người thấp hèn như ông theo sao? " Emleo nhìn chằm chằm quản gia Oukit hung hăng nói 



" Tôi tôi " chỉ lo lắng cho công chúa lời nói vốn muốn nói ra, nhưng lại không bao giờ nói ra được Quản gia Oukit ngẩng đầu, ánh mắt bi thương nhìn Emleo, sau đó lại khẽ cúi đầu xuống nhẹ giọng nói tiếp 



" Tôi xin lỗi, sẽ không có lần thứ hai " 



Không sao, chỉ cần được ở bên Emleo, chính ông cũng đã mãn nguyện rồi dù sao ông chỉ là một kẻ thấp hèn, muốn nhìn con gái cũng khó huống chi hiện tại đã được gặp ông phải trân trọng Dù ông có bị sỉ nhục hay ra sao đi chăng nữa, ông cũng chấp nhận được 



Emleo môi khẽ câu lên vừa lòng nói 



" Biết thân biết phận như vậy là tốt " dừng một chút lại nói 




" Tốt lắm Các người lui xuống đi " 



Năm người đứng trước mặt Emleo khẽ chào theo kiểu nước SiLa, không nói gì thêm nữa khẽ xoay người, bước ra ngoài 



Emleo vừa thấy những người kia đi, môi cô khẽ câu lên vui sướng, thầm nghĩ 



" Hứa Doãn Hạ! Ngày mai sẽ là ngày cuối cùng của cuộc đời cô Haha Hoắc Tư Danh cũng sẽ đi cùng ta về SiLa Haha haha " 



Nụ cười quỷ dị đầy am hiểm vang lên, Emleo ngã lưng tựa vào đầu giường đắc ý 



••••••• 



Biệt thự Hoắc Tư Danh 



Hứa Doãn Hạ và Hoắc Tư Danh vừa vào tới trong nhà Cửa vừa đóng lại, Hoắc Tư Danh kéo mạnh Hứa Doãn Hạ vào lòng anh, ôm chặt cô sau đó lại hôn nhẹ xuống dưới môi cô, nụ hôn nhẹ nhàng nhưng lại rất nồng nàn đậm đà 



Hai người dừng lại, bốn mắt nhìn nhau, như thể rất lâu rồi chưa nhìn thấy nhau vậy, không nhanh không chậm lại một lần nữa dính lấy nhau Nụ hôn lấn này mạnh mẽ hơn, sâu sắc hơn rất nhiều Môi tìm lấy môi, lưỡi cuống lấy lưỡi, cứ thế day dưa triền miên không dứt, Hoắc Tư Danh đưa sâu lưỡi vào trong miệng cô, trêu chọc cô, hai người quấn quýt mãi không thôi Đến một lúc buông ra cả hai đều thở phì phò nặng nề 



Ánh mắt của cả hai đều ngập tràn lửa dục vọng, Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ, cái gì cũng không nói, chỉ nhìn chằm chằm như hỏi ý 



Hứa Doãn Hạ hơi sợ một chút, nhưng sau đó cũng nhanh chóng gật đầu, chủ động ôm lấy cổ Hoắc Tư Danh nói 



" Anh anh nhẹ chút " Hứa Doãn Hạ vừa nói dứt câu mặt đỏ bừng như vừa ra ngoài phơi nắng, Hoắc Tư Danh môi khẽ câu lên gật đầu thổi khí vào tai Hứa Doãn Hạ " Phù " lại nhẹ giọng nói 



" Anh sẽ không làm vợ đau "