Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam

Chương 73 : Cứu tinh – ngoại công, giới thiệu một chút, đây là mạc hàm!

Ngày đăng: 04:26 19/04/20


Khu vũ trụ không người này rất rộng, phải mất tới ba ngày ba đêm mới về tới biên cảnh đế quốc, trên đường đi rất có thể sẽ bị tinh đạo tập kích bất ngờ nên Lăng An đặc biệt cẩn thận, để tinh hạm mở hệ thống phản trinh sát, dùng tốc độ nhanh nhất trở về điểm xuất phát.



Thế nhưng lúc đi sâu vào khu không người vẫn bị đám tinh đạo chặn đường.



Nhìn con thuyền tinh đạo tạo hình kỳ lạ trên màn hình quan sát, chiếc phi thuyền kia lớn hơn chiếc Hắc Mai Khôi mà Mạc Khải Phong điều khiển trước đó mười lần, cơ hồ có thể so với chiến hạm chỉ huy của quân đoàn Vinh Quang.



Chiến thuyền tinh đạo thật lớn nằm giữa vũ trụ, ngăn chặn đường đi của tinh hạm Lăng An.



Chỉ thấy những sợi hoa văn dây leo đỏ rực giống như máu trải rộng khắp thân thuyền đen tuyền, trên đỉnh chóp phi thuyền là một gốc tường vi nở rộ, dây leo đỏ rực trên thân thuyền chặt chẽ tương liên với phần rễ gốc tường vi.



—- Huyết Sắc Sắc Vi, chiến thuyền tinh tạo hoành hành trong vũ trụ chỉ nghe thấy trong lời đồn, hôm nay rốt cuộc có thể tận mắt nhìn thấy.



Nhìn thấy chiến thuyền này, Mạc Lâm lập tức nhíu chặt mày siết chặt nắm tay: “Bọn họ tới cứu Mạc Khải Phong sao?”



Lạc Phi gật đầu: “Ừm, trước đó cậu có nói Mạc Khải Phong có đồng bọn, rất có thể đang trên đường tới tiếp ứng.”



Đội bộ đội đặc chiến của quân đoàn Vinh Quang nhanh gọn bắt giữ Mạc Khải Phong, thật không ngờ tốc độ của đám tinh đạo này cũng rất nhanh, cư nhiên chặn lại giữa đường.



Lần này Lăng An tới tinh cầu Áo Nhĩ Đăng nghĩ cách cứu viện Lạc Phi, bên người chỉ có vài bộ hạ, đấu thẳng mặt với đối phương khẳng định không có phần thắng.



Thế nhưng biểu tình của Lăng An vẫn rất bình tĩnh, tựa hồ đã sớm đoán được tình huống này.



Đối phương rất nhanh phát tin tới, một nam nhân tóc đỏ thản nhiên nói: “Lăng An thiếu tướng, tôi không muốn đối nghịch với quân đoàn Vinh Quang, chỉ cần anh thả thuộc hạ của tôi ra, tôi tự nhiên sẽ để anh an toàn rời khỏi đây, còn có thể tự mình hộ tống.”



Lăng An nhíu mày: “Ô? Tôi nên cảm tạ ông khoan hồng độ lượng sao? Mai Nạp Đức tiên sinh.”



Người này chính là thủ lĩnh tinh đạo làm đế quốc đau đầu suốt mấy năm gần đây—- Mai Nạp Đức Ân Đức Tư, xếp đầu bảng tội phạm bị truy nã.



Thế lực Mai Nạp Đức rất cường đại, điều khiển thuyền tinh đạo xuất quỷ nhập thần trong vũ trụ, chuyên chọn khu vực biên cảnh đế quốc cùng liên bang để gây án, không chỉ đánh cướp tiền tiền mà còn hại chết không ít thương khách lui tới. Đế quốc nhiều lần vây bắt nhưng không thành công. Trước kia Lăng An chỉ nghe nói tới tên đối phương mà thôi, hôm nay chính là lần đầu tiên gặp mặt.



Nam nhân đại khái khoảng bốn mươi tuổi, ánh mắt sắc bén hệt như một con rắn độc.



Nhưng mà đối diện với ánh mắt đối phương, Lăng An không hề e sợ, ngược lại bình tĩnh hệt như đang nói chuyện với người bình thường.



Mai Nạp Đức không khỏi tán thưởng, mỉm cười: “Lăng An tướng quân không hổ là con trai Lăng Vũ tướng quân, thời điểm này vẫn có thể bình tĩnh như vậy. Bất quá tướng quân nên thức thời một chút, anh chỉ dẫn theo vài người mà thôi, còn phải bảo hộ đại hoàng tử điện hạ, nếu giao chiến thì anh không chiếm được chút tiện nghi nào đâu. Tôi không muốn tổn thương tướng quân, anh chỉ cần dẫn hoàng tử điện hạ rời đi, lưu người của tôi lại, chúng ta coi như chưa từng gặp nhau, như vậy không phải vẹn cả đôi bên à?”



Gã không muốn làm tổn thương Lăng An, dù sao Lăng An cũng là con trai Lăng Vũ, em trai vương hậu Lâm Viễn, nếu gã giết chết Lăng An, bệ hạ tuyệt đối sẽ dốc toàn quân lực bắt gã, gã không muốn đối địch với vương thất đế quốc. Vì thế bức lui Lăng An, giải cứu thuộc hạ mới là mục đích của gã.



Bởi vì thông tấn khí của Lăng An kết nối với Trọng Minh nên thông qua màn hình tin tức, Lạc Phi cùng Mạc Lâm cũng nhìn thấy nam nhân kia.



Nghe cuộc nói chuyện kia, Mạc Lâm nhịn không được lo lắng nhìn Lạc Phi: “Ông ta nói cũng có lý, hiện giờ chúng ta người ít thế yếu, căn bản không thể giao chiến với cả đội tinh đạo, chẳng lẽ thực sự phải giao Mạc Khải Phong cho ông ta?”



Lạc Phi cau mày, trầm mặc không nói.
Lăng Vũ mỉm cười, quay qua nhìn Lạc Phi nói: “Lạc Phi, sao con lại rời khỏi biên cảnh?”



Lạc Phi sờ sờ mũi giải thích: “Mấy ngày được nghỉ, con cùng Mạc Hàm đi du lịch, giữa đường Mạc Hàm bị Mạc Khải Phong bắt cóc, con truy tìm theo tung tích mới tới biên cảnh đế quốc. Khi ấy tình huống quá nguy cấp, con chỉ có thể xin cậu giúp đỡ, để quân đoàn Vinh Quang ngăn chặn phi thuyền của Mạc Khải Phong. Không may bão cát vũ trụ xuất hiện, con cùng Mạc Hàm đều bị cuốn đi. Tui con bị lạc vào khu vũ trụ không người, tìm không thấy đường ra, lang thang một đoạn thời gian thì phát hiện tinh cầu Áo Nhĩ Đăng của liên bang, liền tạm thời ở lại vài ngày.”



Lăng An mỉm cười: “Quả thực là vậy. Con truy theo tín hiệu Trọng Minh tìm tới tinh cầu Áo Nhĩ Đăng, chúng ta về đế quốc trước đi ba ba, Lạc Phi mất tích lâu như vậy, anh trai nhất định rất lo lắng.”



Lăng Vũ gật đầu: “Ừm.”



Tạm thời giấu được ngoại công, Lạc Phi thở phào một hơi, dẫn Mạc Lâm đi xuống nghỉ ngơi.



Thẳng đến khi Lạc Phi đi rồi, Lăng Vũ với cau mày hỏi Lăng An: “Mạc Hàm là omega à?”



Lăng An cả kinh: “Sao người biết được vậy?”



Lăng Vũ thản nhiên nói: “Nó bị Lạc Phi dấu hiệu rồi đi? Ta có thể nhận ra mùi tin tức tố omega trên người nó. Đại khái là vì ngượng ngùng nên mới không chịu nói thật với ta.”



Lăng An cười nói: “Quả thực không thể nào gạt được ba ba.”



Nhớ tới năm đó con trai mình cũng bị Tây Trạch lén dấu hiệu, Lăng Vũ nhịn không được nhíu nhíu mày: “Nhóc thối Lạc Phi này đúng là học hết thói hư tật xấu của phụ vương nó!”



“…”



Ở giữa rừng người tìm được omega ngụy trang, hơn nữa còn trong vũ trụ hoàn thành dấu hiệu, bệ hạ Tây Trạch như vậy, Lạc Phi cũng như thế, hai cha con đúng là giống hệt nhau.



Lăng An nhịn cười nói: “Này đại khái là gien di truyền đi? Khứu giác của Lạc Phi quả thực nhạy bén giống bệ hạ Tây Trạch.”



Lăng Vũ ngừng một chút mới nói: “Mạc Hàm là con trai bảo bối của Mạc Khải Minh tiên sinh, Lạc Phi làm vậy không dễ công dạo với Mạc gia đâu.”



“Con tin tưởng với da mặt dày của mình, Lạc Phi có thể thu phục bên Mạc gia.”



Do dự một lát, cuối cùng Lăng An vẫn không nói ra chuyện Mạc Lâm bị tiêm bệnh độc NR. Anh đã đáp ứng Mạc Lâm sẽ không nói với bất luận người nào, anh sẽ tuân thủ. Chính là Lăng An rất lo lắng, tình cảm của Lạc Phi đối với Mạc Lâm rất sâu đậm, nếu Mạc Lâm thực sự xảy ra chuyện, Lạc Phi sẽ rất thống khổ.



Anh cũng có ái nhân, nếu như mất đi đối phương, chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy đau đớn khôn cùng. Lạc Phi còn nhỏ như vậy, khẳng định không thể thừa nhận được đả kích mất đi Mạc Lâm. Hơn nữa Lăng An cũng rất có hảo cảm với Mạc Lâm, omega này vừa kiên định lại bình tĩnh, chịu nhiều khổ sở ở Mạc gia như vậy thực sự làm người ta đau lòng.



Nghĩ đến đây, Lăng An lập tức viết tin nhắn: “Thân ái, công ty dược bên em mấy năm nay vẫn luôn nghiên cứu chế tạo rất nhiều kháng thể bệnh độc đúng không? Em có nghe nói tới bệnh độc NR bao giờ không?”



Hiện giờ đang ở khu vũ trụ không người, không có kết nối mạng với đế quốc, vì thế gửi tin thất bại. Lăng An lập tức tỉnh táo lại, hết thảy cứ về đế quốc rồi nói.



Bất luận thế nào, anh nhất định sẽ dùng hết khả năng để cứu Mạc Lâm.



…(cont)…