Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam
Chương 11 : [Mạc Lâm] Omega yếu ớt thích khóc thích nháo điển hình
Ngày đăng: 04:25 19/04/20
Lạc Phi từ nhỏ đến lớn đã gặp qua rất nhiều omega ưu tú, ôn hòa có, kiêu căng có, vừa soái lại bạo lực như ba ba cũng có… Thế nhưng omega thích khóc thích nháo lại còn có vấn đề thần kinh như Mạc Lâm thật sự là lần đầu tiên gặp phải.
Lạc Phi tỉ mỉ đánh giá Mạc Lâm mới phát hiện dung mạo Mạc Lâm cực kỳ giống Mạc Hàm, chính là khí chất lại chênh lệch như trời với đất— Mạc Hàm phong độ tao nhã, mà Mạc Lâm thì yếu ớt chỉ biết khóc lóc, ánh mắt đỏ hoe, thật sự làm người ta không biết nên nhận định thế nào.
Nhìn thấy Lạc Phi, Mạc Lâm hiển nhiên có chút sửng sốt, giọng nói tràn đầy địch ý, nghẹn ngào nói: “Anh là ai, đang cười nhạo tôi à?”
Lạc Phi ho nhẹ một tiếng: “Tôi tới dự tiệc, trùng hợp đi ngang qua thôi.”
Mạc Lâm lập tức đỏ mắt òa khóc: “Hu hu… cha không thích tôi, anh trai chán ghét tôi, ngay cả người ngoài cũng chê cười tôi… Hu hu hu, chân tôi rốt cuộc không thể nào chữa trị, tôi phải sống trên xe lăn cả đời, hu hu hu hu hu…”
Lạc Phi: “… … … …”
Cảnh tượng trước mắt làm Lạc Phi có chút chấn động, cứng ngắc đứng im tại chỗ, nhất thời không biết nên làm gì cho phải.
Đã biết là omega khá yếu ớt nhưng yếu ớt tới mức này cũng không thấy nhiều, nước mắt cứ hệt như vòi nước chảy mãi không dừng, cả gương mặt đều là nước??
Lạc Phi choáng váng xây xẩm mặt mày.
‘Omega thích khóc thích nháo điển hình’ trước mắt thật sự đã làm thay đổi thế giới quan của Lạc Phi.
Nhìn thiếu niên trước mắt, Lạc Phi có chút xấu hổ nói: “Cậu đừng khóc nữa.”
Mạc Lâm ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe như bị người ta khi dễ vô cùng đáng thương làm da đầu Lạc Phi run lên bần bật.
Lạc Phi hít sâu nói: “Lớn vậy rồi còn khóc sướt mướt thì ra thể thống gì nữa? Mau lau nước mắt đi.” Tiếp đó cậu rút chiếc khăn tay màu lam nhạt trong túi nhét vào tay Mạc Lâm. Chiếc khăn này được chế tác từ chất liệu gỗ đặc biệt, cảm xúc đặc biệt mềm mại, cậu vẫn luôn mang theo bên người nhưng chưa từng dùng tới, thật không ngờ hôm nay lại đưa cho một omega lau nước mắt… Trong lòng Lạc Phi hiện giờ giống như có một vạn con voi chạy như điên.
Mạc Lâm cầm khăn lau lung tung trên mặt, còn vừa lau vừa nức nở.
Lạc Phi nhíu chặt mày: “Đừng nháo nữa. Cậu nháo loạn như vậy anh trai cậu sẽ rất khó xử, anh trai rất quan tâm cậu a.”
Mạc Lâm cứng ngắc quay qua, căm giận nói: “Anh ta mới không quan tâm tôi, anh ta căn bản không để ý tới sự sống chết của tôi, sự tồn tại của tôi chính là một chuyện phiền toái. Anh ta xuất sắc như vậy, được hoan nghênh như vậy, làm gì muốn có một đứa em tàn phế như tôi chứ? Anh ta chỉ ghét bỏ tôi…”
Lạc Phi thực không biết nói gì: “Mạc Hàm là anh ruột cậu, làm gì có chuyện ghét bỏ cậu chứ? Là tự cậu chán ghét chính mình đi?”
Mạc Lâm giống như mèo bị giẫm trúng chân, đột nhiên nâng tay vất khăn tay của Lạc Phi xuống đất, vừa khóc vừa nói: “Đừng có giả vờ tốt bụng… Hu hu hu, anh biết anh trai tôi, anh cũng không phải người tốt bụng gì cả… Hu hu… đám alpha các người đều là kẻ xảo trá, tôi không muốn nhìn thấy anh!”
Mạc Hàm lắc đầu: “Cha đừng nói vậy, con không cảm thấy vất vả gì cả.”
Mạc Khải Minh thở dài: “Kỳ thật cha cũng không để ý con là alpha hay omega, con vẫn luôn là niềm tự hào của cha, chính là con dùng thân phận alpha thì dễ xử lý công việc bên công ty hơn… Hơn nữa chuyện năm đó…”
Nói tới đây ông hơi khựng lại, ánh mắt cũng có chút phức tạp.
Mạc Hàm bị tình tự của cha ảnh hưởng, nhất thời cũng không lên tiếng.
Thật lâu sau, Mạc Hàm mới ngẩng đầu nhìn Mạc Khải Minh, kiên định nói: “Cha yên tâm, con tuyệt đối sẽ không rời khỏi Mạc gia.”
Mạc Khải Minh vươn tay xoa tóc đứa con, ôn nhu nói: “Đứa con ngoan thế này, cha cũng luyến tiếc để con đi.”
Mạc Hàm nghiêm túc nói: “Thế nên chúng ta vĩnh viễn bảo hộ bí mật này đi. Trong mắt mọi người con chính là alpha, sau này con sẽ cưới một người vợ thông minh hiểu chuyện.”
Nhìn vẻ mặt tự tin của con trai, Mạc Khải Minh mỉm cười: “Tốt.”
Lúc này Mạc Hàm căn bản không nghĩ tới anh dùng thân phận omega làm Lạc Phi hoàn toàn mất đi hứng thú với mình nhưng lại dùng thân phận alpha hấp dẫn đối phương.
Ai mà ngờ được khẩu vị của đại hoàng tử nặng như vậy, cư nhiên hứng thú với cả alpha a?!
…
Hoàn Chương 11.
[Tiểu kịch trường vô trách nhiệm]
Đại hoàng tử biểu thị: anh nghĩ mình là alpha thì an toàn à? Không dám đâu, chỉ cần anh là nhân loại, còn giới tính này nọ tôi không quan tâm.
Mạc Hàm: lăn!
Mạc Lâm: hu hu hu cậu không phải chán ghét ma khóc nhè à, tôi khóc cho cậu xem hu hu hu!
Lạc Phi: cảm giác mình có tới hai người yêu, thực hạnh phúc quá đi o(* ̄︶ ̄*)o