Tình Nhân Tuổi 18

Chương 178 : Khóe miệng giơ lên

Ngày đăng: 17:05 18/04/20


“Hả, cô nói cái gì? Nói tôi ghen tị với cô? Trời ơi…..” Athena bắt đầu trợn trắng mắt, xem chừng tức giận đến không chịu được.



“Vậy anh nói mắt của tôi giống ‘hố xí’ là rõ ràng do ghen tị mới nói vậy!” Vũ Tình cũng tức giận đến la lên.



“Đồ nhà quê ngu ngốc, ai thèm để ý cô!” Athena giống như rất tức giận, thật nhanh trốn tránh đến một bên phòng hóa trang, tiếp theo đóng cửa thật mạnh.



Vũ Tình cũng xoay người hướng tới cửa lớn, miệng không ngừng lải nhải, sau đó cũng vô cùng tức giận ngồi xuống ghế.



*******************************



“Trời ơi….”



“Mệt chết tôi rồi…..”



Một loạt tiếng than vang lên trong phòng.



Vũ tình vô thức quay đầu lại, lại một lần nữa giật mình kinh ngạc.



Lần này không phải nhìn thấy “gay” mà là nhìn thấy một đoàn mỹ nữ cao gầy mảnh khảnh.



Cô không phải là chưa từng thấy qua người mẫu, chỉ là chưa bao giờ nhìn gần đến vậy, và cũng chưa bao giờ gặp cùng một lúc hai mươi mấy người mẫu đồng thời xuất hiện.



Và cũng không phải trong trường hợp mà một loạt ánh mắt đều khó chịu, một loạt ánh mắt đều không bình thường nhìn cô khiến cô cảm thất xấu hổ.



Cô thấy nhóm người mẫu này ăn mặc lõa lồ hoặc nằm trên salon hoặc ngồi trên ghế. Các đôi chân dài trắng noãn tùy ý gác lên bàn trà hoặc là trên bàn hóa trang.



Vũ Tình nhìn mà phát thèm, nước miếng gần như muốn chảy xuống.



“Được rồi, các bảo bối, các cô nghỉ ngơi đủ rồi, bây giờ mặc thử quần áo diễn tối nay nha, sau đó để cho các chuyên viên trang điểm cho các cô!” Một người phụ nữ ba mươi mấy tuổi cao gầy vỗ vỗ tay chỉ bảo cho nhóm người mẫu.



“Chị Lily, chúng em đều mệt chết được. Khi nào thì cho em có thời gian nghỉ ngơi, liên tục hai mươi giờ rồi, em còn chưa được nghỉ nha!” Một cô gái có dáng người đặc biệt trong nhóm bước ra nói với một giọng khó chịu.




Lily nghi hoặc nhìn cô, sau đó nói: “Đợi cho buổi trình diễn kết thúc, đại khái là khoảng mười một giờ đêm là có thể đi về!”



Nghe nói thời gian như thế, cằm Vũ Tình thiếu chút nữa rơi xuống! Mười một giờ đêm? Mười một giờ?



Cô thật muốn hỏi cô đã làm xong móng tay rồi, chẳng lẽ lại trễ như thế mới được về nhà?



Đắn đo thật lâu, sau đó cô vẫn đem vấn đề này để trong bụng.



Phải ngoan ngoãn, đừng quên hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm, làm sao có thể đưa ra ý kiến được?



Được rồi, được rồi, đây là công việc, không phải là tiệm của mình!



Vũ Tình tìm lý do là đi toilet, sau đó liền đi đến nơi không có người gọi điện cho Nguyên Nguyên. Nhờ cô đi đón giùm Nhạc Nhạc, nhưng không gọi điện cho hắn!



Chủ yếu là, cô cơ bản đã quên hắn!



************************



Thang Duy Thạc một lần lại một lần gọi điện thoại cho cô, mà chỉ toàn nghe “không liên lạc được”. Trên mặt tức giận càng ngày càng lớn, sắc mặt càng ngày càng khó coi!



“Papa, papa! Dì giúp hình như không có ở đây phải không, vì sao lại không nhìn thấy dì ây?” Tiểu Bác trong mắt có chút khổ sở hỏi papa, không biết vì sao nó rất nhớ dì ấy!



“Tiểu Bác qua bên kia chơi đi, papa còn có việc!” Thang Duy Thạc cố gắng duy trì giọng nói bình thường nói với con.



Tiểu bác còn có chuyện muốn nói với papa, nhưng nhìn thấy ánh mắt papa thật nghiêm túc, nó tốt nhất vẫn là ngậm miệng nhỏ lại, đong đưa đôi chân ngắn ngủn chạy đến chỗ khác chơi.



Thang Duy Thạc nhìn đồng hồ trên cổ tay, lại một lần lấy điện thoại ra gọi…



Âm nhạc vừa tắt, cuối cùng cũng phát hiện ra nhạc chuông điện thoại. nhanh chóng lấy ra điện thoại, nhìn thấy dãy số hiện ra trên màn hình, Vũ Tình đắn đo một hồi, lại đem điện thoại thả lại vào túi sách.