Tinh Thần Biến
Chương 142 : Đại Lục Hợp Thiên Môn Trận
Ngày đăng: 23:18 19/04/20
Địch Long mắt đằng đằng sát khí căm tức nhìn Đằng Sơn, Lâu Kha hai người.
- Đằng Sơn, Lâu Kha, có phải ngươi không muốn cho bảy huynh đệ chúng ta sát tử tiểu tặc này sao?
Địch Long định lực thâm hậu, nhưng sáu vị huynh đệ của hắn căm tức trừng mắt nhì hai người, chỉ cần một lời không hợp lập tức sẽ sảy ra động thủ.
Lâu Kha khoa tay nói:
- Địch Long Điện hạ, lần trước lão tổ ta cùng Thanh Long cung tranh đoạt đệ thất Ngọc kiếm, cuối cùng thất bại bị Thanh Long cung chủ đoạt mất. Nay thay vì để Thanh Long cung ôm được hai thanh Ngọc kiếm thì hãy chia cho ta một thôi mà.
- Một thanh thôi hả?
Những lời này bọn Địch Long đương nhiên chỉ nói trong lòng, dù sao đối mặt với lão yêu ba mắt hung mãnh bọn họ cũng không đủ tự tin lắm.
- Lão tổ nhà ta cứ nhớ chuyện cũ hoài. Từ lúc biết tin Ngọc kiếm thứ tám thì đã ra tử lệnh, vô luận ra sao chỉ cần tin tức đến tay thì lão tổ nhà ta có thể đạt được Ngọc kiếm thứ tám. Nay Tần Vũ biết tin tức này....
Lâu Kha nói vậy, Địch Long bảy huynh đệ đương nhiên biết hắn có ý gì. Địch Long cười lạnh đáp:
- Ngươi muốn biết tin tức của Ngọc kiếm thứ tám, thì Tần Vũ nói bây giờ không phải lúc sao?
- Địch Long.
Tần Vũ nhìn Địch Long nói tiếp:
-Ngươi muốn ta nói bây giờ là ta phải nói sao? Ngươi cho mình là kẻ quan trọng vậy sao? Hừm…
Tần Vũ hừ lạnh xong nói tiếp
- Ta đã sớm nói, nếu đá văng bảy đứa các ngươi đi thì ta tự nhiên giao ra tin tức Ngọc kiếm thứ tám, bằng không cho dù chết cũng không nói.
- Địch Long Điện hạ đã nghe rõ chưa. Tần Vũ tính tình lỳ lợm lắm, lão tổ nhà ta đã có nghiêm lệnh...
Lâu Kha nhìn Địch Long. Địch Long trong mắt lóe sáng hàn quang, không muốn nói thêm.
- Nếu ta cứ muốn giết cho được Tần Vũ, thì ngươi tính sao?
Địch Long nhìn Lâu Kha, tựa hồ bất chấp tất cả.
- Tính sao hả?
Lâu Kha nở nụ cười nói tiếp luôn:
- Lâu Kha ta nào phải đối thủ của Địch Long Điện hạ, đương nhiên đâu có tính sao. Chỉ là, lão tổ ta sẽ vì vậy mà mất hứng, hễ mà một khi lão tổ mất hứng, thì...
Ý uy hiếp này, Địch Long bảy huynh đệ đều đã nghe rõ. Sáu huynh đệ phía sau Địch Long đều trợn trừng mắt nhìn Lâu Kha, nhưng hắn ta lại thản nhiên mỉm cười.
- Ngươi hăm dọa ta hả?
Lâu Kha khoanh tay trước ngực, thâm trầm quay về hộ pháp ra lệnh:
- Chư vị hộ pháp! Bây giờ có bảy vị Điện hạ ở đây thì thực lực chúng ta không bằng, bảy vị Điện hạ muốn làm ra điều gì, chúng ta căn bản cũng không cản được.
Hộ pháp của Lâu Kha cũng gật đầu lia lịa.
- Địch Dương, ngươi chuẩn bị qua...
Trong lúc Địch Long ra mệnh lệnh, các Điện hạ đều đã có chuẩn bị rồi.
- Cửu Sát điện khoe mẽ là một trong ba thế lực lớn của hải để, xem ra chỉ như thế.
Tần Vũ cười to nói, đồng thời tốc độ dần dần gia tăng một tầng. Cả người như một đạo sáng vàng tinh tế như thoa xuyên qua khung cửu, hai tay Tần Vũ chính là vũ khí.
Mang diễm sí quyền sáo, Tần Vũ hai tay có thể chọi thẳng với cực phẩm linh khí.
Tần Vũ song thủ còn có thể biến ra các loại vũ khí hoặc kiếm chỉ, hoặc đao chưởng, hoặc thiết quyền...
- Vút!
Thân hình Tần Vũ đột nhiên xuất hiện tại phía trước Địch Húc, nhắm vào đầu Địch Húc bàn tay phải Tần Vũ một chưởng phách xuống. Đến bậc này thì dù thượng phẩm linh khí đều có khả năng bị đánh bạt, kể gì đầu Địch Húc.
Hai tay Địch Húc đột nhiên xuất hiện một đoản bổng.
- Bùng!
Tần Vũ dáng xuống một chưởng, thế như vạn quân đánh bật đoản bổng lên. Đoản bổng không hề bị ảnh hưởng, nhưng lực lượng kinh khủng của Tần Vũ thông qua đoản bổng truyền tới song thủ của Địch Húc, song thủ Địch Húc căn bản không đương nổi mãnh lực kinh khủng của Tần Vũ, thân thể giống như đá rơi, bị Tần Vũ một chưởng phách bay tung.
- Ha ha, thử lần nữa nhé!
Tần Vũ cất tiếng cười to trong chiến trường, trong khoảng chớp mắt đã rõ lập trường. Tần Vũ căn bản không chạy mà thẳng mặt kháng cự Địch Long. Hắn gộp luôn ba người Địch Dương, Địch Húc, Địch Năng đối mặt chiến đấu một phen mà thôi.
Tần Vũ cực nhanh đuổi tới sát phía sau Địch Húc. Đột nhiên Địch Húc không để ý đến Tần Vũ mà cả người toàn bộ ý lực hoàn toàn tập trung trong tay, ngay cả nhãn tình cũng nhìn tay mình, tinh khí thần lập tức hoàn toàn tập trung nơi trên tay.
Tinh, khí, thần tương hợp là nội hợp.Thủ, nhãn, thân tương thông là ngoại hợp. Nội ngoại tam hợp, tương thông xưng Lục hợp.
- Hỏa!
Địch Năng đột nhiên hét lớn một tiếng, tinh khí thần lập tức cực kỳ tập trung. Thân hình thủ thế vừa co lại, đồng thời trùm trên lên người Địch Năng là một đạo hình rồng bốc lửa, cùng lúc đồng thời…
- Sinh!
- Tử!
- Càn!
- Khôn!
- Thủy!
Ngoài kia năm tiếng hét lớn cơ hồ cùng lúc vang lên, đồng thời năm đạo long hình khí phóng lên cao, sáu đạo long hình khí kình hình dáng bất đồng. Tần Vũ một quyền đánh trúng người Địch Húc, nhưng lòng bị bất an nên vội thối lui lại.
Càn, Khôn, Sinh, Tử, Thủy, Hỏa sáu cửa được lập là Lục Hợp Thiên Môn trận hoàn thành!
Lập tức trong phạm vi trăm dặm hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.