Tinh Thần Biến

Chương 254 : Tài Đại Khí thô

Ngày đăng: 23:20 19/04/20




Lốc xoáy trên trời cao không ngừng xoay tròn, đồng thời khu vực xung quanh lốc xoáy

lúc biến thành lam sắc, lúc tử sắc, lúc hắc sắc, lúc lại bạch sắc…Khu vực đó biến thành đủ các loại màu sắc, cùng lúc cả không gian liên tục phát tán chấn động cường liệt.

Không gian chấn động mạnh đến mức hãi nhân.

Minh Lương chân nhân dẫn đầu, vài nghìn tán tiên từ lục kiếp trở lên phân thành hai hàng cung thân nghênh tiếp. Phía dưới Phương Điền và Tông Quật sắc mặt khó coi theo dõi, lạnh lùng nhìn thông đạo trên trời.

Cùng với chấn động càng lúc càng mạnh -- --

"Rít" một âm thanh trầm thấp vang lên khắp trời đất, cả khu vực xoay tròn đó vỡ tan ra, xuất hiện một thông đạo bạch sắc. Chỉ thấy một đạo lưu quang từ bên trong bạch sắc thông đạo hỏa tốc bay ra. Tốc độ rất nhanh thậm chí còn ma sát gây ra tia lửa điện.

Chỉ giây lát, lưu quang giảm tốc biến thành một nhân ảnh.

- Hô, không gian thông đạo thực đúng là nguy hiểm.

Nhân ảnh đó thở phào một tiếng, đến lúc đó hắn mới nhìn xuống phía dưới.

- Vãn bối Thanh Hư quan Minh Lương, bái kiến tiên giới sứ giả.

Minh Lương chân nhân mở lời.

Khí tức tiên gia hùng hậu đó, lại thêm vừa xuyên qua không gian mà đến, cùng với tin tức thượng truyền đến tầng thứ chín Thượng Thiên cung, tất cả đã nói lên người trước mắt chính là sứ giả do tiên giới phái xuống.

- Ngươi chính là Minh Lương.

Vị tiên giới sứ giả này hết sức anh tuấn, hai dải tóc mai được giữ rất dài, mang trên vai một thanh tiên kiếm.

Phía dưới quan sát thấy tất cả, Tần Vũ thập phần nghi hoặc.

Vì sao tiên nhân đó lại không đem tiên kiếm thu nhập trong cơ thể, ngược lại còn mang trên mình?

Tần Vũ căn bản không biết sự khác biệt giữa kiếm tiên và tiên nhân phổ thông. Tiên nhân phổ thông có phi kiếm, kiếm tiên có tiên kiếm. Phi kiếm của tiên nhân phổ thông thì thu lại trong cơ thể, nhưng kiếm tiên lại đeo trên vai. Hơn nữa kiếm tiên không chỉ có tiên kiếm, đồng thời còn có kiếm anh (tương đương với nguyên anh của tiên nhân phổ thông).

- Vãn bối chính là Minh Lương.

Minh Lương chân nhân cung kính nói.

Vị tiên giới sứ giả gật đầu cười nhẹ:

- Ta là kiếm tiên Hoa Nhan. Ngươi có thể gọi ta là Hoa Nhan tiền bối cũng được. Lúc trước ngươi lấy được Phá Thiên đồ, Vũ Hoàng bệ hạ vô cùng cao hứng, đã lệnh ta trọng thưởng cho ngươi. Đúng rồi, Phá Thiên đồ đâu? Ngươi có thể giao cho ta được rồi.

Minh Lương chân nhân cười khổ:

- Hoa Nhan tiền bối, nửa ngày trước, Phá Thiên đồ còn tại trong tay ta.

Vừa nghe thấy câu này, kiếm tiên Hoa Nhan sắc mặt nhẹ biến, nhưng hắn tịnh không xen lời.

- Chỉ là cách đây không lâu, Bạo Loạn Tinh Hải Tông Quật và Long tộc tộc trưởng Phương Điền liên thủ phá Thập Diễn Ảo trận của Thanh Hư quan ta. Sau đó Lan Phong, một kiếm tiên thần bí xuất thủ, đoạt lấy Phá Thiên đồ đi rồi. Minh Lương thực lực yếu kém, căn bản không chống lại được, chỉ đành chịu bọn chúng bố trí.

Lúc Minh Lương nói câu "chỉ đành chịu bọn chúng bố trí", trong lòng thấy vô cùng tủi nhục.

Thân là tán tiên đệ nhất nhân, địa vị của Minh Lương chân nhân không thể không được tôn sùng. Nhưng đối diện với hai vô địch tồn tại, hắn đích xác không có chút lực phản kháng nào.

- Kiếm tiên Lan Phong?
Hoa Nhan ánh mắt quay hướng Phương Điền, Tông Quật hai người, thân hình lắc nhẹ một cái đã đến trước mặt hai người.

- Phương Điền? Tông Quật?

Hoa Nhan cười nhẹ nói.

Phương Điền và Tông Quật đều gật đầu, Phương Điền mở lời:

- Không biết Hoa Nhan kiếm tiên có chuyện gì muốn nói.

Siêu cấp thần thú?

Người khác có lẽ rất sợ đắc tội, nhưng Hoa Nhan là người gì. Hắn là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng trong thế lực của Vũ Hoàng, lần này được phái xuống làm chuyện trọng yếu như vậy, có thể tưởng tượng được Vũ Hoàng đối với kiếm tiên Hoa Nhan này xem trọng thế nào.

- Chuyện gì ư? Thanh Hư quan thuộc tiên đạo nhất phương, bọn ngươi vì sao lại phá đi Thập Diễn Ảo trận?

Hoa Nhan trên mặt nét cười biến mất, trở nên lạnh lẽo.

Phương Điền và Tông Quật ánh mắt đều nhẹ mờ đi, hàn quang bắn ra.

…..

Đứng đằng sau người Phương Điền, Tần Vũ vẫn yên lặng nhìn sự tình phát sinh, hơn nữa thường cùng hai huynh đệ của mình thông qua linh thức truyền âm tiến hành nói chuyện, dẫu sao bất quản phát sinh sự tình gì, có Tông Quật và Phương Điền đứng đầu. Bọn họ ba huynh đệ không hề lo lắng.

Âm thanh Hầu Phí linh thức truyền âm nói:

- Đại ca, Hoa Nhan thực là tài đại khí thô a. Công kích tiên khí, phòng ngự tiên khí, còn có không gian giới chỉ, đơn giản đó là một bảo khố di động. Đệ thấy a, các loại đỉnh cấp tiên đan của tiên giới, hắn khẳng định cũng có.

Tần Vũ liền cười. Lúc này Hoa Nhan vừa đến trước mặt Tông Quật, Phương Điền bắt đầu hỏi.

- Đại ca, đệ có cảm giác, Hoa Nhan đó muốn động thủ rồi.

Âm thanh trầm thấp của Hắc Vũ vang lên trong não của Tần Vũ và Hầu Phí.

Tần Vũ tán đồng truyền âm nói:

- Hoa Nhan này cũng biết thân phận Phương Điền và Tông Quật, biết hai người là vô địch tồn tại thuộc phàm nhân giới. Hắn chỉ vừa đến phàm nhân giới, có lẽ là muốn lập uy. Tự nhiên phương pháp tốt nhất chính là kích bại được Phương Điền và Tông Quật.

Muốn lập uy, chính phải tìm kẻ mạnh nhất.

Sự tình quả nhiên không khác với Tần Vũ ba huynh đệ sở liệu.

- Hoa Nhan kiếm tiên nói câu này có ý tứ gì? Bọn ta những người phàm nhân giới tranh đấu lẫn nhau thì cũng không cần ngươi đến quản. Ta thấy Thanh Hư quan không thuận nhãn, phá Thập Diễn Ảo trận của chúng thì thế nào? Không lẽ Hoa Nhan kiếm tiên vừa hạ giới đã muốn lấy chúng ta để lập uy?

Tông Quật lạnh giọng nói.

Tông Quật lúc này không hề tỏ ra thua kém.

- Chỉ là Hoa Nhan kiếm tiên, ngươi phải tự biết mình. Lập uy không có gì không đúng, đáng tiếc là…. ngươi đã chọn lầm đối tượng rồi.

Đồng tử trong mắt Tông Quật nhanh chóng biến thành kim sắc, khí thế càng trở nên cuồng bạo lăng lệ hơn, khóe miệng có một nụ cười lạnh cô ngạo bất cần.