Tình Nhân Tuổi 18

Chương 163 : Nhảm mà thôi

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


Edit M&M



Thang Duy Thạc đi bước một đi tới, cuối cùng vây cô lại ở vách tường.



“Anh~anh~anh cách tôi xa một chút, tôi đến là để bàn vấn đề bồi thường!” Vũ Tình đẩy người hắn, lắp bắp nói!



“Suy nghĩ của em chỉ là nhảm mà thôi!” Thang Duy Thạc cong khóe môi lên, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.



“Cái gì gọi là nhảm mà thôi, đây là yêu cầu của tôi, nếu anh không thể đáp ứng, vậy chúng ta cũng đừng nói chuyện nữa!” Vũ Tình bị chọc tức, dùng sức đề hắn một cước……



Thang Duy Thạc Nhạy bén dễ dàng tránh thoát cô, hôn trộm trên mặt cô một cái.



“Này, anh đừng có xằng bậy. Chúng ta nói chuyện trong phòng, anh không thể đứng đắn được à?” Cô dùng sức lau mặt, chỉ thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn hiện lên nhiều vệt hồng hồng.



“Em nói giá cả chỉ là nói nhảm mà thôi, nói nhảm, ha ha, buổi tối ở trên giường còn có thể thương lượng. Nếu bàn như thế, vậy chúng ta sẽ không bàn!” Thang Duy Thạc kéo tay cô đang lau mặt xuống, bá đạo khóa trong bàn tay mình.



“Thang Duy Thạc, tên háo sắc này, nếu anh không đứng đắn, thì buông tôi ra, bổn tiểu thư không nói chuyện với anh!” sắc mặt Vũ Tình càng thêm đỏ bừng!



Nhìn hai mắt cô bốc lửa, Thang Duy Thạc nhún nhún vai, mang theo ủy khuất nói: “Ai nói không nói chuyện, ai nói anh không muốn nói chuyện đứng đắn? Em có biết sau một ngày khởi công, tổn thất với công ty anh lớn thế nào không? Là em nói giá đất kia căn bản quá nhiều, chỗ đó cách trung tâm khu phố rất xa, trong lòng em không tính sao? Một mét vuông chín mươi vạn, em điên rồi à?”



“Chỉ có giá này, một ngàn hai trăm vạn, cho tôi tôi sẽ đi!” Vũ Tình ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, khiêu khích nói.



Thang Duy Thạc hừ lạnh một tiếng, thân thể dùng sức hướng ép vào trên thân thể của cô.” Là em nói chuyện không đứng đắn, hay là anh không đứng đắn?”
Thang Duy Thạc không để ý tới người bên trong khóc lóc om sòm, ấn điện thoại nội bộ. ” Khang quản lí, nhanh đi thu dọn, cho anh hai tư giờ phải làm xong!”



“Vâng, vâng, vẫn là ông chủ lợi hại!” Khang quản lí không lỡ mất thời cơ khích lệ ông chủ!” Chúng tôi ý, phải vừa khóc lại vừa cầu ……”



“Tốt lắm, bỏ bớt lời, nhanh đi làm việc đi!” Giờ phút này, hắn không có thời gian nghe nịnh bợ đâu!



” vâng, vâng!”



……



“Thang Duy Thạc anh thả tôi ra, chết tiệt, chết tiệt! Thủ đoạn hạ tiện thế này anh cũng dùng, nói cho anh biết, một ngàn hai trăm vạn, nếu không tôi mãi mãi ở nơi này không đi đâu!”



Vũ Tình tức giận đến ngồi thật mạnh trên giường lớn, phồng miệng nói hết bài này đến bài khác.



Nửa giờ sau, điện thoại văn phòng tổng giám đốc lại vang lên lần nữa.



“Alo……” Thang Duy Thạc cầm lấy điện thoại!” Tổng giám đốc đã làm thỏa đáng tất cả rồi!” Khang quản lí hưng phấn báo cáo!



Thang Duy Thạc nhếch khóe miệng,” Ừ, vậy mau chóng khởi công đi!”



Tốt lắm, nơi đó cuối cùng cũng làm xong!