Tinh Thần Biến
Chương 187 : Tiên ma tề tụ
Ngày đăng: 23:19 19/04/20
Hai lão áo đen vừa xuất hiện, Tam Nhãn lão yêu chết, Tuyết Miêu chết, Hồng Loan chết và Duyên Mặc thì trọng thương.
Nghe Tiêu Cửu xưng hô, Tần Vũ biến sắc.
- Viêm Ma Môn Tiêu Cửu là đại trưởng lão của Tử Diễm ma ngục, có địa vị cực kỳ cao ở Tử Diễm ma ngục, thế nhưng hai lão áo đen lại là sư tổ và sư thúc tổ của Tiêu Cửu…Tử Diễm ma ngục không có cao thủ như vậy, hiển nhiên hai người này…
- Là người của Đằng Long đại lục!
Tần Vũ cảm thấy chấn động trong lòng.
Trong lòng lo lắng không yên, Tần Vũ rất lo các siêu cấp cao thủ từ tu tiên môn phái, tu ma môn phái ở Đằng Long đại lục đã tới đây. Nếu là người của Bồng Lai tiên vực, Tử Diễm ma ngục thì Tần Vũ còn tin tưởng ứng phó được.
Nhưng nếu là các cao thủ cao thâm mặc trắc ở Đằng Long đại lục tới đây, thì sự tình thật không thể nói trước được.
Chỉ với sự xuất hiện của hai lão áo đen mà dễ dàng sát tử Tam Nhãn lão yêu, cả Tuyết Miêu và Hồng Loan. Mà tất cả đều không có khả năng kháng cự nhỏ nào khi bị giết, còn Thanh Long và Duyên Mặc thì trọng thương mặc dù đã xuất hết thực lực kinh người.
Tư Đồ Huyết bất ngờ cúi người thi lễ:
- Hai vị tiền bối chắc là Hoắc Xán và Hoắc Lạn hai vị Tán Tiên? Sư tổ vãn bối đã một lần nói với vãn bối về hai vị tiền bối.
Hoắc Lạn, Hoắc Xán.
Hai đại cao thủ của Viêm Ma môn, chính là Tam Kiếp Tán Ma. Tam Kiếp Tán Ma khả dĩ tương đương với Đại Thành Kỳ cao thủ, ở Đằng Long đại lục được coi là đỉnh cấp cao thủ, vượt quá tứ kiếp Tán Tiên phần lớn đều vào trong Bạo loạn tinh hải, chỉ có số ít Tán Tiên vượt qua tứ kiếp ở Đằng Long đại lục.
Người của Âm Nguyệt cung?
Trong lòng Hoắc Lạn máy động, lão chú thị kiểm tra tu luyện công pháp của Tư Đồ Huyết.
- Tiểu bối này không ngờ nhận ra hai huynh đệ ta, quả là có điểm đáng khen.
Hoắc Lạn nhìn Tư Đồ Huyết, mục quang bắt đầu thân thiện hơn.
- Ồ, tiểu cô nương này tu luyện công pháp của Âm Nguyệt cung, sư tổ ngươi à, có nghe nói đến.
Hoắc Lạn nở một nụ cười thật tà dị.
Người của Viêm Ma môn, đa số nóng tính phi thường. Nhưng Hoắc Lạn, Hoắc Xán huynh đệ thường mặc hắc bào, biểu tình băng lạnh, ở Viêm Ma môn cũng có chức vụ, bọn lão có vẻ ngoài băng lãnh nhưng trong lòng lại rất nóng nảy.
Tư Đồ Huyết cung kính nói:
- Sư tổ vãn bối chính là Nghiên Cơ nương nương.
- Nghiên Cơ.
Hoắc Lạn và Hoắc Xán cùng biến sắc.
Không ngờ là bà ta?
Nếu như Nghiên Cơ nương nương đến đây, thì bọn lão có một chút lo lắng.
Tại Đằng Long đại lục không ai không biết, danh tiếng Nghiên Cơ nương nương rất lớn, ở Đằng Long đại lực được gọi là Thiên Biến Ma Nữ, có vẻ ngoài thiên biến vạn hóa.
Nghiên Cơ nương nương, một nữ hoàng yêu mị, thiên sinh kiều diễm phi thường, tu ma giả theo về bên dưới thị rất nhiều.
Tần Vũ đảo mắt nói. Lập Nhi mỉm cười thần bí:
- Tần Vũ đại ca, đến cuối cúng sẽ biết.
Ba vị thanh tu lão giả, mình mặc thanh bào trông thật tiêu diêu tự tại, gương mặt có nét cười, nét mặt thân thiện, đúng là biểu thị cao thủ.
- Vãn bối Ngôn Tự, bái kiến tam vị sư thúc tổ.
Ngôn Tự chân nhân cung kính nói.
Tần Vũ cười trong lòng tự nói: "Ai, cao thủ Thanh Hư quan cuối cùng cũng đến, lại đến hẳn ba người"
- Ngôn Tự, đứng sang một bên.
Lão già đứng đầu cười nói, Ngôn Tự lập tức cung kính đứng sang bên.
Nhạc Diễm chân quân cùng Thủy Nhu chân nhân cùng lúc hành lễ, Thủy Nhu chân nhân mỉm cười nói:
- Hóa ra là Càn Hư đạo hữu.
Tình thế lập tức thay đổi.
Tam vị cao thủ Thanh Hư quan xuất hiện, thế lực tu tiên giả tại đây rất to lớn. Hai tu ma giả trở thành yếu thế.
- Hóa ra là Càn Hư lão đạo.
Hoắc Lạn cười nhẹ, với Càn Hư lão đạo là Tam Kiếp Tán Tiên, với hai sự đệ là Nhị Kiếp Tán Tiên, ba người liên thủ, đã tương đương hai người Tam Kiếp Tán Tiên.
Thanh Hư lão đạo cười nói:
- Ngôn Tự, lấy Ngọc kiếm, chư vị…Mở tiên phủ.
Ngôn Tự chân nhân tức thì phi xuất Ngọc kiếm.
Hoắc Lạn tay xuất một ngọc kiếm
- Chúng ta không lãng phí thời gian nữa, Càn Hư lão đạo, cùng mở nào.
- Long tộc cũng xuất ngọc kiếm.
Thanh Long cười nói và phi xuất một ngọc kiếm tại chưởng tâm.
Bất ngờ.
- Mở tiên phủ à? Chư vị quên mất một điều, việc mở tiên phủ không thể dừng, nếu dừng nửa trừng thì tiên phủ sẽ mãi mãi không mở…
Một thanh âm bình đạm nổi lên, mọi người đều nhìn về nơi âm thanh phát ra.
Người nói là Y Đạt, đang nhìn về phía mọi người, trên miệng có nét tiếu ý.