Tinh Thần Biến

Chương 259 : Man Càn

Ngày đăng: 23:20 19/04/20




Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, cả ba huynh đệ đều khoác trên mình hắc sắc trường bào, phi hành trên bầu trời bao la của hải vực. Phía sau, đang chân tay giễu cợt nhau, chính là tứ đại linh thú đã hóa thành nhân hình gồm Mặc Kỳ Lân và Sử Tín, Sử Bính, Sử Chiến ba huynh đệ.

Xa xa, Tiềm Long đại lục đã xuất hiện trong tầm mắt. Chỉ sát na, ba huynh đệ Tần Vũ đã phi thân vào sâu trong Tiềm Long đại lục.

Do sự tình liên quan đến Phá Thiên đồ đã được an bài ổn thỏa, Tần Vũ liền nghĩ tới việc quay lại Tiềm Long đại lục trước khi độ Cửu Cửu trọng kiếp, để đoàn tụ với người thân. Ngày độ Cửu Cửu trọng kiếp càng tới gần, Tần Vũ cảm thấy áp lực càng thêm nặng nề.

Kình phong thổi tới, trên mặt Tần Vũ xuất hiện một nét tiếu dung, phía trước chính là kinh thành Tần vương triều.

Cựu kinh thành trong quá khứ đã bị phá hủy, Tần vương triều hiện nay đã dời đô đến Viêm kinh thành, đại thành trì nằm ở cuối phía đông Tần vương triều. Luận về phồn hoa, Viêm kinh thành tuyệt đối không kém hơn kinh thành cũ, Viêm kinh thành hiện giờ cũng đã cải danh thành kinh thành.

Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ ba người vận hắc sắc trường bào. Tần Vũ và Hắc Vũ trên mặt có khí chất lãnh tuấn, khiến cho những người xung quanh cảm thấy ba người nhất định là những kẻ mang địa vị cao. Đặc biệt là sau thân họ, bọn Sử Tín, Sử Chiến tứ đại linh thú biến thành kẻ tùy tùng. Kẻ tùy tùng cũng có khí thế như vậy, có thể tưởng tượng được địa vị chí cao của chủ nhân.

Hầu Phí nhìn cảnh sắc xung quanh, đồng thời truyền âm hỏi nhanh:

- Đại ca, còn có gần hai tháng nữa là tới Cửu Cửu trọng kiếp của huynh, rốt cuộc huynh sẽ chuẩn bị độ kiếp ở đâu?

Tần Vũ trầm tư giây lát rồi truyền âm nói:

- Đừng lo lắng, tóm lại đến lúc khẩn cấp đó ta sẽ đến phía nam Tiềm Long đại lục tìm một hải đảo là có thể độ kiếp được.

Địa điểm độ kiếp, Tần Vũ tịnh không để ý.

Hiện giờ một thân vô sự nhẹ nhõm, Tần Vũ lại muốn hưởng thụ, quan sát cảnh sinh hoạt của những người bình thường diễn ra xung quanh.

- Đại ca, hiện tại chúng ta đến Vũ vương phủ?

Hắc Vũ nhẹ giọng nói.

Tần Vũ lắc đầu cười, truyền âm lại:

- Đừng vội, tin tức chúng ta quay về chỉ vừa mới truyền cho Tinh Thần các, phụ vương cùng đại ca ta đang chuẩn bị li khai Tinh Thần các. Ở vài ngày trong Tinh Thần các, bọn họ có lẽ đã không thực sự thoải mái. May mắn là hiện tại bọn họ đi ra cũng sẽ không có nguy hiểm gì. Bây giờ sứ giả các giới đã hạ phàm, bất cứ ai cũng không thể tới Tiềm Long đại lục gây chuyện được nữa.

Còn có một điểm Tần Vũ chưa nói đến. Nếu không có chuyện gì ai lại chạy cả quãng đường dài tới Tiềm Long đại lục để tìm người thân hắn làm phiền đây? Hơn nữa, hiện tại hắn đang ở Tiềm Long đại lục, có Thanh Vũ tiên phủ, Tần Vũ hoàn toàn có thể bảo chứng không một người nào có thể gây hại cho người thân của hắn. Ai dám dại dột động thủ, Tần Vũ tuyệt đối sẽ không lưu tình.

- Được rồi, không nói chuyện khác nữa, phụ vương và đại ca tạm thời còn chưa quay về. Phía trước có một tửu lâu, bọn ta đến đó vui vẻ uống một chầu rồi nói tiếp. Tuy mĩ tửu của Thanh Vũ tiên phủ không tồi, ngon thì ngon đấy, đẹp thì đẹp đấy, nhưng luận về cái thú thì không như rượu của phàm nhân.

Giữa ba huynh đệ đều sử dụng truyền âm nói chuyện, chung quy có một vài lời thoại không thích hợp để phàm nhân nghe thấy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lập tức ba người đều nhằm hướng tửu lâu đi tới, Sử Tín, Sử Chiến bốn người cũng đồng thời theo sau đi vào tửu lâu.

- Dương huynh, ngươi nói tửu thần là ai?

- Chính là đại hán khôi ngô ngăm đen chỗ cái bàn kia. Đúng, chính là hắn, sáng sớm hôm nay hắn đã bắt đầu uống, đến giờ cũng ba canh giờ rồi. Trong khoảng thời gian đó hắn đã uống cả mười vò lớn Liệt Hỏa Đao Tử tửu, ăn hết vài chục mâm thịt bò.

- Hảo đại hán, sợ là so với ta cao hơn không chỉ hai cái đầu. Ngươi vừa nói gì nhỉ? Mười vò lớn, là vò lớn? Làm sao có thể như thế được, dạ dày của hắn không đáy sao?

Vừa bước vào tửu lâu, Tần Vũ đã nghe thấy một chuyện thú vị.

Bên trong tửu lâu đó dường như xuất hiện một hán tử có khả năng đặc biệt về uống rượu, hơn nữa còn uống Liệt Hỏa Đao Tử tửu, loại rượu mạnh nhất. Loại rượu đó, người bình thường chỉ uống ba bát lớn đã bị say không đứng dậy được, nhưng đại hán ngăm đen khôi ngô kia đã uống đến mười vò lớn.
Ba bàn đó liên tục uống, dù đêm khuya, chưởng quỹ béo phì đó cũng chỉ đóng cửa lớn của tửu điếm, vẫn để người ba bàn họ tiếp tục uống.

Tần Vũ ba huynh đệ, Sứ Tín tứ đại linh thú còn may có thể tán gẫu với nhau, nhưng đại hán khôi ngô ngăm đen đó lại một mình một người, từ đầu đến cuối không có nói ra một câu nào.

Buổi sáng, ánh ban mai xuyên qua cửa lớn của tửu lâu chiếu vào.

- Thống khoái, không nghĩ đến địa phương của phàm nhân cũng có thể uống được hảo tửu như vậy.

Đại hán đó đứng lên, cuối cùng hắn đã ăn no uống say.

Buổi sáng trong tửu lâu đó đã có không ít khách nhân, gần như đại bộ phận khách nhân đều biết đại hắn khôi ngô ngăm đen đó đã uống bao nhiêu rượu.

Tất cả là bốn mươi vò lớn!

Còn hai bàn kia, một bàn là sáu mươi vò lớn, bàn còn lại là bảy mươi vò lớn.

Một đám người khủng khiếp!

"Quả nhiên hắn không phải là phàm nhân" Tần Vũ trong mắt lóe lên một tia tiếu ý, đồng thời lần đầu tiên dùng linh thức tra xét một phen :"Hắn là tán ma, tán yêu, hay tán tiên?"

Ở Tiềm Long đại lục, Tần Vũ gần như rất ít dùng linh thức. Nhưng vừa mới sử dụng linh thức một lần, Tần Vũ lại phát hiện, không ngờ mình nhìn không thấu được đại hán ngăm đen khôi ngô đó.

Đại hán nhắm bàn của Tần Vũ đi tới.

Vừa rồi còn chưa tra xét được gì, nhưng khi đại hán khôi ngô đó đúng trước mặt mình, Tần Vũ mới phát hiện khí tức khủng bố của hắn: "Phảng phất như một tòa đại sơn đè xuống ta, khí thế ngưng trọng nặng nề như thế, tuyệt đối là cao thủ, thậm chí không dưới cả Tông Quật"

- Úi, tiểu tử, ta nhìn ngươi rất thuận nhãn.

Đại hán khôi ngô ngăm đen nhẹ cười nhìn về Hầu Phí.

- Ta?

Hầu Phí ngạc nhiên chỉ mình.

Đại hán khôi ngô ngăm đen gật đầu nói:

- Ta tên Man Càn, ngươi có thể gọi ta là Man Càn đại ca.

Tần Vũ lúc này mới chú ý thấy một chuyện, đồng tử của kẻ tên Man Càn trước mắt không ngờ là tử sắc.

- Đại ca, thêm nữa ư, ta đã có một vị đại ca, ngươi bằng cái gì mà làm đại ca của ta?

Hầu Phí căn bản không thèm.

Một đạo ánh sáng lóe lên trong đồng tử tử sắc của Man Càn, nụ cười trên khuôn mặt đã biến mất, sắc mặt hoàn toàn đanh lại.