Tinh Thần Biến

Chương 177 : Thiên kiếp đột biến

Ngày đăng: 23:19 19/04/20




Bên Bích Thuỷ hồ, Tần Vũ cùng Lập Nhi đang đứng yên cạnh nhau, ở một nơi không xa là một nhân ảnh mờ ảo không rõ.

Lúc này, trời đất u ám, mây đen đầy trời, cả bầu trời mang sắc ám hồng quỷ dị, phảng phất cả bầu trời biến thành một lò lửa khổng lồ. Một đoá kiếp vân lơ lửng dưới bầu trời, trên không trung có hàng ngàn hàng vạn tia điện xà nhấp nháy.

- Oanh!

Một đạo tử sắc thiên lôi đánh thẳng xuống thân ảnh đang đứng kiêu ngạo, uy thế của nó như có thể huỷ diệt mọi thứ. Bóng thân ảnh bên dưới chính là Tiểu Hắc, thiên kiếp đó chính là lục cửu thiên kiếp. Lúc này, Tiểu Hắc giơ cao đôi cánh, mắt ưng nhìn chằm chằm vào đám kiếp vân.

Vào thời điểm thiên lôi đánh xuống, Tiểu Hắc đột nhiên huýt lên một tiếng.

Một đạo gió xoáy từ trong miệng Tiểu Hắc phát ra. Đạo tử sắc thiên lôi đó bất ngờ bị luồng gió xoáy hút lấy, sau đó tiến nhập vào trong bụng Tiểu Hắc. Thôn phệ thiên lôi, đó là một chiêu dùng để độ kiếp mà Tiểu Hắc thành thạo nhất.

Tần Vũ khoan khoái cười nói:

- Lập Nhi, đó là đạo thiên lôi thứ ba rồi. Người khác độ kiếp, trước tiên phải dựa vào trận pháp cấm chế để chống đỡ, sau đó mới dùng linh khí để cầm cự, còn Tiểu Hắc lại lấy thôn phệ thiên lôi làm chủ, còn dùng thiên lôi đó để đề cao công lực.

Lập Nhi nhìn Tiểu Hắc nơi xa, trong mắt lộ ra thần sắc tán thưởng, nói:

- Tần Vũ đại ca, Tiểu Hắc chính là một đặc thù thần thú. Vốn dĩ thần thú cũng được phân ra thành thượng, trung, hạ, Tiểu Hắc đẳng cấp tuyệt đối không thấp hơn Phí Phí.

Tần Vũ trong mắt có một chút cao hứng, không phải vì Tiểu Hắc, mà do Lập Nhi gọi mình là "Tần Vũ đại ca".

Một tháng trước, Hầu Phí đã bày ra một mưu kế. Dưới sự diễn xuất của Hầu Phí, Tần Vũ giả làm ngu đần, cả hai đã diễn một trò đùa bỡn, cuối cùng bức bách Lập Nhi bất đắc dĩ phải gọi Tần Vũ là đại ca. Cho đến tận bây giờ Tần Vũ vẫn không ngừng đắc ý về việc này.

Đương nhiên chút đắc ý đó Tần Vũ chỉ có thể để sâu trong lòng.

- Oanh!

Đạo thiên lôi thứ tư lại đánh xuống khiến đất bay đá chạy. Đạo thiên lôi này có sức đè nén khủng khiếp, Tiểu Hắc lùi lại rồi dang rộng hai cánh, miệng há to liên tục phát ra những luồng gió xoáy. Chỉ thấy hầu hết lôi điện bị trực tiếp hấp thu, còn lại một phần nhỏ đánh lên thân Tiểu Hắc.

- Thống khoái! Được tắm rửa bằng thiên lôi, cảm giác thật là thống khoái!

Thanh âm của Tiểu Hắc vang dội trời đất.

Không chút cố kỵ, Tiểu Hắc dang rộng hai cánh khiến cho lôi điện không ngừng đánh lên lông cánh của Tiểu Hắc. Phần lớn lôi điện bị cánh hấp thu, chỉ có một bộ phận nhỏ công kích được đến vũ dực, thương hại hoàn toàn không đáng chú ý.

Tần Vũ rất cao hứng:

- Tắm trong thiên lôi, khẳng định trong số thần thú, không ai có khả năng làm như vậy.

Lập Nhi nhẹ nhàng cười nói:

- Lúc trước Phí Phí độ lục cửu thiên kiếp thật nhẹ nhàng vô cùng. Nhìn tình hình hiện nay, xem ra Tiểu Hắc độ lục cửu thiên kiếp cũng nhẹ nhàng không kém. Đại ca xem kìa, đó chính là đạo thiên lôi thứ năm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Thanh âm của Lập Nhi như chìm xuống trong tiếng sét, trong nháy mắt, đạo thiên lôi thứ năm đã giáng xuống thân hình Tiểu Hắc.

Chỉ thấy Tiểu Hắc mở rộng hai cánh, tại bề mặt đôi cánh ẩn hiện huyết hồng quang mang lưu chuyển bên ngoài. Còn các đạo điện mang bên ngoài thân thể Tiểu Hắc không ngừng lấp lánh, đó là lần thứ nhất Tiểu Hắc không dùng miệng thôn phệ lôi điện, bởi vì nó cảm giác được đạo thiên lôi này có một chút điểm áp lực.

Đao thiên lôi thứ năm đánh vào toàn thân Tiểu Hắc, chỉ thấy huyết hồng sắc quang mang nhanh chóng lưu chuyển.
- Đại nhân, tiểu nhân tuy đi theo Địch Hùng nhưng là do không còn sự lựa chọn nào khác. Hiện nay Địch Hùng đã tịch thu truyền tấn lệnh để ngăn chúng tôi chạy trốn, không ai có thể cùng người ngoài liên hệ. Chúng tôi làm vậy là do bị bức bách mà thôi.

- Thiện Lệnh, ngươi lại dám phản bội đại nhân.

Bọn tu yêu giả còn lại tức giận nhìn tu yêu giả đó.

Tu yêu giả tóc ngắn tức giận nói:

- Phản bội? Địch Hùng dùng biện pháp chịu tội chung kiềm chế sự tự do của chúng ta, thậm chí đối với sào huyệt cũng bố trí mê trận, khiến chúng ta căn bản không thể rút lui, thậm chí cũng không biết mình đang ở đâu mà chỉ biết tuân theo mệnh lệnh của hắn. Những ngày như vậy tôi đã chịu hết nổi rồi.

Ánh mắt sáng lên, tu yêu giả đầu lĩnh vội vàng lên tiếng:

- Nói, Địch Hùng ở đâu? Nếu nói ra không chỉ giữ lại tính mạng mà ngươi còn được ban thưởng lớn.

- Địch Hùng vô cùng cẩn thận, tu yêu giả chúng tôi bình thường ở trong nội bộ, bên ngoài là một mê trận lớn. Sự xuất nhập của chúng tôi đều do hộ pháp dẫn ra, dẫn vào. Chúng tôi bỏ trốn đã hơn mười vạn dặm, căn bản không thể xác định sào huyệt của Địch Hùng ở hướng nào.

- Hang ổ của Địch Hùng chỉ có hắn và các đại hộ pháp biết chính xác vị trí, đúng không?

Tu yêu giả tóc ngắn cúi người nói:

- Đúng là như thế, đại nhân!

Tinh Thần các đầu lĩnh tu yêu giả nhíu mày một lúc, sau đó nói:

- Tu yêu giả quy thuận chúng ta thì tha chết, các tu yêu giả khác nhất loạt giết hết đi.

- Á, xin tha mạng!

Các tu yêu giả vừa rồi vô cùng cương ngạnh, sau khi nghe thấy mệnh lệnh đó có hai người lập tức quỳ xuống.

Tinh Thần các tu yêu giả đầu lĩnh cười lạnh nói:

- Các ngươi có biết sào huyệt của Địch Hùng ở đâu không?

Hai người sững người, sau đó lắc đầu.

- Lúc bắt đầu không quy thuận, đến cuối cùng thì lại cầu xin lòng nhân từ, trong khi đó một điểm dùng được cũng không có, các ngươi là loại người rẻ tiền nhất.

Tu yêu giả đầu lĩnh hừ lạnh một tiếng, phi kiếm dưới chân lập tức lấy đi tính mạng hai người. Cùng lúc đó hàng trăm tu yêu giả đồng thời phóng xuất phi kiếm. Vô số phi kiếm đằng không nhanh chóng xuyên qua các thân người, máu bắn tung toé lên không trung. Chỉ có tu yêu giả tóc ngắn lưu lại được tính mệnh.

…..

Trời đã tối, Tần Vương triều biên cảnh có vài nơi phát sinh những trận chiến nhỏ, tại mỗi địa phương chỉ xuất hiện mười tu yêu giả của phe đối phương. Tuy Địch Hùng lần đầu phát động công kích, số tu yêu giả thuộc hạ của hắn bị giết không ngớt, nhưng cuối cùng cũng có không ít tên tiến nhập được vào nội bộ Tần Vương triều.

Phục cừu chém giết, lúc này đã bắt đầu.