Tinh Thần Biến

Chương 333 : Vô Danh

Ngày đăng: 23:21 19/04/20




Trên bầu trời Lam Hỏa tinh khi hai bên tiếp tục truy đuổi chém giết, những kim tiên, yêu vương, ma vương đứng quan sát cũng bắt đầu phân tán, trong lần giao dịch này những người tham chiến tuyệt đối đều là những cao thủ ai nghe tên cũng phải khiếp hãi.

"Thanh Huyết kiếm tiên" Tri Bạch, thất cấp Tiên đế!

"Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh, thất cấp Ma đế!

Chỉ cần sự xuất hiện của hai siêu cấp cao thủ tồn tại trong truyền thuyết đã khiến cho vô số người quan chiến cảm thấy bõ công bỏ ra, hơn nữa lại còn có bọn Bích đao Đồng Tử, Huyền Hoàng song kiếm, đặc biệt là người thần bí có thể một tay thay đổi cục diện.

- Người thần bí kia nói cho cùng quả là quá mạnh, ngay cả kiếm mang của Thanh Huyết kiếm tiên cũng có thể chống lại, công lực thấp nhất cũng phải đạt tới lục cấp Tiên đế, thậm chí còn có khả năng là thất cấp Tiên đế.

- Thấy được thực lực của Tiên đế Ma đế bọn họ, giờ mới biết cự ly của ta so với trình độ của siêu cấp cao thủ vẫn còn quá lớn.

Những cao thủ quan chiến vừa phi thân tránh đi, đồng thời cùng nhau bàn luận, một trường chiến đấu vừa rồi đã khiến cho bọn họ khí huyết sôi sục, trận chiến đó xem ra đã được bọn họ khắc sâu vào trong não.

- Tần huynh, không ngờ lại không thấy đâu, đáng tiếc, đáng tiếc, vừa nãy còn muốn mời tần huynh đi uống một ly.

Lỗ Ba tự nhủ, sau đó cũng thuận theo dòng người li khai Lam Hỏa Vân lâu.

Lúc này Khương Nghiên đã bắt đầu nhíu mày:

- Lạc Vũ ca ca cuối cùng lại có bộ dạng như vậy, Thanh Huyết kiếm tiên tên hỗn đản, đã thấy thần khí "Chuyển Không" mà vẫn còn dám truy sát… ừm, biết làm thế nào đây?

Khương Nghiên công lực chỉ mới đạt nhất cấp Tiên đế, ngay cả Quân Lạc Vũ cũng không bằng, chẳng thể giúp gì được.

- A. Thử đi xem xem Vô Danh ca ca còn ở đây không!

Khương Nghiên hai mắt sáng rỡ, toàn thân biến thành một đạo quang mang trực tiếp bay về phía đông, rồi biến mất tại đường chân trời.

--------------

Đây là một tửu lâu cực kì bình thường, một tầng có khoảng vài chục bàn. Chỉ thấy một thanh niên lãnh tuấn kiên nghị ngồi ở một chiếc bàn gần cửa sổ.

Nếu so với người khác thì quả là đặc biệt… thanh niên này có mái tóc dài màu vàng, dưới đôi lông mày dậm là cặp mắt to sáng rỡ chứa đầy thần khí, nhấp nháy tựa như lôi điện phách xuống, trong tay cầm một cốc rượu.

Khẽ nhấc cốc rượu lên rồi ngẩng đầu uống cạn.

Một mình ngồi uống rượu, tuy trên mặt bàn có rất nhiều rau cỏ, nhưng khiến người ta chú ý nhất lại là con dê nướng được đặt chính giữa bàn. Thanh niên tóc vàng cũng không để ý đưa tay giật lấy một chiếc đùi dê, chỉ mới cắn hai ba miếng mà toàn bộ chiếc đùi đã nằm trong bụng y.

Bên cạnh chiếc bàn uống rượu là một cây kim sắc trường thương được dựng thẳng đứng.

- Vô Danh ca ca!

Một đạo âm thanh trong trẻo từ dưới tửu lâu vang vọng. Kim phát thanh niên đang uống rượu liền ngẩng đầu nhìn, trên mặt đồng thời xuất hiện một nụ cười khổ:

- Là Nghiên Nhi à, có chuyện gì vậy?

Vô Danh đối với Khương Nghiên quả thật là vô cùng khó xử.

Khương Nghiên tâm tính tuy rằng rất tốt, chỉ có đôi lúc…. quả thực quá ồn ào, tuy Vô Danh uống rượu ăn thịt cực kì hào sảng nhưng y lại hoàn toàn không thích huyên náo.

Dùng vũ lực uy hiếp Khương Nghiên?

Vô Danh sớm đã bỏ ý nghĩ đó, đối với y mà nói, Khương Nghiên thực lực không hề cao, cũng chỉ là nhất cấp Tiên đế mà thôi. Nhưng… trên người Khương Nghiên có hai kiện đại thần khí, một là thần khí "Chuyển Không", hai là "Ảo Ảnh Thiên La".

Dưới sự bảo hộ của hai kiện đại thần khí này, Vô Danh trừ khi sử dụng tuyệt chiêu sát thủ. Nếu không thì tuyệt đối không có khả năng đả thương Khương Nghiên.

- Vô Danh ca ca, muội có một việc muốn nhờ huynh giúp đỡ, huynh có thể đáp ứng được không?
Bên ngoài Thanh Vũ tiên phủ .

Bạch Phát huyết ma Huyết Y Lãnh không ngừng công kích vào một điểm nhỏ, điểm này tuy rằng dùng mắt thường gần như không thể phát hiện ra được, nhưng ma thức thì hoàn toàn có khả năng phát hiện.

Vừa nãy sau khi phát hiện Tần Vũ biến mất, Huyết Y Lãnh cũng lập tức sử dụng ma thức tìm kiếm.

Chỉ là y tìm kiếm trong một phạm vi quá lớn, không hề chú ý cẩn thận tới một hạt bụi bình thường như hạt gạo, thêm nữa ảo thuật cấm chế của Nghịch Ương tiên đế không thể coi thường, "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh chỉ cần sơ suất một chút cũng không thể phát hiện ra được.

Cho nên Huyết Y Lãnh phẫn nộ, để tiết cơn giận, năng lượng từ trong cơ thể tự nhiên tán phát ra bốn phương tám hướng. Huyết Y Lãnh năng lượng cường đại, năng lượng đi tới đâu, đám bụi ở chỗ đó toàn bộ đều hóa thành hư vô.

Chỉ có duy nhất một hạt bụi trước năng lượng to lớn ấy vẫn không hề suy chuyển chút nào.

Năng lượng của Huyết Y Lãnh tự nhiên cảm nhận được trở lực của hạt bụi này, trở lực nhỏ như vậy tự nhiên Huyết Y Lãnh cũng phát hiện ra, y biết rằng hạt bụi này so với những chỗ khác có điểm bất đồng, Huyết Y Lãnh liền sử dụng ma thức tỉ mỉ quan sát hạt bụi.

Huyết Y Lãnh so với Nghịch Ương tiên đế chỉ cách nhau có một cấp, tỉ mỉ quan sát như vậy cuối cùng cũng xác định được là ảo thuật cấm chế, liền mãnh liệt công kích.

Bỗng nhiên…

Hạt bụi đó biến mất, tàn ảnh lấp loáng!

- Ngươi cuối cùng cũng đã ra rồi.

Huyết Y Lãnh phát hiện thần bí nhân kia đã lại đạp chân lên thần kiếm cực tốc chạy trốn, Huyết Y Lãnh truy đuổi lâu như vậy mà vẫn không bắt được, quả thật rất tức giận, không thèm nghỉ lấy hơi mà lập tức tiếp tục đuổi theo phía sau.

- Đuổi, đuổi, ngươi đuổi đi.

Phương hướng của Tần Vũ thay đổi cực nhanh một lần nữa bỏ xa Huyết Y Lãnh, lần truy đuổi này khiến cho năng lượng của "cực phẩm nguyên linh thạch" trong cơ thể không ngừng tiêu hao, y chạy trốn, đơn giản cũng như đang đốt tiền vậy.

- Lạc Vũ huynh đệ, cả Tần huynh đệ nữa, xin mời tới đây.

Một thanh âm vang lên trong não của Tần Vũ, đồng thời Tần Vũ cũng tự nhiên cảm thụ được phương hướng của cỗ khí tức đó, không hề do dự Tần Vũ vội vàng nhắm về phía đó cực tốc phi hành.

Chỉ là y cảm thấy kì quái, đối phương làm sao lại biết được tên họ của y?

Trong lúc Tần Vũ theo phương hướng tiếng gọi cực tốc tiến tới, Quân Lạc Vũ cũng đồng dạng theo phương hướng kia cực tốc phi hành, hai người đều đã nghe thấy truyền âm, gần như đồng thời, cả hai phát hiện ra sự tồn tại của nhau.

- Tần huynh.

Quân Lạc Vũ truyền âm nói,

- Người truyền âm là hảo huynh đệ của ta.

Lúc trước ở gần Lam Hỏa Vân lâu, tuy Quân Lạc Vũ chỉ uống rượu, nhưng Lỗ Ba cùng Tần Vũ nói chuyện gọi Tần Vũ là Tần huynh, Quân Lạc Vũ lại nghe thấy rất rõ.

- Lạc Vũ huynh, bọn ta mau chạy về hướng đó đi.

Tần Vũ cũng truyền âm nói.

Hai người tuy cách nhau khoảng vài trăm dặm, nhưng đối với bọn họ mà nói, khoảng cách vài trăm dặm chỉ giống như vài mét với người bình thường, chưa đầy thời gian của một lần hô hấp, cả hai tựa hồ đồng thời đến trước cửa của tửu lâu.

Bọn truy sát như "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh cùng "Thanh Huyết kiếm tiên" Tri Bạch cũng đã tới nơi.

Trước cổng chính của đại tửu lâu có một thanh niên tóc vàng đang đứng, trong tay là một kiện kim sắc trường thương, một người một thương đứng chặn tại cửa lớn, có khí thế một người giữ quan, vạn người cũng không vượt qua nổi.