Tinh Thần Biến

Chương 166 : Tuân Phụng, Tư Đồ Huyết

Ngày đăng: 23:18 19/04/20




Tần Vũ cùng Lập Nhi cùng tiến vào đại sảnh.

"Tiểu Lộ, Đại Sơn, mọi việc thế nào rồi? Tiểu Lộ, ở đằng sau có phải là tướng công của muội không?" Tần Vũ cười hỏi.

Tiểu Lộ nhìn Tần Vũ, hai mắt ướt đầy nước mắt.

Từ khi Tần Vũ li khai tiềm long đại lục để tiến nhập hải vực mênh mông, nào ai biết Tần Vũ khi nào sẽ quay trở về, thậm chí còn không biết có quay về được không. Tiểu Lộ vì sự ra đi của Tần Vũ hết sức thương tâm nên từ đó về sau hết sức nỗ lực tu luyện.

"Vũ ca ca" Tiểu Lộ tiến lên hai bước ôm chặt lấy Tần Vũ, không thể kiềm được nước mắt.

Thiết Sơn hai mắt ửng hồng. Con người cứng rắn như hắn lúc này đây cũng thực sự rất kích động.

"Được rồi, đừng giống như con nít nữa. Hiện đã là thê tử của người ta thì phải giữ ý một chút, biết không?" Tần Vũ vỗ về Tiểu Lộ, lau nước mắt của Tiểu Lộ rồi nhìn về Đường Nguyên hỏi: " Ngươi là Đường Nguyên, là trượng phu của muội muội ta?"

Đường Nguyên, nguyên là một người trời không sợ, đất không sợ nhưng lúc này cũng cảm thấy có một chút gì đó e dè.

Bởi vì thân phận người đang đứng trước mặt, vốn là Vũ vương gia của Tần vương triều, là người đầu tiên của Tiềm Long đại lục tu luyện ngoại công đạt tiên thiên cảnh giới thậm chí chỉ hai mươi tuổi đã bước vào cảnh giới của tu chân giả, là người chiến thắng trong cuộc chiến truyền thuyết tại sông Ô giang.

"Tiểu cửu tử*, ta tên Đường Nguyên tự Thanh Lan, là tướng công của tiểu lộ" Đường Nguyên lúc này đã tĩnh tâm trở lại nho nhã trả lời. Chỉ một câu xưng hô " tiểu cửu tử" đích thực giảm bớt đi khoảng cách giữa hai bên.

Trong tâm Tần Vũ thầm gật đầu.

"Tiểu vũ, cả mười năm nay không hề có chút tin tức gì của người. Hôm nay chúng ta không say không về. Đường Nguyên, việc đánh ngươi tạm thời để đấy. Người mau mau chuẩn bị yến tiệc để ta cùng huynh đệ của ta ăn uống một phen" Thiết sơn lúc này hào khí bộc phát.

Tần Vũ cười nói " Đại Sơn, hôm nay ngươi uống bao nhiêu thì ta uống bấy nhiêu. Thế nào?"

Đạt đến cảnh giới của Tần Vũ hiện tại thì muốn bao nhiêu có thể uống bấy nhiêu, làm sao có thể say được.

"Sảng khoái, Đường Thanh Lan, còn đứng đấy làm cái gì. Sao không đi chuẩn bị đi?" Thiết sơn trừng mắt nhìn Đường Nguyên.

Thần sắc Đường Nguyên cứng lại, gượng cười nói " Cái này… đại cửu tử, hồi nãy huynh có nói hình phạt đánh ta tạm thời treo đấy. Hôm nay Vũ vương gia tới đây là một việc đáng mừng, thôi thì tha cho ta có được chăng"

"Nói thừa, mau đi chuẩn bị tiệc rượu đi" Thiết Sơn giận dữ nói.

Tần Vũ cười nói "Đại sơn, ngươi thật ngốc quá. Chuẩn bị tiệc rượu đâu nhất định phải do Đường Nguyên đích thân làm? Khi nãy quản gia nghe thấy lời ngươi nói đã lập tức đi rồi. Có lẽ là đi sắp xếp yến tiệc. Đường Nguyên đang trêu ngươi thôi.

Đường Nguyên kinh ngạc nhìn Tần Vũ " Quản gia ở ngoài cổng. Tiểu cửu tử có nói với quản gia làm hay không mà sao lại biết quản gia đang làm việc đó chứ?"

Đường Nguyên không biết võ công, lại càng không biết sự tồn tại của linh thức.
Tiêu Cửu cũng liền vung một tay lên. Một vầng quang mang hình bán nguyệt hiện ra đỡ lấy tử sắc điện quang, sau đó cả hai cùng biến mất.

Tư Đồ, chúng ta đã là bằng hữu nhiều năm. Hôm nay có người công khai nói yêu ngươi, ta cũng vì ngươi mà cảm thấy rất vui." Tiêu Cửu vừa cười hi hi vừa nhìn lại Tuân Phụng "Tiểu tử, ta nói cho ngươi biết, Tư đồ cô nương năm nay đã ……a a Tư Đồ huyết, hay để cho ta nói nhé"

Tiêu Cửu đã cùng với Tư đồ Huyết giao thủ một lần.

Mục quang lạnh lẽo của Tư Đồ Huyết nhìn qua Tiêu Cửu "Cẩn thận cái miệng, còn không…. Hôm nay Tư Đồ Huyết ta cùng Tiêu Cửu ngươi không chết không thôi"

Tiêu Cửu rùng mình, tức thời không nói tiếng nào.

Tư đồ, ngươi cùng Tiêu cửu đã đánh nhau nhiều năm nhưng vẫn chưa bao giờ nói là đến chết không thôi. Vì sao….chỉ vì một phàm nhân mà ngươi lại nói như vậy. Không lẽ….." Một nam tử mặc áo tím nhẹ nhàng bước tới.

Tư Đồ Huyết nhíu mày nhưng vẫn không nói cái gì. Trước mắt của nàng ta là ngục vương Y Đạt, cao thủ không minh hậu kỳ. Tư đồ Huyết còn xa mới có thể là đối thủ.

"Tần Vũ các chủ" Y Đạt nhìn Tần Vũ gật đầu chào.

"Y Đạt huynh" Tần Vũ cũng gật đầu chào. Lúc này một đạo quân thành vệ cũng chạy tới. Tần Vũ liền quay lại nói với Thiết Sơn đang đứng bên cạnh "Đại Sơn, những thi thể này giao cho ngươi xử lý, còn việc này huynh cũng không cần phải quản lý làm gì"

Thiết Sơn biết đám người trước mặt mình không phải là người thường tức thì gật đầu rồi ra lệnh cho đám hộ vệ xử lý các thi thể đã chết.

"Y Đạt huynh, chúng ta lên tửu lâu nói chuyện" Tần vũ nhiệt tình mời.

"Mời" Y Đạt cũng gật đầu.

Tiếp đó Tần Vũ, Y ĐẠt, cùng Tư Đồ Huyết, Tiêu Cửu, Lập Nhi cùng đi về tửu lâu.

"Tử Du, ngươi tỉnh lại đi. Tư Đồ Huyết không phải là người bình thường, ngươi đừng có nằm mơ nữa" Đường Nguyên nghiêm giọng nói. Nhân vì tiểu Lộ có quan hệ với Tần Vũ từ đó biết không ít chuyện về tu chân giả. Đường Nguyên đương nhiên là từ tiểu Lộ nên cũng biết để từ đó đoán ra được thân phận của Tư Đồ Huyết.

Tuân Phụng vẫn lắc đầu kiên quyết nói " Không, Thanh Lan, khi xưa tiểu Lộ không phải là tiên thiên cao thủ mà ngươi vẫn thích đó sao?"

"Không giống, không giống nhau" Đường Nguyên vội nói. Đột nhiên …

Chỉ thấy trên con đường yên tĩnh bỗng nhiên xuất hiện một cơn cuồng phong, cơn cuồng phong quái dị đột ngột dừng lại. Bọn Đường Nguyên, Tuân Phụng sau khi nhìn kỹ thì đều sững sờ. Phía trước bọn họ không xa, tại nơi cơn cuồng phong tan đi bỗng nhiên xuất hiện mười người từ không trung.

"Các ngươi ở đây, ta đi bái kiến ngục vương" Một người trong đó nói với các người còn lại.