Tình Nhân Của Tổng Tài
Chương 573 : Chúng ta cũng đã trở về bên nhau
Ngày đăng: 18:15 30/04/20
Hoắc Tư Danh cười cười nói.
" Con còn bận công việc. " anh nói chính là sự thật, nhưng nếu như Hứa Doãn hạ muốn ở vài ngày, thì anh có thể sắp xếp thời gian.
Nhưng trước khi xuống...
" Chồng, em nghĩ chúng ta cần thương lượng thật tốt một chuyện? "
" Chuyện gì? "
" Em nghĩ... em nghĩ chúng ta nếu được sự cho phép của ba mẹ thì chúng ta nên về ngay! " Hứa Doãn Hạ nhếch mép cười nói.
Hoắc Tư Danh vừa nghe, mày anh nhíu lại, trong lòng không khỏi suy nghĩ nhiều hơn.
Hứa Doãn Hạ ôm lấy cánh tay của Hoắc Tư Danh lắc lắc nói.
" Nha... nha chồng... "
Hoắc Tư Danh nhìn nhìn Hứa Doãn Hạ nói.
" Anh nghĩ, vợ vẫn nên ở đây vài ngày! "
" Không được. "
" Tại sao? "
" Nếu đã được đồng ý, anh mà còn ở đây vài ngày, đến vài ngày sao họ nhất định đổi ý. "
" Nếu đã được đồng ý, anh mà còn ở đây vài ngày, đến vài ngày sao họ nhất định đổi ý. "
Dừng một chút, Hứa Doãn Hạ bĩu môi nói.
" Thật sự đấy chồng! "
Hoắc Tư Danh thở ra một hơi, không nhanh không chậm gật nhẹ đầu một cái, anh thật sự không muốn, nhưng vì nụ cười của vợ yêu, sự mong muốn của vợ yêu, anh vẫn nên làm theo ý vợ yêu.
Quay về với hiện tại.
Cố Minh Dương nhíu mày nói.
" Không thể đợi vài ngày hả đi sao? Dù sao cậu cũng mới đến đây. "
Hoắc Tư Danh cười trừ nói.
" Ba vợ, ngài cũng biết đó, con và Hạ Hạ bỏ bê công ty và cửa hàng gần nửa năm chứ ít đâu, mà hiện tại mọi chuyện đã giải quyết ổn,con vẫn nên về lo mấy dự án còn dang dở kia, nếu không thì con biết phải làm sao kiếm đủ tiền nuôi con nuôi cháu của ba đây. "
Hà Doãn Hoa và Cố Minh Dương, nghe Hoắc Tư Danh nói, cả hai đều nhíu chặt mày mà nhìn chằm chằm bụng của Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ thì vẫn im lặng mà xoa xoa bụng.
Chính là dù một nhà bốn người Cố Minh Dương có nói gì thì cũng không thể nào thay đổi ý nghĩ của Hứa Doãn Hạ.
Vẫn phải đồng ý để cô rời đi.
Trước khi rời đi, thì Hà Doãn Hoa chuẩn bị đầy đủ hết tất cả mọi thứ cho Hứa Doãn Hạ, không những thế còn có rất nhiều chuyện cần phải lưu ý, Hà Doãn Hoa cũng một mình nói cho cô nghe.
Một giờ chiều, thì Hoắc Tư Danh, Hứa Doãn Hạ, Đàm Vĩnh Long, Từ Hạnh Ngôn, Aron và Lin rời đi.
Aron và Lin thì đi chuyến bay khác về lại SiLa đoàn tụ với vợ con, Ken thì ở lại EL cùng với Cố Hoài Nam.
Những người HK bên SiLa và SiLa Nữ Đế cũng đã rút đi hết, một số về lại El, một số về lại nước B, chỉ còn một vài người còn ở SiLa để giữ liên lạc về sau.
SiLa Nữ Đế cũng như trước kia, nhờ sự giúp đỡ của HK và những nước láng giềng có quan hệ thân thiết của thập niên trước cũng ra sức thanh tẩy cả một SiLa Nữ Đế rộng lớn. Những gì cổ điển quy củ của những năm xưa đã hoàn toàn khôi phục, những tầng lớp của xã hội cũng theo đó mà bị xóa đi, trong SiLa Nữ Đế, không còn cái chế độ Nữ Quyền nào nữa, tuy đây vẫn theo chế độ Nữ Quyền nhưng đàn ông và đàn bà đều được công bằng và pháp lực bảo vệ.
Và đương nhiên, HK là một trong số những thành phần được thưởng hậu hĩnh nhất, không chỉ được trả thù lao cao ngất ngưỡng bên SiLa còn có bên SiLa Nữ Đế, nước Zom cũng phải cung cấp không ít của cải vật chất cho HK, và ký giấy cam kết sẽ không xâm chiếm hay gây ra bất cứ chuyện ác nào nữa để không để chuyện của Nhị Hoàng Tử cấu kết với Ara Limsini thay đổi cả một vương triều bị bại lộ mà làm cho nước Zom nhiều hệ lụy sau này.
Mọi chuyện cứ đâu vào đấy hết, trên máy bay, Hứa Doãn Hạ dựa vào lòng ngực rắn chắc của Hoắc Tư Danh, nghe anh kể từ đầu đến cuối, từng chuyện từng chuyện một, cô nghe đến bị cuốn vào, nhập tâm như chính bản thân mình đang đứng trong cuộc vậy, mãi một lúc lâu cô mới nói.
" Mọi chuyện đã yên bình. " những thứ không an phận kia, cũng an phận, những kẻ độc ác cũng bị trừng trị, những người chết oan cũng được ngủ yên, và những ngày vất vả khổ cực của Hoắc Tư Danh nói riêng và toàn bộ HK nói chung cũng đã kết thúc.
Những người HK, có vô tình vì nhiệm vụ lớn này hy sinh cũng đã có thể an nghỉ yên giấc nơi đó.
" ỪM. " Hoắc Tư Danh nhếch mép cười khẽ một cái, cúi đầu nhìn cô đáp.
Hứa Doãn Hạ đưa tay anh xuống đặt lên bụng, tay cô đè lên tay anh, môi câu lên hạnh phúc nói.
" Chúng ta cũng đã trở về bên nhau. " những ngày tháng cô đơn tịch mịch ấy cuối cùng cũng đã kết thúc... cô sẽ không xa anh và anh cũng sẽ không xa cô nữa.
Mọi thứ sẽ như trước kia, anh mãi bên cô và cô cũng thế.
Hứa Doãn Hạ dựa vào lồng ngực của Hoắc Tư Danh, cô lại dụi dụi vào cổ anh mấp máy môi nói.
" Sau này, em sẽ cùng anh... cho dù có đi đâu hay về đâu... em cũng sẽ cùng anh thực hiện... "
Hoắc Tư Danh dùng ánh mắt trìu mến nhìn Hứa Doãn Hạ, trong mắt tràn ngập sủng nịch nói.
" Được, chúng ta sẽ không xa nhau... sẽ không bao giờ xa nhau. "