Tình Nhân Tuổi 18

Chương 167 : Tóm được con át chủ bài

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


Edit Janggie



Beta H



Thang Duy Thạc nhẹ nhàng lắc đầu, lộ ra nụ cười châm chọc. “Gia đình của anh, có cũng được mà không có cũng không sao, anh căn bản là coi thường nó.

Còn nữa, anh muốn đem em mang con trở lại vòng tay của anh, cùng hôn

nhân hoàn toàn không vấn đề gì!”



“Vì sao lại cứ phải ép buộc tôi? Anh căn bản không yêu tôi, thậm chí còn không thích tôi!” Cô thật không hiểu!



Lời của cô cũng là lời Thang Duy Thạc muốn hỏi tới, không biết tất cả xúc động này từ đâu mà đến.



“Anh thích thân thể của em, ở trên thân thể của em, anh có thể hưởng thụ

khoái hoạt trước nay chưa có!” (BT quá:-SS) Suy nghĩ sau một hồi, hắn

nói ra một đáp án khiến cô không biết là nên cười hay là nên khóc.



“Có rất nhiều phụ nữ so với tôi còn trẻ tuổi, xinh đẹp hơn, anh có thể đi tìm họ!”



“Đừng vô nghĩa, anh chỉ muốn em!” Hắn không muốn tốn tinh lực cùng cô nói lý

lẽ. “Lời anh nói là mệnh lệnh, em chỉ có thể chấp nhận!”



“Đừng có nói mệnh lệnh, tôi không phải cấp dưới của anh, sẽ không bao gờ nghe

theo lời anh!” Cô nâng gót giầy, dùng sức đạp mạnh lên chân hắn..



“A……” Lần này hắn không có phòng bị! Trên mặt chân đau đớn, khiến hắn không thể không buông cô ra.




Trong lòng cô cuồng loạn không thôi, bối rối chạy ra khỏi văn phòng tổng giám đốc.



Thang Duy Thạc hổn hển đập thật mạnh vào tường. “Hạ Vũ Tình, em cho là em có thể chạy trốn sao?”



***************************



Trở về nhà, cô toàn thân không ngừng run rẩy, lời nói của hắn như tiếng vọng của ma rủ, liên tục lặp lại bên tai cô.



“Vũ Tình, mày thật không kiên định, thật khiến người ta xem thường! Hắn là

chồng của em gái mày, cho dù là mày thương hắn đến nhường nào, loại cảm

giác này chỉ có thể đặt ở tận dưới đáy lòng! Mày thế nhưng lại do dự,

đáng chết, mày thế nhưng lại khát vọng trở lại bên cạnh hắn, khát

vọng……” Lời cô thì thào tự nói bỗng ngừng lại, hai mắt bên trong tỏa ra

một chút đau thương cùng một loại vướng bận thật sâu!



Bao điện thoại bỗng vang lên, Vũ Tình thu lại hết cảm xúc. Đưa điện thoại ra, mặt trên một dãy số lại. “Alo, xin hỏi..”



“Mẹ, mẹ sao lại bảo chú tới đón con, mẹ, mẹ đang ở đâu?” Giọng nói của Nhạc

Nhạc ngọt ngào hỏi, nhưng thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng cười của bạn bè.(??????)



“Bảo bối, con đang ở cùng với ai?” Trái tim Vũ Tình

cuống cuồng giọng nói cấp bách, lạy trời, con gái cô sẽ không lọt vào

tay bọn bắt cóc chứ!




“Mẹ, ở cùng với chú. Con ở trong xe của chú, mẹ, xe của chú thật là to nha!”



“Nhạc Nhạc, chú nào, mau nói cho mẹ!” Cô lo lắng hỏi, tiếng nói đều đang run rẩy.



“Chú bong bong ý, mẹ làm sao vậy, không phải mẹ bảo chú tới đón con sao?……

Hạ Vũ Tình, anh bây giờ ra lệnh cho em, cầm giấy chứng minh nhân dân của em đến khách sạn, nếu không, Nhạc Nhạc liền sống cùng cha của nó!”

Thang Duy Thạc giật lấy điện thoại uy hiếp, trong giọng nói thậm chí còn mang theo vài phần thắng lợi vui sướng……



_________________________________________________________



[Lời tác giả]



Vũ Tình sẽ chấp nhận bị Thang Duy Thạc ức hiếp sao? Duy Thạc có phải cha

ruột của đứa nhỏ hay không? Hoàng Vũ Hân chấp nhận buông tay sao?



Nếu bọn họ ở chung một chỗ, Vũ Tình nên giải thích mối quan hệ này cho Tiểu Bác như thế nào?



Vũ Hân cùng Vũ Tình rốt cuộc vì sao không phải cùng một họ, chẳng lẽ là

Linh Linh đánh chữ sai sao? Nếu Vũ Hân không phải em gái ruột của Vũ

Tình, vì sao cô lại phải vì “cái kia” mà trả giá tất cả?



Giới

thiệu vắn tắt nhắc tới “Ngay tại thời điểm hắn chuẩn bị lại theo đuổi

cô, lại phát hiện ra một bí mật ngoài ý muốn, khiến hắn thật sự rất bực

bội” – Bí mật này đến tột cùng là cái gì?



Tất cả đến cuối cùng, sẽ có đáp án như thế nào? Chẳng lẽ giống như mọi người dự liệu hay sao?



Mấy vấn đề này, Linh Linh sẽ ở chương sau và tiết tử nhất định cởi bỏ.



Hãy tin Linh Linh, phần sau của chuyện xưa tuyệt đối càng ngày càng đáng xem, càng ngày càng tác động đến lòng người!