Tinh Thần Biến

Chương 289 : Sư thúc, người làm sao để tới đây?

Ngày đăng: 23:20 19/04/20


Man Càn hình người đầu thú tay cầm một thanh Lang nha bổng tán phát hắc sắc hào quang, tử sắc chiến giáp ôm sát lấy thân, mọi người tại trường đều cảm nhận được năng lượng bộc phát trong thể nội của Man Càn.

Trên thân thể Phương Điền tán phát khí tức cao quý, khí tức đó cường hoành muốn áp chế Man Càn.

- Hạ phẩm thần khí?

Phương Điền nhìn chằm chằm cây Lang nha bổng trên tay Man Càn.

Trong mắt Man Càn loé lên tia sáng, hắn nói với thanh âm hồn hậu:

- Thần khí "Trọng Kình Sơn".

Phương Điền gật đầu nói:

- Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, ngươi thân là siêu cấp thần thú hạ phàm, Yêu đế của Yêu giới chắc cũng không yên tâm nên ban cho ngươi một thanh hạ phẩm thần khí là chuyện bình thường. Có điều ngươi nghĩ… chỉ dùng hạ phẩm thần khí mà có thể chiến thắng ta sao?

Phương Điền tuyệt không gấp gáp ra tay.

"Chân long chi linh" này là linh bảo trong Long tộc tại yêu giới, siêu cấp thần thú Ngũ Trảo Kim Long dùng là có hiệu quả nhất, một khi nuốt vào Chân long chi linh sẽ bao bọc chung quanh nguyên anh trong thể nội.

Muốn sử dụng năng lương của "Chân long chi linh" lúc nào thì sử dụng, tịnh không hạn chế thời gian bao lâu, vì thế Phương Điền không gấp rút xuất thủ.

Man Càn lắc đầu cười nói:

- Đúng, dùng Chân long chi linh thì thực lực của ngươi tăng lên mấy cấp, hiện tại sợ là tương đương với siêu cấp thần thú ngũ cấp yêu vương rồi. Thực lực của ta vốn chỉ là siêu cấp thần thú nhất cấp yêu vương, thêm hạ phẩm thần khí thì có thể đối phó vượt cấp với người khác nhưng cũng chỉ ở mức siêu cấp thần thú tam cấp yêu vương mà thôi.

Cùng là siêu cấp thần thú.

Dù trước đây Man Càn lợi hại hơn Phương Điền một chút, nhưng khi Phương Điền sử dụng Chân long chi linh, thực lực lại vượt xa Man Càn.

- Vậy sao ngươi còn chưa tránh ra?

Phương Điền cười nhạt nói. Phương Điền thập phần hưởng thụ cái cảm giác khống chế sinh mệnh của người khác.

Man Càn lắc đầu nói:

- Một mình ta thì không thể ngăn được ngươi, nhưng tại trường có không ít người. Nếu bọn ta liên thủ có thể chống cự được. Hơn nữa… năng lượng của ngươi tuy tăng lên cảnh giới siêu cấp thần thú ngũ cấp yêu vương nhưng năng lượng to lớn đó, ngươi có vận dụng được hoàn mỹ không?

Sắc mặt Phương Điền khẽ biến đổi.

Đúng, hắn trước đây chỉ là thập nhị kiếp tán tu, tương đương với cửu cấp thiên yêu. Năng lượng thể nội tăng một lèo mấy chục lần, Phương Điền tuyệt đối không thể khống chế dễ dàng như ý.

Lúc Phương Điền và Man Càn đang đàm đạo, Hoa Nhan ở bên cạnh lén lút… đẩy tốc độ lên cực hạn.

Lấy được Vạn Thú phổ, dù là Phương Điền đã dùng Chân long chi linh, ta cũng không sợ ngươi. Hoa Nhan đưa tay chụp tới.

- Hoa Nhan, ngươi dám!

Phương Điền rống lên giận dữ, tay phải vươn ra, một cổ năng lượng mang hình dáng của trảo cực tốc bay về phía Hoa Nhan. Hoa Nhan nhìn thấy năng lượng khủng bố này sợ quá lật đật lùi lại.

Phương Điền rất tức giận đối với hành vi lén lút của Hoa Nhan, hung dữ trừng mắt với Hoa Nhan một cái.

Hoa Nhan sợ hãi trong lòng không dám nói nhiều, lúc đi qua "Thanh Vân lộ" đại hán khôi ngô đó đã thi triển thực lực cường đại đến khủng bố, bức bách hắn bất đắc dĩ phải sử dụng con chủ bài mà Vũ Hoàng cấp.

Hoa Nhan không có chủ bài mạnh nhất đó sao dám đối đầu với Phương Điền?

- Vạn Thú phổ là của ta.

Tiếng rống giận dữ của Phương Điền vang lên, toàn thân xông tới như một ma thần.

- Của ngươi?
Lúc đầu mọi người hình như không phát hiện được Lan Phong, vì sao Lan Phong lại đột nhiên xuất hiện thế?

- Sư thúc, người làm sao để tới đây?

Thanh âm "kinh ngạc và hưng phấn" của Tần Vũ vang khắp đại điện, Tần Vũ biểu hiện ra trên mặt nào là "kinh ngạc" với lại "khó tin", trong kinh ngạc có ẩn chứa sự hưng phấn một cách hoàn mỹ đến cực điểm.

- Ô, sư điệt, lần này ta tới không báo trước cho con.

Lan Phong mỉm cười nhìn Tần Vũ nói.

- Sư thúc, con nhớ trừ Phá Thiên đồ với lại biện pháp người chỉ cho con, đâu có biện pháp để vào Nghịch Ương cảnh nữa đâu. Người làm sao để vào thế?

Tần Vũ hỏi, bọn Man Càn, Tông Quật chờ đợi câu trả lời của Lan Phong.

Lan Phong cười nói:

- Sư điệt, phương pháp để con vào đây là do ta chỉ, không lẽ ta không có biện pháp để vào sao?

Tần Vũ đột nhiên hiểu ra.

Những người khác cũng hiểu rõ trong lòng. Ngay cả phương pháp Tần Vũ đi vào cũng do Lan Phong chỉ thì việc Lan Phong có thể vào đây cũng không có gì kỳ quái.

- Sư thúc, trên tấm thạch bia ở Bạch ngọc quảng trường ghi là có cực phẩm nguyên linh thạch lưu lại, nhưng không thấy đâu, có phải người lấy không?

Tần Vũ lên tiếng hỏi.

Lan Phong mỉm cười không gật đầu cũng không lắc.

- Chẳng trách, chẳng trách lúc đó tìm không thấy cực phẩm nguyên linh thạch. Thì ra là Lan Phong huynh đã tới trước rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Ngao Phụng cười nói.

Thực tế Tần Vũ cũng không biết số cực phẩm nguyên linh thạch đó biến đi đâu mất, có điều Tần Vũ nói như thế là để gia tăng độ tin cậy.

Lan Phong đột nhiên lắc đầu than:

- Thời gian ta vào Nghịch Ương cảnh chỉ sớm hơn các ngươi một ngày mà thôi, lúc trước ta đi qua Thanh Vân lộ muốn vào đại điện nhưng vì các ngươi cũng vào Nghịch Ương cảnh mà chưa đi qua Thanh Vân lộ. Đạo cấm chế được bố trí trong Cửu Trọng thiên đại điện luôn tồn tại làm ta không có biện pháp nào để vào trong.

- Vì thế ta mới bảo… Vạn Thú phổ này vốn là của ta.

Nghe thấy lời của Lan Phong, trong lòng những người khác ai ai cũng hiểu ra nhiều chuyện.

Lan Phong vào trước bọn họ, chỉ vì bọn họ cũng tới nên cấm chế ở cửa điện không mở ra, do vậy Lan Phong mãi không có biện pháp tiến vào trong.

- Chư vị đừng lãng phí thời gian nữa, cung điện Cửu Trọng thiên tổng cộng có chín tầng, đây mới là tầng một thôi, ở trên còn tới tám tầng nữa.

Lan Phong cười nói.

- Sư điệt, con đi sau lưng ta.

- Vâng, sư thúc.

Tần Vũ cung kính nghe lệnh, sau đó đi sau lưng Kiếm tiên Lan Phong, hai người "sư thúc, sư điệt" này đi lên lầu trước tiên.

Sợ hãi trước thực lực của Lan Phong, bốn đại sứ giả bọn Ngao Phụng, Man Càn, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan chỉ dám đi sau đôi "sư thúc, sư điệt" này.