Tinh Thần Biến
Chương 134 : Vô ngôn đích thẩm vấn
Ngày đăng: 23:18 19/04/20
Công lực của Tần Vũ đã vượt qua Tra Hồng nhưng lại cam tâm tình nguyện làm Hộ pháp của Xích Huyết động phủ, chỉ là bộ hạ của Tra Hồng, một chuyện khó giải thích như thế đương nhiên khiến ba vị điện hạ nảy sinh nghi ngờ với Tần Vũ. Thậm chí cả ba còn hoài nghi Tần Vũ nếu không phải là người của Thanh Long Cung thì cũng là người của Bích Thủy Phủ, lại ngờ rằng mục đích của Tần Vũ chính là vì Cửu Kiếm chí bảo.
- Tần Vũ động chủ sao lại không nói gì thế?
Địch Loan nhìn Tần Vũ cười lạnh, Địch Thanh và Địch Tiến hai người cũng nhìn Tần Vũ chăm chú, ý chừng chỉ chờ Tần Vũ trả lời không thỏa đáng sẽ lập tức bắt lại.
Tần Vũ than:
- Ba vị điện hạ, chuyện đơn giản như vậy cũng phải hỏi sao, chẳng lẽ với trí tuệ của ba vị điện hạ lại không thể nghĩ ra ư?
Tần Vũ hỏi ngược lại khiến ba anh em Địch Loan sửng sốt.
- Ba vị điện hạ, trong phạm vi thủy vực này, thuộc hạ là kẻ chẳng có thanh danh gì. Với kẻ chẳng có tiếng tăm gì như thuộc hạ, nếu nghĩ đến việc tự nhiên đoạt vị, có thể thấy sẽ có không ít người bất phục.
Tần Vũ miễn cưỡng giải thích.
Địch Loan nói ngay:
- Kẻ mạnh thì ở trên, ngươi giết Tra Hồng rồi còn ai dám phản kháng chứ?
Tần Vũ lập tức trả lời:
- Điện hạ, ngài nói giết Tra Hồng ư? Tra Hồng tuy chỉ là một người, nhưng hắn có nhiều hộ pháp như vậy, nếu muốn giết hắn cũng phải giết không ít hộ pháp giỏi, đến khi ta lên làm động chủ không phải chính thuộc hạ đã tự chặt đứt tay mình sao? Chưa kể… lúc đó thuộc hạ chưa có được thực lực như hiện nay.
- Ồ?
Địch Loan nhìn Tần Vũ, vẻ nghi ngờ.
Tần Vũ cười nói:
- Ba vị điện hạ cứ tra hỏi cẩn thận một lượt là biết ngay. Khi đã vào Xích huyết động phủ, thuộc hạ đã từng nhiều lần bế quan, mỗi lần công lực đều đại tiến. Trước đó thuộc hạ tịnh chưa hề chiến thắng được với thực lực của Tra Hồng, nhưng sau khi bế quan, thuộc hạ đã có đủ sức mạnh đánh bại Tra Hồng.
Mát Địch Loan lé lên một tia lạnh lẽo:
- Vậy ngươi bế quan trước hay sau khi Tra Hồng chết?
Địch Loan sắc giọng hỏi.
Địch Loan, Địch Tiến và Địch Thanh đều phát hiện ra vấn đề trong câu trả lời của Tần Vũ. Nếu đúng công lực của Tần Vũ tăng lên trước khi Tra Hồng chết thì không có vấn đề gì, nhưng nếu sau khi Tra Hồng chết công lực của Tần Vũ mới gia tăng thì rất có khả năng đã giết chết Tra Hồng.
- Trước đó! Tần Vũ khẳng định.
- Ngươi chắc chắn như vậy?
Địch Loan lạnh lùng hỏi:
- Bịa đặt cũng không được đâu, sau đây chúng ta có thể sẽ tra hỏi một người bất kì, mọi người đều có thể"
Tần Vũ cười:
- Điện hạ có thể tra hỏi bất cứ ai. Đã gần trăm năm nay, Tra Hồng dành phần lớn thời gian để bế quan. Cái ngày mọi người phát hiện ra cái chết của Tra Hồng mới băt đầu thảo luận lựa chọn động chủ mới. Sau đó chúng thuộc hạ tỉ thỉ, thuộc hạ đã đả bại Đằng Tất.
cũng có thể khiến tất cả cùng chết.
Linh thức của Địch Thanh bao phủ cả chín đại hộ pháp, nếu giữa chín hộ pháp có ngầm dùng Linh Thức Truyền Âm trao đổi với nhau, chắc chắn Địch Thanh có thể phát hiện được sự dao động trong linh thức của họ.
Thời gian cứ từng giây từng phút trôi đi, đại điện cũng càng thêm tĩnh lặng.
- Người tiếp theo.
Địch Thanh lạnh nhạt nói. Kẻ đầu tiên bị tra hỏi là Trang Chung lúc này trán đã lấm tấm mồ hôi. Tuy đã bị tra hỏi xong nhưng Trang Chung vẫn chưa coi như thoát khỏi nguy hiểm, nếu có kẻ nào trả lời bất đồng với hắn thì cả hai đều bị giết!
Thời gian tiếp tục trôi.
Lần lượt các hộ pháp đều bị thẩm vấn. Khoảng thời gian này đối với Tần Vũ thật là cực kì khó chịu đựng nổi.
- Đại ca, cái tên Cửu Sát Điện đó thật là đồ khốn, không chỉ làm cho lòng người không yên mà còn làm đệ cáu lắm rồi. Trước hết cứ dùng bổng đập chết một tên, đại ca thì giết cái tên Đổng Hư tiền kì đó, cuối cùng huynh đệ chúng ta sẽ liên thủ đánh gục cái tên mạnh nhất ấy!
Hầu Phí, đối với cái việc thẩm vấn không lời này đương nhiên rất sốt ruột, bởi vì không thể biết được Địch Thanh và Địch Loan tra hỏi những gì, cũng không biết bọn họ biết những gì.
Vừa bắt đầu, sự uy hiếp của Địch Thanh và Địch Loan đương nhiên đã có tác dụng, cả tám vị hộ pháp đã bị tra hỏi xong đều không có vấn đề gì, hiện giờ đang hỏi đến hộ pháp thứ chín, Ba Kiềm trong Huyền Quy tam huynh đệ.
- Ầm!
Địch Thanh bỗng nhiên phất tay một cái, tung ra một đạo tử quang, Ba Kiếm không chút lực đề kháng, bị đánh văng đi.
- Hừ, tên này dám nói dối.
Địch Thanh đứng phắt dậy, mục quang nhanh chóng lướt qua tám hộ pháp còn lại.
Gương mặt cả tám vị hộ pháp lúc này đều trắng bệch, Đằng Tất trong mắt thoáng có tia giận dữ:
- Điện hạ, chúng thuộc hạ tịnh không có nói láo. Nếu quả thật vì có một kẻ gian dối mà những người không hề nói dối như chúng thuộc hạ đều bị sát tử thì chúng thuộc hạ đều không thể phục được.
- Ngươi còn dám lên tiếng ư!
Địch Tiến mở choàng mắt, gầm lên giận dữ. Một luồng khí thanh ba (sóng âm) từ trong miệng Địch Tiến phóng ra với tốc độ khiến người ta kinh hãi. Đằng Tất biến sắc, toàn thân vội vã né tránh, có điều, tốc độ của luồng thanh ba đó quá nhanh, đã ầm đến đánh trúng Đằng Tất, khiến hắn bị bắn ngược ra phía sau, rơi xuống đất liền thổ ra hai bụm máu.
Đằng Tất đã bị trọng thương!
Một Tử Sát Giao Long đã đạt đến Đổng Hư hậu kì hoàn toàn có thể sánh với một tu tiên giả Không Minh kì. Chỉ mới gầm một tiếng đã khiến Đằng Tất bị trọng thương. Các hộ pháp còn lại đều tái xám mặt, họ đều hiểu rõ rằng nếu quả thật ba vị điện hạ này muốn giết họ thì họ cũng chẳng thể có chút lực phản kháng nào.
- Điện hạ!
Tần Vũ cũng phải lên tiếng, lạnh lùng nhìn ba vị điện hạ.
Địch Loan khẽ nhếch mép cười lạnh, giơ tay ngăn Địch Tiến đang phát nộ lại, nói:
- Vì Tần Vũ động chủ đã lên tiếng, được. Vừa rồi, vị hộ pháp cuối cùng đã nói lão, nhưng chúng ta sẽ không liên lụy đến tám vị hộ pháp còn lại.
Yến Thanh cùng tám hộ pháp còn lại cùng thở phào một tiếng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Tuy nhiên, cả Yến Thanh và tám hộ pháp vốn không biết là Ba Kiếm hộ pháp căn bản không hề nói láo. Câu trả lời của hắn vốn dĩ không hề sai khác so với tám hộ pháp trước đó.