Tinh Thần Biến
Chương 106 : Sát lục đảo kế thời
Ngày đăng: 23:18 19/04/20
Tần Vũ bây giờ bất quá mới chỉ là Tinh Vân trung kỳ còn Tang Mặc là Nguyên Anh tiền kỳ, hơn nữa bản thể lại là bát trảo chương ngư tộc có lực công kích cực mạnh, Tần Vũ nếu lỡ gặp phải Tang Mặc thì tuyệt đối rơi vào thế hạ phong, do vậy phản ứng của Tần Vũ là...
"Phía tây!"
Tần Vũ căn bản không kịp chú ý đến điều gì khác, trực tiếp thay đổi phương hướng hoả tốc phóng về phía tây, tốc độ nhanh đến kinh người. Phạm vi linh thức của Tần Vũ rộng hơn Tang Mặc một đoạn, một đoạn đó đủ để Tần Vũ có thể phát hiện Tang Mặc, còn Tang Mặc lại không thể phát hiện Tần Vũ.
Tang Mặc vẫn đang tiếp tục chạy nhanh về hướng nam.
Trong sát na, cự ly của hai người đã cách xa trăm dặm.
"Quả nhiên." Trong mắt Tần Vũ hàn quang loé lên, linh thức của hắn đã phát hiện rõ ràng ở hướng tây cũng có vài chục bát trảo chương ngư đang chờ sẵn, Tần Vũ nghiến chặt răng, dùng tốc độ nhanh nhất bất chấp tất cả trực tiếp phóng về hướng tây.
Khu vực phía tây cũng rất rộng, đối phương có vài chục bát trảo chương ngư đang dùng linh thức bao trùm lên một khu vực cực lớn.
"Hưu!"
Một đạo lưu quang xuyên qua khu vực bao trùm của một bát trảo chương ngư, gã tộc nhân Tang tộc này lập tức phát ra một tiếng rống trầm trầm quái dị: "Hung thủ, là hung thủ!" Thứ ngôn ngữ đặc trưng của Tang tộc có thể làm cho vài chục tộc nhân Tang tộc ở xung quanh đều nghe được.
Tên thủ lĩnh trong đội ngũ này lập tức lấy ra một khối Truyền Tấn lệnh.
"Tộc trưởng, hung thủ đã chạy thoát về phía tây."
......
Bát trảo chương ngư khổng lồ đã di chuyển trên trăm dặm về phía nam, đột nhiên cảm ứng được tin tức của Truyền Tấn lệnh, y lập tức biến sắc, phát xuất ra một tiếng gầm cực kỳ tức giận, đồng thời thân hình lại một lần nữa phóng về phía tây.
Tốc độ bản thể của Tang Mặc vốn cực kỳ nhanh, tuy nhiên trong lúc đó phương hướng của Tần Vũ lại biến hoá lần nữa.
"Hừm, muốn truy đuổi ta, vẫn còn chậm lắm."
Tần Vũ lại thay đổi phương hướng lần nữa, bất ngờ không chạy về phía tây mà lại còn cực tốc phi hành về phía nam. Lần này không ai có thể thông báo cho Tang Mặc hành tung của Tần Vũ. Mặc dù Tang Mặc có tốc độ nhanh, nhưng căn bản là không cùng hướng, cự ly của hai bên chỉ càng lúc càng xa.
Cực tốc phi hành nghìn dặm về phía nam!
Sau đó tiếp tục đổi hướng, lại phi hành nghìn dặm về phía đông!
Sau lại phóng về phía đông nam...
Do căn bản không biết Tần Vũ đi về hướng nào, sau nửa ngày truy đuổi Tang Mặc cũng không tìm ra một chút tung tích, hắn không thể không thừa nhận lần này đã truy tung thất bại, chỉ có thể phẫn nộ cam chịu trở về sào huyệt của mình.
Trong cung điện Tang tộc. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
......
Một lúc sau, Tần Vũ lại phát hiện tung tích của Tang Mặc ở sau lưng mình không xa, Tần Vũ liền mang theo sự phẫn nộ và hoang mang tiếp tục cải biến phương hướng, lập tức gia tăng cự ly với Tang Mặc.
Tuy vậy chỉ một thoáng sau, Tang Mặc lại tới gần.
"Tên hỗn đản này làm sao biết ta thay đổi phương hướng." Trong mắt Tần Vũ hàn mang loé sáng, hiển nhiên lửa giận bùng cháy.
Tang Mặc ở đằng sau cũng vừa truy đuổi vừa giận dữ: "Tu tiên giả, tu tiên giả khả ố, làm sao ta cứ mãi không thể truy tung được hắn, hắn luôn cải biến phương hướng trước, chẳng lẽ linh thức của hắn còn rộng hơn của ta." Tang Mặc không thể tiếp nhận được kết quả này.
Người bị truy đuổi, cùng với người đang truy đuổi đều bừng bừng hoả khí.
"Phía đông!"
Tần Vũ một lần nữa lại thay đổi phương hướng, nhưng lần này Tần Vũ thực kém may mắn, bởi khu vực hắn cải biến phương hướng đang có một ngư nhi, hơn nữa còn là một ngư nhi do Thanh Nhãn ngư tộc khống chế.
"Tang Mặc tiền bối, phía đông, hắn chạy về phía đông!"
Tang Mặc tựa hồ lần này không đi vào oan uổng lộ, trực tiếp phi hành về phía đông, trong chốc lát đã thu hẹp cự ly với Tần Vũ. Tần Vũ lại bị Tang Mặc đuổi kịp vốn dĩ đã sợ đến toát cả mồ hôi lạnh, đồng thời hoả khí cũng bừng lên.
"Kẻ yếu cũng có ba phần khí lực, Tang Mặc, chớ khinh ta quá."
Sát ý trong lòng Tần Vũ bắt đầu nổi lên.
...
Động huyệt dưới đáy biển u ám lúc này phảng phất như một lỗ đen không ngừng thôn phệ các loại thiên địa linh khí, thậm chí một vài yêu thú dưới nước bơi qua bên cạnh cũng trực tiếp bị hút vào trong động huyệt, không thể chạy thoát ra.
Thoáng cái, lực thôn phệ của động huyệt đột nhiên biến mất.
Trong động huyệt.
Hai đạo thanh quang từ trong động huyệt bắn ra, đó là nhãn tình của một con hắc ưng. Trải qua "truyền thừa ký ức" cấm thuật, Tiểu Hắc đã phát sinh biến hoá phiên thiên phúc địa, lúc này Tiểu Hắc gầy mòn đi rất nhiều, cũng không có chút khí thế nào.
"Đại ca, đệ đến đây."
Khí thế trên mình Tiểu Hắc đột nhiên mạo xuất, giống như... một loại lợi đao băng lãnh. Tiểu Hắc di động thân hình, phảng phất như một khối băng phiến bạc bạc, trong chốc lát xuyên qua dòng nước biến mất không thấy đâu nữa, tốc độ so với khi thi triển "Thệ Khứ Điện Cửu Thiểm" trước đây còn nhanh hơn rất nhiều.