Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam

Chương 60 : Mạc gia – chỉ cần ở một chỗ với anh, đi đâu cũng được!

Ngày đăng: 04:26 19/04/20


Đầu tháng bảy chính là thời gian khảo hạch ở học viện Thánh La Thước Á, tất cả học viên đều khẩn trương tiến vào giai đoạn ôn tập, yêu cầu khảo hạch rất nghiêm khắc, học viên không thông qua sẽ phải ở lại trường trong kỳ nghỉ để thi lại, nếu vẫn không thể thông qua thì sẽ trực tiếp bị lưu ban.



Lạc Phi bình thường học tập rất nghiêm túc, hơn nữa trí nhớ cũng tốt, rất nhiều tri thức chỉ cần thấy qua là không quên được, tới kỳ thi những học viên khác đều lo âu thấp thỏm, Lạc Phi thì vẫn mỉm cười vui vẻ, tâm tình có vẻ rất tốt.



Thành tích cuộc thi có rất nhanh, Lạc Phi quả nhiên giành được hạng nhất với trọn điểm ở tất cả các môn, Lộ Đức Duy Hi xếp hạng hai.



Lạc Phi hỏi: “Kỳ nghỉ này cậu có kế hoạch gì không?”



Lộ Đức Duy Hi đáp: “Về nhà.”



Xem ra xá hữu tính toán ở nhà suốt kỳ nghỉ, bất quá Lạc Phi tin tưởng Y Mạn sẽ không bỏ qua cho Lộ Đức Duy Hi, vừa vặn tháng bảy Y Mạn cũng được nghỉ quay về thủ đô.



Lạc Phi gửi tin cho Y Mạn: “Xá hữu của em nói kỳ nghỉ sẽ quay về nhà, nhà của cậu ấy ở đâu hẳn không cần em nói đi? Xem anh biểu hiện a.”



Y Mạn lập tức hưng phấn: “Anh biết rồi! Anh sẽ tự mình tới nhà bái phỏng.”



Một omega tự mình tới nhà alpha bái phỏng, phỏng chừng sẽ dọa sock cha Lộ Đức Duy Hi, tướng quân Mại Khắc Nhĩ một trận a!



Lạc Phi thu thập hành lý, thuận tay gửi phiếu điểm kỳ thi cho phụ vương.



Nhìn thấy kết quả, bệ hạ Tây Trạch thực tán thưởng, ôn hòa nói: “Biểu hiện không tồi, con muốn được thưởng gì?”



Lạc Phi cười nói: “Phụ vương, con muốn xin một tháng nghỉ phép.”



Lạc Phi muốn phần thưởng tương tự như lần sinh nhật mười tám tuổi, những thứ khác cậu không thiếu gì cả, chỉ muốn một kỳ nghỉ tự do thoại mái mà thôi.



Tây Trạch cũng không có lý do gì cự tuyệt, gật đầu nói: “Được rồi, ngày nghỉ tùy con an bài.”



“Con sẽ không quay lại hoàng cung, con muốn ra ngoài du lịch một chuyến.”



“Đã định sẽ đi đâu chưa?”



“Con hẹn cùng du lịch với một người bạn, cụ thể đi đâu thì con sẽ bàn lại với anh ấy.”



Nhìn bộ dáng vui vẻ của đứa con, Tây Trạch không khỏi nghi hoặc: “Bạn? Bạn nào?”



“Chính là Mạc Hàm.”



Mạc Hàm? Tây Trạch cẩn thận hồi tưởng lại một chút, rất nhanh liền nhớ ra người trẻ tuổi từng xuất hiện trong tiệc sinh nhật Lạc Phi, Mạc Hàm là con trai của ông chủ tập đoàn Phong Dương Mạc Khải Minh, nghe nói là thiên tài hacker, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, khi ấy ông còn bảo Lạc Phi học tập đối phương, thật không ngờ Lạc Phi cư nhiên kết giao bằng hữu, quan hệ còn tốt đến mức cùng nhau đi du lịch như vậy.”
“Vấn đề này rất dễ giải quyết, không phải cậu ấy có xe lăn sao? Em sẽ giúp cậu ấy đẩy xe lăn, gặp địa hình không thể di chuyển thì em có thể ôm cậu ấy. Nếu biết bởi vì hai chân mình bất tiện mà anh không chịu dẫn cậu ấy ra ngoài, hẳn sẽ khổ sở đi?”



“… …”



Lạc Phi chân thành đề nghị: “Mạc Hàm, anh hảo hảo suy nghĩ một chút đi, cứ để Mạc Lâm ru rú trong nhà khác nào nhốt tù cậu ấy? Cậu ấy mẫn cảm như vậy cũng vì mọi người đã xem nhẹ tâm lý ủ lại vào thân nhân, hẳn cậu ấy rất hi vọng được quan tâm. Tháng tám anh đã bắt đầu tới tập đoàn Phong Dương làm việc, cơ hội được gặp cậu ấy sẽ ngày càng ít, không bằng thừa dịp này dẫn cậu ấy ra ngoài dạo chơi một chút. Anh trai không chê cậu ấy, ngược lại còn dẫn cậu ấy ra ngoài chơi, Mạc Lâm nhất định sẽ rất vui vẻ.”



“… …”



Đại hoàng tử thực giỏi ăn nói, nói ra đạo lý thực sự làm người ta không có cách nào phản bác!



Mạc Hàm đấu tranh tâm lý một chốc mới bình tĩnh hỏi: “Không phải em muốn theo đuổi anh à? Hiếm khi có dịp được ở chung như vậy, vì sao lại muốn dẫn theo Mạc Lâm làm bóng đèn?”



Lạc Phi mỉm cười: “Em thích anh, tự nhiên cũng thích người nhà anh. Lần trước thấy Mạc Lâm khóc lóc khổ sở như vậy, em cảm thấy cậu ấy đặc biệt cần người thân quan tâm, cậu ấy là em anh nên em cũng đối xử với cậu ấy như em ruột vậy, cơ hội lần này rất hiếm có, dẫn cậu ấy đi cùng đi.”



Trán Mạc Hàm nổi gân xanh: “Em ruột cái gì? Mạc Lâm sinh cùng ngày với anh, tính theo tuổi tác thì lớn hơn em hai tuổi đấy.”



Lạc Phi lập tức mặt dày sửa miệng: “Là anh ruột. Bộ dạng hai người giống nhau như vậy, em nhìn cũng cảm thấy đặc biệt thân thiết.”



“… …”



Sắc mặt Lạc Phi rất nghiêm túc, cũng thực thành khẩn, thế nên Mạc Hàm hoàn toàn không ngờ Lạc Phi đã sớm nhìn thấu bí mật của mình, cứ tưởng cậu ấy chỉ biểu lộ quan tâm với Mạc Lâm mà thôi.



Mạc Hàm có chút khó xử—- Lạc Phi cố ý muốn dẫn Mạc Lâm ra dạo chơi ngắm nhìn thế giới bên ngoài, nên làm thế nào mới phải?



Xem ra, đây là lúc để Mạc Lâm xuất mã.



Nghĩ đến đây, Mạc Hàm liền nói: “Đề nghị của cậu rất có lý, thế nhưng vẫn phải hỏi xem Mạc Lâm có nguyện ý không.”



Lạc Phi nghiêm túc nói: “Nếu không chúng ta tới hỏi cậu ấy đi?”



Mạc Hàm quả nhiên lập tức phản đối: “Anh qua hỏi là được rồi, nó không thích gặp người khác.”



Lạc Phi mỉm cười: “Được rồi, em không gặp Mạc Lâm, em ở bên ngoài chờ tin được không?”



Cố xem nhẹ cảm giác xấu hổ trong lòng, Mạc Hàm tỏ vẻ bình tĩnh gật đầu: “Ừm.”



Lạc Phi buồn cười thầm nghĩ, lần này để xem anh bố trí kịch bản thế nào, có phải lại để em đứng bên ngoài nghe anh cùng chính mình cãi nhau không a?