Tình Nhân Tuổi 18

Chương 15 : Phỉ nhổ 2

Ngày đăng: 17:04 18/04/20


Hạ mẹ vừa thấy cô vào, sắc mặt trở nên cực kỳ phẫn nộ. “Cút, ai cho cô vào!”



“Mẹ, mẹ đừng nóng giận, là con đến thăm mẹ, còn có em trai em gái!” Hạ Vũ

Tình đứng trước cửa, không dám tiến vào nửa bước, rất sợ làm mẹ giận đến thân thể không tốt.



“Cút, đồ đê tiện không biết xấu hổ này,

không được gọi tôi mẹ!” Hạ mẹ tức giận đến thở mạnh chỉ vào Hạ Vũ Tình,

từng chữ từ miệng vô tình làm tổn thương người.



“Không……” Sắc mặt Hạ Vũ Tình nhợt nhạt lui về sau vài bước, không tin được những chữ khó nghe kia lại phát ta từ miệng mẹ mình.



“Hạ Vũ Tình, cho dù tôi chết, cũng không lấy của cô một đồng. Tiền kia của

cô rất dơ bẩn, khó trách tôi trị bệnh lâu như thế mà không thấy chuyển

biến tốt. Vì tiền của cô, rất xui.” Hạ mẹ thật khinh bỉ nhìn Hạ Vũ Tình

liếc mắt một cái, sau đó đi đến ngồi xuống sô pha.



Hạ Vũ Tình đứng trước cửa lớn, cắn chặt môi dưới nghe mẹ chửi rủa.



Tiền của cô thật sự rất bẩn sao? Cô vì nhà này, vì người thân của cô, cô bán rẻ tất cả, chẳng lẽ sai lầm rồi sao?
“Cút, ai cần tiền dơ bẩn của cô. Người em gái cô lấy có rất nhiều tiền, người ta đã thu xếp chuyện này ổn rồi.” Hạ mẹ lại đứng dậy, ném tiền vào mặt con gái.



Hạ Vũ Tình cắn chặt môi, không để mình khóc thành tiếng. Từ tháng trước, bị em gái phát hiện ra

cô đi làm tình nhân. Cả nhà bắt đầu không để ý tới cô, mẹ lại tức giận

nói với cô bà không có đứa con gái hèn hạ như thế.



“Mẹ, đây là tấm lòng của người làm chị con!”



“Đồng tiền dơ bẩn của cô, chúng tôi không cần, để em gái cô có thể an tâm kết hôn đi! Về sau tôi không có đứa con gái như cô, tôi không muốn vì cô,

nó không ngẩng nổi đầu trước mắt mọi người!” Hạ mẹ lạnh nhạt nói.



Mỗi một câu giống như một lưỡi dao sắc bén, hung hăng đâm vào trái tim cô.



“Cô nhanh lên, lát nữa em gái cô và bạn trai nó sẽ qua đây.” Hạ mẹ thật khẩn cầu nói.



“Mẹ, con đi, có thể có người chăm sóc nhà chúng ta, con an tâm rồi!” Cô nhìn lại mẹ, nhìn xung quanh nhà mình một vòng. Sau đó Vũ Tình ngồi xổm

xuống, nhặt từng tờ từng tờ tiền mà mình đã dùng thân thể để đổi lại.



“Đúng rồi, hôn lễ của em gái cô cô không cần tham dự. Đỡ phải vì cô, làm em gái cô mất mặt!”



“Con biết rồi!” Vũ Tình cắn chặt môi, sau đó đứng lên.



Xoay người rời đi trong nháy mắt, cô lại nhìn thoáng qua bóng lưng mẹ.