Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam

Chương 47 : Thích – hố này sâu quá, anh không ra được

Ngày đăng: 04:26 19/04/20


Sau khi trở lại phòng tâm thần Mạc Hàm vẫn không yên, tắm rửa thay áo ngủ, đang nghĩ xem có nên gọi cho cha hay không thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa.



Mở cửa ra thì thấy bên ngoài là hai quân nhân trẻ tuổi, nhìn anh lịch sự gật đầu: “Xin chào, cậu là Mạc Hàm đúng không? Lăng An thiếu tướng muốn gặp cậu.”



“…” Sống lưng Mạc Hàm cứng đờ, anh hít sâu ổn định tinh thần, tỏ ra bình tĩnh nói: “Chờ một chút, tôi thay quần áo.”



Sau khi đóng cửa phòng lại, Mạc Hàm lập tức gọi cho cha: “Lăng An tướng quân muốn gặp con, cha thật sự không biết người này à? Con cứ cảm thấy người này biết gì ấy.”



Mạc Khải Minh cau mày: “Cha quả thật không biết cậu ta. Con cứ bình tĩnh, cậu ta muốn gặp con không nhất định là biết bí mật của con cùng Mạc Lâm, rất có thể chỉ vì Lạc Phi thôi. Lăng An thiếu tướng là cậu ruột của Lạc Phi, có lẽ cậu ta muốn tiếp xúc với con một chút, tìm hiểu xem con là dạng người thế nào.”



Mạc Hàm nhẹ nhàng thở ra: “Vậy con có cần đi gặp không?”



“Nếu con không muốn thì có thể giả bệnh từ chối.”



Mạc Hàm cẩn thận nghĩ nghĩ: “Thôi cứ đi gặp đi. Vừa nãy đã gặp mặt ở hành lang rồi, thủ đoạn giả bệnh không gạt được đâu. Với lại, nếu con làm vậy anh ta lại càng nghi ngờ hơn.



Mạc Khải Minh ôn nhu nói: “Đừng sợ, có cha ở đây, cậu ta không làm gì con được đâu.”



Mạc Hàm gật gật đầu tắt thông tấn khí, nhanh chóng cởi áo ngủ đổi thành sơ mi quần dài, sau đó mới đi theo hai vị tướng sĩ tới phòng 1701.



Bố trí phòng này cũng giống căn phòng của Mạc Hàm, chỉ có giường, tủ áo, sô pha, gia cụ đơn giản, tất cả đều là màu lam đậm như quân hiệu cùng quân trang học viện Thánh La Thước Á. Vách tường trắng toát, trên tường không hề có đồ trang trí, trắng lam phối hợp lộ ra một tia nghiêm cẩn của quân nhân.



Áo khoác của Lăng An treo trên tủ quần áo bên cạnh, giày cũng cởi ra đổi thành dép lê, trên người mặc áo sơ mi quần dài. Lúc này đang ngồi trên sô pha uống phà, trên mặt là nụ cười mỉm ôn hòa. Bởi vì quân trang đã cởi ra, ngũ quan Lăng An tựa hồ nhu hòa hơn rất nhiều, thế nhưng ánh mắt vẫn sắc bén sau khi trải qua sa trường, tựa hồ có thể nháy mắt nhìn thấu lòng người.



Mạc Hàm kiên trì đi tới trước mặt Lăng An, lễ phép nói: “Tướng quân tìm tôi có chuyện gì không?”



Lăng An đặt chén trà xuống bàn, từ đầu tới chân cẩn thận đánh giá Mạc Hàm một lần, sau đó mỉm cười hỏi: “Ba ba cậu có khỏe không?”



Mạc Hàm ngẩn ra: “Sức khỏe cha tôi rất tốt, chỉ là bên tập đoàn Phong Dương khá bận rộn.”



Lăng An vẫn mỉm cười nhìn thẳng vào ánh mắt Mạc Hàm, từng tiếng nói: “Tôi không hỏi cha cậu, tôi hỏi ba ba omega, Phương Tử Khiêm, của cậu, ông ấy có khỏe không?”



“… … … … …”



Giống như bị tạt một thau nước lạnh, Mạc Hàm cảm thấy cả người lạnh ngắt.



Phương Tử Khiêm đã chết trong vụ bắt cóc năm đó, tro cốt chôn trong mộ viên ở chòm sao Thiên Cầm. Thế nhưng vị tướng quân trước mặt cư nhiên mỉm cười hỏi một người mà tất cả mọi người đều biết là đã chết có khỏe không, rốt cuộc có ý gì?



Thấy Mạc Hàm không trả lời, Lăng An liền đứng lên đi tới trước mặt Mạc Hàm, cười nói: “Ba ba Phương Tử Khiêm của cậu căn bản không chế, hủ tro cốt vùi ở chòm sao Thiên Cầm là rỗng. Ba ba cậu là một hacker thiên tài, phần lớ tri thức về phương diện mã hóa hệ thống là ông ấy dạy cậu. Năm đó Phương Tử Khiêm có thể chạy trốn khỏi hôn lễ cũng vì hack được kho tin tức của chòm sao Thiên Cầm, làm thân phận của mình không có cách nào bị tra ra, tôi nói đúng không?”



Mạc Hàm khẩn trương siết nắm tay, sắc mặt có chút tái nhợt: “Tôi không biết tướng quân đang nói gì.”



Lăng An nhếch khóe môi: “Cậu đừng sợ, chuyện Mạc gia tôi sẽ không nhúng vào, tung tích của ba ba cậu tôi cũng không điều tra, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu, Lạc Phi là đứa con bảo bối của bệ hạ, tôi không hi vọng nó gặp bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào. Tương lai nếu cậu gặp nguy hiểm, với tính cách của Lạc Phi, nó sẽ không để tâm tới thân phận hoàng tử của mình, không chút do dự chạy tới giúp cậu, khi đó khi vọng cậu cũng có thể thành khẩn thẳng thắn, đừng cô phụ tâm ý của nó.”



Lúc nói những lời này, Lăng An đứng ở lập trường một vị trưởng bối, giọng nói phi thường ôn hòa. Nói xong, Lăng An chủ động mở thông tấn khí, gửi một đoạn mật mã cho Mạc Hàm: “Quân bộ nghiệm chứng thông tấn khí rất nghiêm khắc, người bình thường muốn tìm tôi không nhất định có thể tìm được. Nhưng tôi có thể cho cậu một mật mã, sau này nếu cậu cùng Lạc Phi gặp phải khó khăn không thể giải quyết thì có thể hướng tôi xin giúp đỡ bất cứ khi nào, thậm chí là quân đoàn Vinh Quang phía sau tôi.”



Mạc Hàm thụ sủng nhược kinh: “Cám ơn tướng quân.”




“… …”



Nghĩ tới Lạc Phi, lại càng mệt hơn.



****



Có lẽ bởi vì trước lúc ngủ Lạc Phi gửi tin chúc ngủ ngon nên trong giấc mơ tối nay, Mạc Hàm cư nhiên mơ thấy Lạc Phi.



Trong mơ Lạc Phi mặc một thân quân trang suất khí vô cùng, nghiêng người chào anh: “Chào lãnh đạo! Hết thảy nghe theo chỉ thị của lãnh đạo!”



Mạc Hàm vỗ vỗ vai Lạc Phi: “Ngoan, nghe lời.”



Lạc Phi dùng sức gật đầu: “Vâng! Nguyên tắc đầu tiên của quân nhân là phục tùng mệnh lệnh, em tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của Mạc Hàm!”



Lạc Phi cười thực sáng lạn, Mạc Hàm nhịn không được cười cười, chủ động vươn tay ôm lấy đầu đối phương.



Cảnh tượng trong mơ đột nhiên thay đổi, hai người đứng trên đỉnh núi, chung quanh là biển mây vàng ươm, Lạc Phi ôm Mạc Hàm, ôn nhu thì thầm bên tai anh: “Em thích anh như vậy, anh cũng thích em một chút, được không?”



Mạc Hàm nghe thấy chính mình nói: “Anh sẽ suy nghĩ một chút.”



Sau đó, Lạc Phi liền nâng cằm anh hôn tới…



Xúc cảm trên môi không chân thật, trong mơ cứ mơ mơ hồ hồ, ấn tượng sâu nhất chính là đôi mắt mang theo ý cười ôn nhu của Lạc Phi.



Mạc Hàm bừng tỉnh, cả người toát mồ hôi lạnh, bị giấc mơ ly kỳ kia dọa hoảng.



—– anh cư nhiên mơ thấy Lạc Phi hôn mình.



Đại khái là vì hôm qua Lạc Phi nói ’em rất muốn hôn anh nhưng em biết anh không muốn nên sẽ không đưa ra yêu cầu này’ đi. Kết quả hôm qua Lạc Phi không đưa ra yêu cầu này nhưng trong mơ Mạc Hàm lại mơ thấy Lạc Phi hôn mình.



Người ta hay nói ban ngày hay nghĩ ngợi điều gì thì tối đến rất dễ mơ thấy. Trong giấc mơ tối qua đều là bóng dáng Lạc Phi, có Lạc Phi kẹo mạch nha cười tủm tỉm quấn quít lấy mình, cũng có Lạc Phi quân nhân mặc quân trang oai hùng hiên ngang, còn cả Lạc Phi mặt hệ thống cầm dúng tự động càn quét tứ phương trong trò chơi…



Cảnh trong mơ rất mơ hồ, thế nhưng mặc kệ là Lạc Phi nào thì nụ cười trên mặt vẫn thực sáng lạn.



Nụ cười kia hệt như mặt trời ấm áp ngày hè, cơ hồ muốn làm phỏng trái tim Mạc Hàm.



Mạc Hàm đứng dậy tiến vào toilet, dùng nước lạnh tát lên mặt để nhịp tim đang đập kịch liệt của mình chậm rãi khôi phục.



Tiêu rồi, anh tựa hồ thực sự có chút thích Lạc Phi.



Cái hố này quá sâu, anh không leo ra được…



…(cont)…



Tác giả: Cp Phương Tử Khiêm x Mạc Khải Minh sẽ không viết trong chính văn, có quá nhiều cp thì cp phụ rất dễ lấn át cp chính. Phiên ngoại sẽ viết về chuyện xưa của các ba ba, nếu hứng thú thì mọi người chờ xem PN nha.