Tinh Thần Biến

Chương 273 : Tử vong thâm uyên

Ngày đăng: 23:20 19/04/20






Qua ba ngày.

Đằng Long đại lục gặp phải sự đả kích từ trước đến giờ chưa từng có. Phe tán tiên và phe tán ma đã từng trải qua một cuộc đại chiến vì Phá Thiên Đồ, nhưng tổn hại của trường đại chiến đó gây ra không bằng với tổn thất trong ba ngày này.

Trong ba ngày này, một cao thủ vô địch như giống như ma thần không ngừng điên cuồng dùng thủ đoạn tàn khốc giết chết vô số tán tu cao thủ.

Cao thủ bị giết yếu nhất cũng là lục kiếp tán tu.

Chỉ trong ba ngày, số lượng tán tu từ lục kiếp trở lên của Đằng Long đại lục đã bị tử thương tám thành.

Đây là do Man Càn phát tiết sự phẫn nộ.

- Lần này trở về chắc chắn sẽ bị lũ khốn đó cười nhạo, đến cánh cửa Nghịch Ương Cảnh mà cũng không vào được.

Trong lòng Man Càn phẫn hận đến cực điểm, hắn hận không thể xẻ thịt lột da Đỗ Trung Quân.

Vì thế hắn đã giết tới tám thành số lượng tán tu từ lục kiếp trở lên.

Tại yêu giới, dù cho huỷ cả một tinh cầu cũng chẳng được xem là chuyện lớn. Đương nhiên tiền đề là phải ứng phó với sự báo thù của một số cao thủ có quê hương ở tại tinh cầu đó.

- Tần Vũ?

Trong lòng Man Càn vừa động, trong tay xuất hiện một khối truyền tấn lệnh.

Nhìn thông tin thứ hai mà Tần Vũ gửi đến, Man Càn có cảm giác như mình đang nằm mơ.

- Tần Vũ huynh đệ, chuyện này không thể đùa được đâu, vào Nghịch Ương Cảnh là chuyện trọng đại đó.

Man Càn vẫn thấy khó tin, vừa dùng yêu thức truyền câu này đi lại tiếp tục,

- Huynh đệ… quả thật có phương pháp vào Nghịch Ương cảnh?

- Man Càn huynh yên tâm, vì sao tiểu sư thúc tôi đã đoạt được Phá Thiên Đồ lại mang đi đấu giá? Nếu không phải vì có biện pháp khác để vào Nghịch Ương Cảnh liệu tiểu sư thúc tôi có bằng lòng đi đấu giá Phá Thiên Đồ?

Thấy tin tức Tần Vũ truyền tới, Man Càn có chút tin tưởng.

Ban đầu Man Càn cảm thấy vô cùng nghi hoặc, Kiếm tiên Lan Phong này liệu có phải là đầu óc có vấn đề không mà lại đem đấu giá bức Phá Thiên Đồ trân quí như vậy. Bây giờ nghe Tần Vũ nói, y cảm thấy hiểu ra nhiều.

Hóa ra… người ta đã sớm có cách vào Nghịch Ương Cảnh, Phá Thiên Đồ đối với người ta chả có mấy tác dụng.

- Thế nào? Man Càn huynh vẫn không tin những gì tôi nói ư?

Trong lời Tần Vũ có chút bực dọc.

- Tần Vũ huynh đệ, huynh đệ đã nói như thế đương nhiên là ta tin rồi.

Man Càn liền truyền tấn đáp.

Man Càn này cũng biết đạo lý, bất kể ra sao cũng cứ nên tin trước đã rồi nói sau, vả lại hiện nay y cũng chẳng có cách nào để vào Nghịch Ương Cảnh. Tin rằng Tần Vũ tốt xấu gì cũng có biện pháp, nếu không tin thì Man Càn hắn chỉ còn cách đứng giơ mắt nhìn ba đại sứ giả kia tiến vào Nghịch Ương Cảnh.

- Man Càn huynh hãy mau mau đến Tuyết Ngư đảo, Tông Quật của Bạo Loạn Tinh Hải cũng sắp đến đây. Vì ta có chín chỗ để vào Nghịch Ương Cảnh, bên ta cần ba chỗ, bên Bạo Loạn Tinh Hải cần ba chỗ, Man Càn huynh cũng chỉ có thể có ba chỗ thôi.
- Tin rằng Man Càn huynh và Tông tiền bối đã hiểu ý của tôi?

Tần Vũ cười nhìn hai người.

Man Càn gật đầu nói:

- Tần Vũ huynh đệ chẳng phải đã nói, để vào được Nghịch Ương Cảnh cần có hai điều kiện: thứ nhất là địa đồ, thứ hai là tư cách vào.

Tần Vũ gật đầu:

- Phải, bây giờ ta cho hai vị xem điều kiện thứ nhất: địa đồ.

Tần Vũ giơ tay, hai khối ngọc giản xuất hiện bay lơ lửng trước mặt của Man Càn và Tông Quật. Hai người cùng giơ tay ra đón lấy chúng, đồng thời dùng yêu thức của mình xem lướt qua địa đồ.

- Tần Vũ, tấm bản đồ này có phải là giả không?

Man Càn trừng mắt hỏi Tần Vũ:

- Liệu chỗ này có thể tồn tại Nghịch Ương Cảnh sao?

Tần Vũ lắc đầu mỉm cười:

- Đừng ngạc nhiên, đừng thấy kỳ quái cũng đừng thấy khó tin. Địa đồ này là thật, thật tới mức không còn gì thật hơn. Nghịch Ương Cảnh ở tại Tử Vong thâm uyên trong truyền thuyết!

Tần Vũ nhớ lần đầu tiên quan sát tấm địa đồ, cũng thấy khó tin.

Tinh cầu của phàm nhân nơi Tần Vũ ở là một tinh cầu thuộc dạng lớn nhất.

Tại đông bán cầu của tinh cầu này có Tiềm Long đại lục, hải vực phổ thông của Bạo Loạn Tinh Hải phía bắc, Bạo Loạn Tinh Hải, hải vực phổ thông của Bạo Loạn Tinh Hải phía Nam cùng với Đằng Long đại lục.

Nhưng tại nửa kia của tinh cầu này lại là một địa ngục gọi là – cực địa!

Luận mức độ nguy hiểm, Bạo Loạn Tinh Hải chỉ là một phần nhỏ so với cực địa.

Cực địa chiếm một nửa tinh cầu, diện tích của nó bằng tất cả Bạo Loạn Tinh Hải, Tiềm Long đại lục, Đằng Long đại lục, hải vực phổ thông… cộng lại.

Cực địa được phân thành hai vùng là Hàn vực và Viêm vực (có nghĩa là vực lạnh và vực nóng).

Từ Tiềm Long đại lục đi thẳng về phía Bắc vài trăm vạn dặm là tiến vào cực địa Hàn vực, đồng thời từ Đằng Long đại lục đi về phía Nam cũng một khoảng cách như thế là đến cực địa Viêm vực nguy hiểm trùng trùng.

Bề ngang bề dọc của cực địa Hàn vực và cực địa Viêm vực đều lớn, ước chừng vài tỷ dặm.

Càng tiến vào sâu càng đồng nghĩa với sự nguy hiểm tăng lên, ngay cả tán tu bình thường cũng không dám tùy tiện tiến vào, sự nguy hiểm đạt đến mức xưa nay chưa từng có.

Nhưng nơi nguy hiểm nhất không phải ở đây mà là nơi giao nhau giữa Hàn vực và Viêm vực, đó là vực thẳm mà không một sinh vật nào có thể sống tại đây, nơi mà người ta vẫn gọi là Tử Vong thâm uyên (vực thẳm tử thần).

Trong truyền thuyết xa xưa của hạ giới đã từng nói kẻ nào bước vào Tử Vong thâm uyên ắt phải chết.

Theo bản đồ của Tần Vũ, vị trí của Nghịch Ương Cảnh chính là trong Tử Vong thâm uyên.