Tinh Thần Biến

Chương 169 : Hiểm địa

Ngày đăng: 23:19 19/04/20




Trong một mảng không gian tối đen như mực, chỉ thấy duy nhất hai con mắt huyết hồng sắc.

Đột nhiên một vệt bạch sắc xuất hiện trong không gian, đó chính là Tuyết Miêu.

Tuyết Miêu trong một thoáng hóa thành cơ thể có mình nữ nhân tay chân mèo, phảng phất như miêu nữ. Nó mặc y phục màu trắng như tuyết bó chặt vào người làm cho thân hình vô cùng nóng bỏng lộ ra rõ ràng. Tuyết Miêu cũng là một sinh vật đỉnh cấp trong khoảng giữa thần thú và yêu thú. Lúc này Tuyết Miêu nói giọng cung kính phi thường:

- Đại nhân.

Đôi mắt huyết hồng sắc nhìn về hướng Tuyết Miêu:

- Tiểu Tuyết, Lục cửu thiên kiếp của Long Nham và Hồng Loan đã đến chưa?

- Đại nhân. Lục cửu thiên kiếp của Hồng Loan còn sau ba tháng nữa là đến, chỉ có điều Long Nham tới giờ vẫn chưa cảm ứng được Lục cửu thiên kiếp.

Tuyết Miêu cung kính trả lời.

- Người của Thanh Long cung đã giải quyết gọn gàng chưa?

Tuyết Miêu khẽ cười, cặp mắt kim sắc thoáng gợn lên một tia máu:

- Đại nhân, đã giải quyết toàn bộ, không lưu lại một ai.

- Được lắm…

Đột nhiên đôi mắt huyết hồng sắc nhắm lại, rồi cứ thế biến mất trong không gian tối đen.

Hồng Hoang vô biên, một vùng mênh mông.

Cao thủ của sáu thế lực đều tiến thẳng về phía nơi sâu thẳm trong Hồng Hoang, đồng thời các thủ lĩnh ra lệnh cho nhân mã tụ tập xung quanh động huyệt. Mấy chục người này là cao thủ đỉnh cấp trong Lục đại thế lực, tốc độ đương nhiên cực nhanh.

Hắc Bổng lúc này trở thành một khúc cây được gọt dũa tỉ mỉ, Hầu Phí ngồi trên Hắc Bổng nhìn Tần Vũ cười hắc hắc nói:

- Đại ca, huynh thật là quá lợi hại. Lập Nhi tỷ tỷ lần này cũng muốn đi để đại khai nhãn giới, ai ngờ lại bị huynh khuyên ở lại Vương phủ.

Trên khuôn mặt Tần Vũ có đôi chút tiếu ý.

Lần này mọi người tiến sâu vào Hồng Hoang thám thính hang động thẳm sâu nơi đó. Lập Nhi sau khi biết tin cũng muốn đi theo. Tần Vũ mặc dù biết Lập Nhi có thần thông nhưng công lực bản thân lại rất hạn chế trong khi hang động đó lại quá nguy hiểm. Vì vậy Tần Vũ đã dùng mọi cách để thuyết phục Lập Nhi ở lại.

Do đó lần này chỉ có ba vị Các chủ của Tinh Thần các tiến vào hang động thâm sâu.

-Hầu tử này, đại ca đối với Lập Nhi tỷ tỷ thật tốt.

Thanh âm của Hắc Vũ vang lên. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hầu Phí gật gù tỏ vẻ hiểu ý:

- Ta sao lại không biết chứ, chỉ có điều… đại ca tuyệt đối không cần lo Lập Nhi tỷ tỷ gặp nguy hiểm đâu. Lan Thúc rất quan tâm đến Lập Nhi tỷ tỷ, trên người đâu có thiếu bảo bối hộ mệnh.

Hầu Phí mười phần tin tưởng.

Tần Vủ mỉm cười.

Bất kể thế nào Tần Vũ cũng không muốn để Lập Nhi phải mạo hiểm.

Trong Hồng Hoang khắp nơi đều là núi, cây cối mọc đầy các sườn khe, cổ thụ cao cả ngàn trượng cũng có thể nhìn thấy. Những con yêu thú còn chưa đạt cảnh giới Kim đan kỳ mặc sức mà gầm rú. Mọi người phi hành thật nhanh trên không trung nhắm thẳng hướng đông mà tiến.
Trong đám bị thương, nặng nhất không ngờ lại là Hỏa Điền chân nhân. Hỏa Điền chân nhân vì quá nôn nóng nên cuối cùng bị ăn mòn tay trái, mang trọng thương.

- Tất cả phải cẩn thận, bay chậm thôi. Nước đen dưới đây tuyệt đối không được tiếp xúc.

Ngôn Tự chân nhân cao giọng nói khiến cho đám tu chân giả phía sau ai nấy đều nghe rất rõ. Lúc này đám người Ngôn Tự chân nhân cũng tiến vào phía trong thông đạo.

Phía sau, hai ba ngàn tu chân giả phi hành rất chậm. Cũng nhờ sự đề tỉnh của Ngôn Tự chân nhân nên không xảy ra thương vong gì.

Thanh Long, Đằng Sơn phi hành không nhanh bởi vì thị tuyến của họ không đủ xa. Còn ba huynh đệ Tần Vũ cũng nhờ vào thị lực của Hầu Phí nên tốc độ vượt xa hai người bọn Thanh Long. Vì vậy không lâu sau cả ba huynh đệ đã bắt kịp hai người.

- Tần Vũ huynh đệ, ngươi tốt nhất là hãy ở bên cạnh ta.

Thanh Long mặt lộ vẻ nghiêm túc.

Tần Vũ nghi hoặc nói:

- Thanh Long cung chủ, rốt cuộc là có chuyện gì, hoặc giả… ngươi phát hiện ra được điều gì xin nói ra.

Thực sự Tần Vũ có cảm giác Thanh Long không hề bịa đặt.

Thanh Long lắc đầu nói:

- Hiện tại ta chỉ đoán thôi, có nói ra thì ngươi cũng không hiểu. Ngươi chỉ cần theo ta, nguy hiểm sẽ giảm đi rất nhiều.

- Được, tiểu mệnh của ta coi bộ cần phải nhờ Thanh Long cung chủ bảo hộ. Ngàn vạn lần đừng khiến ta thất vọng.

Tần Vũ cười nói. Hầu Phí thì lẩm bẩm cái gì đó. Hắc Vũ vẫn không nói lời nào chỉ tĩnh lặng đứng bên Tần Vũ.

Ba người Tần Vũ cùng hai người bọn Thanh Long tựa hồ như cùng sánh vai phi hành.

Đằng sau, Tam Nhãn lão yêu, Ngôn Tự chân nhân, Địch Long, Y Đạt cùng đám đông tu chân giả cũng phi hành cực nhanh.

- Không ổn, cẩn thận phía trên!

Thanh Long đột nhiên hét lớn.

Mọi người đều nhìn lên phía trên. Chỉ thấy trên đỉnh phía trên thông đạo có điêu khắc, những hình điêu khắc rất lớn kéo dài cả vài ngàn mét. Tần Vũ tức thì biến sắc:

- Đây là một đạo bùa cực lớn!

Chỉ thấy một đạo hắc sắc quang mang dài vài ngàn mét chiếu qua.

Tường thông đạo được tạo thành bởi liên tiếp những tảng đá lớn, mỗi tảng đá đều lớn tới trăm mét, trọng lượng khiến cho người ta kinh hãi. Đặc biệt là những bùa chú phong ấn trên đó, mỗi đạo bùa đều nhấp nháy hắc sắc quang mang rất quỷ dị.

"Đùng!""Đùng!""Đùng!""Đùng!"…

Bất ngờ liên tiếp những tảng đá to tới trăm mét rơi xuống. Những tảng đá này có trọng lượng hơn cả trăm vạn cân. Mà không chỉ đơn giản sức nặng kinh hoàng, trên những viên đá này còn mang theo năng lượng của các đạo bùa chú quỷ dị. Cứ theo cự ly trăm mét ấy có khoảng vài chục tu chân giả, cũng gắng chống đỡ được trong lượng ấy trong một khoảng thời gian. Tuy nhiên…

"A!...A!...A!..."

Những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên. Đám tu chân giả ở phía sau gần như không có sức để chống đỡ đều bị đè đến tan xương nát thịt, máu chảy lênh láng trên đất. Còn đám người Tần Vũ, Thanh Long thì dùng tay để ngăn đỡ các hòn đá rơi. Tuy nhiên vừa mới tiếp xúc, Tần Vũ liền biến sắc.