Tinh Thần Biến

Chương 191 : Nguyên linh chi khí

Ngày đăng: 23:19 19/04/20




Hai mắt Thanh Long đỏ ngầu, hướng về phía nam mà gầm lên cuồng nộ, hai tay không ngừng đánh ra loạn xạ. Lúc này Thanh Long hoàn toàn không chú ý đến sự tình xung quanh, căn bản không thể nhận ra sát chiêu của Duyên Mặc.

Duyên Mặc thở hổn hển, đôi mắt lấp lánh hồng quang.

Duyên Mặc cho tới lúc này vẫn chưa hoàn toàn bị thanh âm kia dẫn dụ về hướng nam, do vẫn chưa hoàn toàn nhập ma nên Duyên Mặc vẫn còn giữ được một chút tỉnh táo. Nếu không phải do phân tâm giết chết Tiêu Cửu thì lúc này Duyên Mặc chắc cũng chưa có dấu hiệu nhập ma.

Duyên Mặc vừa nghe tiếng sáo lại đồng thời giết chết Tiêu Cửu, lòng tràn ngập sát ý tự nhiên không chống lại được ma ý. Khi giết Tiêu Cửu thì Duyên Mặc đã không còn kiềm chế được bản thân, nhìn thấy Tư Đồ Huyết y cũng không tha.

Như bây giờ, Duyên Mặc lại còn muốn giết Thanh Long.

- Không hay rồi, Thanh Long đã hoàn toàn nhập ma, không hề chú ý tới sát chiêu của Duyên Mặc.

Tần Vũ kinh dị hét lên. Lập Nhi gật đầu nói:

- Hiện tại Duyên Mặc sắp hoàn toàn nhập ma và chỉ còn cách một bước nhỏ, nếu như quả thật y giết chết Thanh Long thì sẽ càng lún sâu hơn vào ma đạo, có thể hoàn toàn nhập ma.

- Tần Vũ đại ca, đại ca đang nghĩ gì thế, chẳng lẽ đại ca muốn giúp Thanh Long sao?

Lập Nhi nhìn Tân Vũ cười nói. Thật sự lúc này trong tâm Tần Vũ đang đấu tranh hết sức kịch liệt.

Cứu hay không cứu?

Thực tế dù Tần Vũ có muốn cứu cũng không thể đấu lại Duyên Mặc, thực lực của Tần Vũ căn bản không đủ để cùng hắn giao tranh.

- Tần Vũ đại ca nếu ra tay mà bị Duyên Mặc phát hiện có thể sát tính của hắn sẽ đại phát khả năng còn quay sang giết huynh nữa… đối với Thanh Long chúng ta quả thật là hữu tâm vô lực .

Lập Nhi lắc đầu thở dài nói.

Tần Vũ bỗng quay lại nhìn Lập Nhi nói:

- Lập Nhi, ta luôn cảm thấy muội rất cao siêu. Có lẽ tất cả mọi sự việc diễn ra dường như đều không ảnh hưởng tới muội.

- Thật vậy sao?

Lập Nhi run giọng hỏi:

- Á………

Một tiếng la thảm vang lên.

Tần Vũ và Lập Nhi cùng ngoái đầu nhìn lại. Hướng phát ra tiếng la chính là hướng nam mà Thanh Long tiến tới. Chỉ có điều sự tình quả thật khiến người ta kinh dị…….Duyên Mặc không ngờ lại không hạ sát thủ đối với Thanh Long.

- Không, không…..

Duyên Mặc không ngưng thở hồng hộc, mồ hôi không ngừng túa ra, toàn thân toát ra khí tức khủng bố vô cùng.

- Ối.

Hai mắt Lập Nhi sáng bừng lên , cười nói:

- Tần Vũ đại ca, Duyên Mặc tâm tính kiên định quả thật vượt qua tưởng tượng của muội, đến lúc tối hậu, y vẫn có thể khống chế được bản thân, hơn nữa còn nỗ lực chống lại sự mê hoặc của tiếng sáo.
Nhưng Duyên Mặc vẫn không nói một lời nào.

Thanh Long đã hoàn toàn nhớ lại những viêc vừa xảy ra , y thật sự minh bạch nếu không phải Duyên Mặc ngăn chặn y, cho dù về sau có hủy mất chân phải của y, nếu rơi vào trong viên hồ này dứt khoát Thanh Long không thể sống sót thậm chí xương cốt cũng không còn.

- Đây là đâu?

Hoắc Xán nhìn bốn phía hỏi.

Sau một lúc điều tức, toàn bộ tán tiên tán ma đều đã hồi phục không hề bị ảnh hưởng quá nhiều, lức này đang suy nghĩ về hoàn cảnh hiện tại.

- Không biết đây có phải là một địa phương giống như Mê ảo ma cảnh lúc nãy hay không?

Thủy Nhu chân nhân nhíu mày hiển nhiên chân nhân đối với ma cảnh rất cố kị, nếu như đây lại là một địa phương giống Mê ảo ma cảnh uy lực chắc chắn cường đại hơn, như tán yêu, tán ma bọn họ có thể chống chọi được hay không quả thật khó nói.

Nhưng lúc đó.

- Ha Ha, các ngươi đã vượt qua được Mê ảo ma cảnh, ta Nghịch Ương cũng biết các ngươi đã đợi để được nghe tiếng của ta.

Đột nhiên một âm thanh vang vọng khắp nơi.

Chúng nhân ngay lập tức hoàn toàn nín thở, họ đều biết, âm thanh ngạo nghễ đó khẳng định là của Nghịch Ương tiên nhân lưu lại, lúc này từng câu Nghịch Ương nói rất có khả năng liên quan tới sự sống chết của tất cả mọi người tại trường.

- Quá ư ngông cuồng.

Càn Hư chân nhân cau mày nhẹ giọng nói. Những người còn lại tuyệt nhiên không ai nói một lời nào.

- Mê ảo ma cảnh này ta đã phải mất rất nhiều tâm lực mới tạo ra được, ta đoán chắc trong số các người tất có người hoàn toàn bị tiếng sáo mê hoặc, có điều khi các người tiếp cận tử vong viêm hồ đến một cự li nhất định nếu quả như đủ may mắn các ngươi có khả năng tiến tới vị trí làm ngừng tiếng sáo, đó là vận khí của các ngươi, bất quá….. vận khí đôi khi còn quan trọng hơn cả thực lực.

Nói đến câu "vận khí đôi khi còn quan trọng hơn cả sức mạnh" thì giọng của Nghịch Ương tiên nhân nhỏ đi rất nhiều, ngay khi đó không tiếp tục nói nữa.

Ngừng lại một lúc lâu, chúng nhân tưởng rằng Nghịch Ương tiên nhân sẽ không nói nữa, cuối cùng từ trên cao thanh âm lại vang vọng.

- Cửu kiếm tiên phủ, do Nghịch Ương ta đã thu thập không ít bảo vật trân quý mà kiến tạo thành. Từ lúc các người thoát khỏi Mê ảo ma cảnh, các ngươi hãy hướng về hướng bắc nơi phát ra thanh quang mà tiến tới, sẽ thấy kiếm tiên phủ đại điện ngoại vi, còn như có đoạt được gì hay không , thì phải xem vận khí của các ngươi thế nào, ha ha….

Cùng với tiếng cười lớn, âm thanh Nghịch Ương tiên nhân cũng hoàn toàn tiêu biến giữa không gian.

Chúng nhân may mắn sống sót đều cùng đưa mắt nhìn nhau, không ai nói gì, trực tiếp tiến tới nơi phát tán thanh quang ở phía bắc khởi hành.

Sau một lúc, trước mắt họ xuất hiện một tòa cung điện lỗng lậy, toàn bộ cung điện được cấu tạo từ thanh sắc ngọc, dường như thanh quang đích thực được phát tán ra từ đây, đồng thời chúng nhân đều cảm thấy một cổ khí tức hiện hữu.

Nhãn thần Càn Hư lão đạo, Nhạc Diễm chân nhân cùng huynh đệ Hoắc Xán, Hoắc Lạn đồng thời sáng lên.

Nói về tiên nguyên lực, ma nguyên lực thật sự đều từ chân nguyên lực mà ra, như nguyên linh chi khí quả thật là thiên địa linh khí, thiên ma thiên tiên đều hấp thu nguyên linh chi khí để tu luyện, đối với tán yêu tán ma mà nói nguyên linh khí làm cho bọn họ kích động vô cùng.

Trong tình huống bình thường, phàm nhân giới làm sao có được thiên địa linh khí.

Như có điện quang, tất cả nhãn thần tán tiên, tán ma đều lấp lánh hướng về thanh ngọc cung điện.